• 1,487

Chương 387: Đều có duyên phận


Kiều Đông Dương không phát biểu ý kiến.

Trịnh Tây Nguyên vô cùng đau khổ, không ngừng kể lể.
Nói thật, Trương Tương Quân là nghệ sĩ được H8ạo Quang nâng đỡ, em có cơ hội không cho cô ta, chẳng lẽ để người ngoài được lợi? Công ty hết lòng với cô ta, là cô ta vô dụng không được đạo diễn3 vừa ý.



Vì sao không vừa ý?
Hiểm khi nào Kiều Đông Dương thấy hứng thú hỏi một câu.
Lúc đầu Trì Nguyệt đi casting, công ty đã gợi ý muốn vai nữ phụ Ô Nhân yêu thầm nam chính, sau này lại vướng vào tình cảm với nam phụ.
Ai ngờ đạo diễn vừa ý cô, để một cô gái diễn vai nam phụ quan trọng?

Em cũng cảm thấy đạo diễn bị điên rồi.
Trịnh Tây Nguyên nói xong cũng bật cười:
Muốn tạo ra một Đông Phương Bất Bại khác hay sao?

Hai người đàn ông đều uống rượu nên ngủ thắng một giấc đến sáng. Ngày hôm sau là cuối tuần, Trịnh Tây Nguyên vừa dậy đã nghe thấy tiếng xe vang lên ở bên ngoài.

Ai đến thế?
Anh ta ngáp ngủ hỏi Kiều Đông Dương.
Kiều Đông Dương mở cửa bước ra sân, thấy chiếc Mini của Vương Tuyết Nha đang đỗ ngoài cửa.

Đoàn làm phim trả lời là khí chất hình tượ9ng của Trương Tương Quân không phù hợp với nữ chính. Nhưng đây chỉ là câu trả lời khách sáo, nói cho cùng vẫn là không vừa ý, việc này còn phải xe6m duyên phận nữa. Anh xem Trì Nguyệt đi, đến đó muộn nhất lại có được lợi ích lớn, lấy được nhân vật nam phụ. Anh thấy có buồn cười không?


Không!
Kiều Đông Dương lạnh lùng:
Người ta vừa ý với cô ấy chứng tỏ cô ấy có thực lực, không phải do may mắn.

Trịnh Tây Nguyên và miệng mình:
Xem cái miệng của em này, nói vớ vẩn. Không nên nói Tiểu Nguyệt Nguyệt nhà anh như thế.

Kiều Đông Dương nhìn anh ta.
Mấy ngày trước Kiều Đông Dương đã dùng giả cao mua lại căn biệt thự mà anh đã bán đi trước đó. Bọn họ đã chuyển về khu vực nội thành. Vương Tuyết Nha không ngờ lại gặp anh ở nhà gỗ nhỏ, cô trêu:
Có phải nhớ Nguyệt Quang Quang nên đến chăm sóc vườn rau giúp cô ấy không?

Kiều Đông Dương cười không nói gì.
Trịnh Tây Nguyên đi ra sân, nhướn mày nói:
Tiểu Ô Nha, tôi thấy em đến sớm thế này không phải đến thăm vườn, mà giúp Trì Nguyệt đến kiểm tra xem trong phòng A Kiều có hồ ly tinh không.


Không phải không xử lý được. Là em... Ôi!
Trịnh Tây Nguyên vò tóc, vẻ mặt vô tội:
Không phải người xưa có câu... Một lần sa chân ngàn năm hối hận à? Bị người phụ nữ này quấn lấy thật sự không thể nào thoát được. Thế nhưng cô ta có cống hiến cho Hạo Quang, bây giờ Hào Quang cũng cần cô ta, em thật sự không thể đuổi cô ta đi được.


Cậu và cô ta đang hẹn hò à?


Sao có thể? Mọi người đều hiểu cả.


