• 293

Chương 381: Bước đầu vả mặt. phiền phức


Dư Phong Thành nhướng mày tỏ vẻ không tin:
Cô biết? Chắc chứ?


Trong giọng nói còn mang theo chút nghi hoặc.

Nếu là người khác, có l8ẽ bọn họ sẽ tin tưởng một chút. Nhưng Vân Tiên lại là người nhỏ tuổi nhất ở đây.
Nhờ có Vân Tiên nên mọi người rất nhanh đi về phòng của mình.
Khi vào trong phòng trọ, Sở Ninh ngã ra giường, nhìn Vân Tiên cười mấy tiếng:
He he, Vân Tiên, may mà có em! Lúc nãy sắc mặt của gã đội trưởng tiểu đội Bá Đầu vô cùng khó coi! Hê hê, ai bảo bọn họ xem thường chúng ta!

Sở Ninh và Sở Hướng Nam đều là người đơn giản, có gì nói nấy, thẳng thắn huỵch toẹt chẳng nể nang.
5Nhóm người Vân Tiên có hai mươi mốt người, thuê bảy phòng, mỗi phòng ba người là vừa vặn.
Mà Vân Tiên, Sở Ninh, Tưởng Vy Vy đều là con gái, vừa hay có thể ở chung một phòng.

Có ngay, em gái xinh đẹp.
Cô gái ở quầy lễ tân nở một nụ cười tươi tắn với Vân Tiên, sau đó mở phiếu thuê phòng.
Vân Tiên chỉ cười nhạt một tiếng.

Cốc cốc cốc...

Ngay lúc này, tiếng gõ cửa bất chợt vang lên.
Thủ tục đăng ký ở trọ của nước A không hề rườm rà, cộng thêm an ninh ở đây cũng không được đảm bảo chắc chắn. Vậy nên Vân Tiên chỉ cần trả xong tiền là có thể lấy được phiếu phòng và chìa khóa.
Chìa khóa thường là thẻ phòng trọ.
Chỉ có điều nền kinh tế ở đây tương đối lạc hậu, cho nên không giống với cách quẹt thẻ mở cửa ở trong nước.
Ngay khi Vân Tiên cùng với cô gái người nước A trò chuyện, đám người Dư Phong Thành hoàn toàn chết lặng tại chỗ.
Mặc dù bọn họ không biết tiếng nước A, nhưng họ có thể nghe ra khẩu ngữ của Vân Tiên giống y hệt với khẩu ngữ của cô gái người nước A đứng ở quầy lễ tân.
Hơn nữa cô gái người nước A còn trả lời lại Vân Tiên, chứng tỏ cô ấy nghe hiểu được Vân Tiên nói gì.
Vân Tiên thật sự biết nói tiếng nước A!
Tất cả mọi người đều sững sờ tại chỗ, nhất là Dư Phong Thành. Hắn ta nhìn thấy Vân Tiên làm xong thủ tục nhận phòng rồi quay về chỗ, lập tức nghĩ tới những hành động và lời nói khinh thường cô lúc trước, khuôn mặt chợt tối sầm lại như rơi vào hố phân.

Có thể vào ở rồi.
Vân Tiên lắc lắc chùm chìa khóa và phiếu phòng trong tay.
Tuổi còn trẻ vậy, thật sự từng học qua tiếng nước A sao?
Ngôn ngữ của nước A cũng không phải là tiếng Anh!
Vân Tiên không bận tâm đến ánh mắt ngờ vực của đám người Dư Phong Thành, cô tiến đến9 quầy tiếp tân của nhà trọ, dùng mấy ngón tay gõ lên trên mặt bàn. Sau đó, Vân Tiên nói chuyện với cô gái đứng ở quầy tiếp tân bằng tiếng nước A giố6ng như người bản địa.

Xin chào chị gái xinh đẹp, chúng tôi có tổng cộng hai mươi mốt người, xin cho chúng tôi thuê bảy căn phòng.


Tôi đi mở cửa.
Tưởng Vy Vy vừa mới đặt hành lý xuống, Sở Ninh nhanh chóng bật người dậy, chạy chân trần ra mở cửa.

Cửa mở ra, người đứng ở bên ngoài không ai khác chính là đội trưởng Lưu Thế Doãn.


Sửa soạn một chút rồi lát nữa chúng ta tập trung ở đại sảnh tầng một. Ba đội chúng ta cùng nhau bàn bạc kế sách.
Lưu Thế Doãn đến để thông báo tin tức.


Được, đã rõ.
Sở Ninh còn khoa tay với Lưu Thế Doãn.

Nãy giờ Vân Tiên đang dạo quanh phòng một chút, cô còn chưa cởi giày ra. Vậy nên khi nghe Lưu Thế Doãn nói vậy, cô nhanh chóng đi theo anh ta xuống nhà.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.