Thế thì không phải không đuổi được, mà là cậu không đủ tàn nhẫn.
Kiều Đông Dương lạnh lùng:
Cô ta không cần mặt mũi sao? Nếu lập trường của cậu đủ kiên định, sao một người phụ nữ có thể quấn lấy cậu được? Đừng trách tôi nói chuyện độc mồm, là cậu quá lẳng lơ mới cho cô ta cơ hội.

Trịnh Tây Nguyên ngẩn người, cười khổ.

Anh nói đúng lắm.

Trịnh Tây Nguyên:
Ôi, mấy ngày nay em bị Trương Tương Quân làm phiền sắp chết rồi. Xem anh kia, đường làm ăn rộng mở, cái gì cũng thuận lợi, những lo lắng trước đây đều là dư thừa.

Kiều Đông Dương cau mày:
Tôi lo lắng cái gì?

Trịnh Tây Nguyên bật cười:
Lo lắng Trì Nguyệt sẽ quay cảnh thân mật với anh Ngụy hoặc nam diễn viên khác!
Anh Ngụy diễn vai nam chính Triệu Tôn trong bộ phim này.
Vương Tuyết Nha lườm anh ta:
Anh cho rằng ai cũng như anh à? Anh điều không phải người như vậy.


Vậy thì chưa chắc, em không biết có bao nhiêu người thích A Kiều nhà chúng tôi đầu, còn có phụ nữ tiếp cận đấy. Ôi, tôi nói này, em có muốn vào nhà xem trước, xem anh ấy có giấu người hay không không?

Vương Tuyết Nha đánh giá cái tên này, cô khó chịu hừ lạnh:
Nhạt nhẽo!

Trịnh Tây Nguyên nhìn ra ngoài, lẩm bẩm:
Sao cô ấy lại đến đây?

Trời đã rất lạnh. Vương Tuyết Nha xuống xe, cơn gió lạnh thổi đến khiến cô hắt hơi, cô hà hơi vào tay rồi kéo kín khăn quàng cổ, lớn tiếng nói.

Anh Kiều, tôi đến thăm vườn rau của tôi. Sao anh cũng ở đây?

Kiều Đông Dương kéo cổ áo, vẻ mặt cực kỳ thoải mái:
Thật ra tôi chưa từng lo lắng.

Trịnh Tây Nguyên khinh bỉ:
Anh cứ khoác lác đi. Nếu cô ấy thật sự diễn cảnh tình cảm với anh Ngụy, lại lên chương trình couple để lăng xê, e rằng có vài người sẽ phát điên.

Kiều Đông Dương khinh thường lời lẽ mỉa mai của anh ta:
Tôi tin tưởng cô ấy. Còn cậu, chậc, đàn ông đàn ang lớn thế này rồi, sao không xử lý được vấn đề tình cảm?

Vụ kiện Kiều thị đã kết thúc, có thể nói giá trị bản thân Kiều Đông Dương đã tăng lên gấp bội. Thậm chí anh còn được phụ nữ yêu thích hơn lúc ngang ngược trước kia.
Khi đó, anh đẹp trai và có tiền nhưng tính cách bướng bỉnh, bồng bột, không phải hình tượng được các cô gái trẻ tuổi yêu thích.
Trải qua một quá trình trưởng thành dài dằng dặc đầy đau đớn, bây giờ Kiều Đông Dương đã trở nên nhanh nhẹn quyết đoán, có ngoại hình, có tiền tài, đầu óc thông minh, không còn là chàng trai vì không muốn quản lý công ty mà nổi loạn chống đối ba mình nữa. Từ ngày đầu tiên đưa ra thông báo, cổ phiếu điều thị đã tăng mạnh, giới truyền thông nói thời đại của Kiều Đông Dương đã đến. Lần này, ngay cả Kiều Chính Sung cũng không có cơ hội kiềm chế anh nữa.
Anh đã đánh thắng một trận chiến vô cùng đẹp mắt.

Một người đàn ông trẻ đẹp trai nhiều tiền lại có thể cho người ta cảm giác an toàn, là sự tồn tại thế nào trong lòng các cô gái trẻ?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dệt Ngân Hà Cho Em.