Chương 296: Tư chất của tiểu bá vương
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 3104 chữ
- 2022-02-04 04:37:07
Cô giơ tay lên ném chiếc bình ra bên ngoài:
Thật... thật đó!
Lúc này sắc mặt hắn mới hòa hoãn hơn trước.
Ôi8 chao! Có một vị sư phụ thề không đội trời chung với đan dược mệt tim quá đi thôi!
Chưởng môn, ông nói xem nào?
Chuyện này.
Khúc Giang cũng hoang mang không biết làm sao.
Lão Lão.
Tiểu bá vương kéo góc áo của cô, tuyệt vọng lắc đầu:
Thôi quên đi.
Nói xong cậu ta quay người, bái lạy Khúc Giang:
Cảm ơn chưởng môn đã nhiều năm dạy dỗ, đệ tử... Chí Viễn sẽ rời khỏi phái Húc
Nhưng ta cũng là ngũ linh căn!
Chúc Dao vô tội chỉ vào mình. Trước khi ghét bỏ người khác thì người có nghĩ đến những người nằm yên cũng trúng đạn như ta không hả?
Chuyện này...
Khúc Nghênh cứng họng, tức giận mặt đỏ bừng.
Tiểu Bạch cũng quay đầu lại, hốc mắt đỏ lên:
Lão Lão...
Khúc Nghênh hừ lạnh một tiếng, dường như vừa bị lừa một vố đau, tức giận đến mức cả người run run, trợn mắt nhìn Tiểu Bạch ở trên đất:
Hừ, sau khi ta khai thông giúp nó mới phát hiện ra có những loại linh khí
hỗn tạp khác trong cơ thể của nó, không thuần túy như song linh căn. Ta cảm thấy hoài nghi nên đã thử dò xét linh căn của nó, phát hiện ra trong cơ thể nó còn có ba loại linh căn khác, chỉ là vì Trúc Cơ không thành
công nên mới bị lộ ra.
Chỉ thấy sắc mặt Tiểu Bạch tái nhợt ngồi ở chính giữa, linh khí trên người hỗn loạn, hơn nữa còn có xu thế tản đi. Một vị trưởng lão ngồi ở phía sau cậu nhóc, đang chữa thương giúp cậu.
Bái kiến sự thúc!
Lúc này Khúc Giang và mấy vị trưởng lão cùng hành lễ với cô.
Xảy ra chuyện gì vậy?
Chúc Dao nhìn về phía Khúc Giang.
Cho dù đã phá giải, người cũng không... Cái gì?!
Hai mắt Khúc Giang trợn tròn, vẻ mặt khó tin:
Người... người... người... người nói là hiện giờ Thiên Tề Phong...
Có thể tùy ý ra vào.
Không gian tĩnh lặng trong hai giây, sau đó trong mắt tất cả mọi người đều tỏa ra hào quang hưng phấn, thậm chí có người không thể kìm nén được, quay đầu nhìn về phía Thiên Tề Phong.
Sao sư phụ lại đột nhiên tình cảm 6vậy?
Su...
Cô vừa mới mở lời thì người nào đó đã quen thói xông vào, dịu dàng triền miên. Không thể không 5nói dù đầu óc của người nào đó ở phương diện này khá chậm chạp, nhưng năng lực học tập rất mạnh mẽ.
Cho dù không biết vì sao sư phụ lại bất thường như vậy, nhưng nếu đã không thể phản kháng được, vậy hãy hưởng thụ đi!
(3)
Phúc lợi ơi, mãnh liệt hơn chút nữa đi nào.
Tiểu bá vương vội vã giải thích:
Giả mạo? Không... Con không làm như thế!
Đáng tiếc là những người có mặt ở đây đều không tin tưởng lời cậu ta nói, cho dù là kẻ ngốc cũng biết được sự khác biệt giữa song linh căn và ngũ linh căn. Môn phái sẽ đầu tư vô số tài nguyên để bồi dưỡng một đệ tử
song linh căn chứ không ai đi bồi dưỡng một đệ tử ngũ linh căn cả.
Luyện Khí đại viên mãn giả, sau đó cưỡng ép Trúc Cơ nên mới bị phát hiện ra. Nếu người khác tu luyện đủ linh khí ngũ hành, ai phát hiện ra được? Há chẳng phải sẽ lãng phí tài nguyên của môn phái ư? Ta không quan
tâm trước đây nó có biết hay không, nhưng không thể để như vậy được.
Cả người Tiểu Bạch run rẩy, nắm chặt lấy cánh tay ở bên người, hồi lâu sau mới nói với giọng chua xót:
Sư thúc yên tâm! Đệ tử xin rời khỏi nội môn...
thái độ do dự.
Nhưng Khúc Nghênh đứng bên cạnh lại nổi nóng. Hắn ta vốn nóng nảy, không chịu được cảm giác bị lừa gạt, tính cách lại cố chấp, không quan tâm tới thân phận hai bên, xông lên nói:
Đúng là già mồm cãi láo. Bất kể
là như nào, ta thấy tên Bạch Chí Viễn này đã phạm sai lầm, đó là tội lỗi không thể chuộc được, nhất định phải trục xuất khỏi phái Húc Nguyên. Ta tuyệt đối không đồng ý việc dùng tài nguyên của Thiên Tề Phong để
Ta không nghĩ như vậy!
Chúc Dao vỗ đầu Tiểu Bạch, nhìn về phía Ngô Phù, đáp:
Mọi người phạt nó thì có thể nhưng tiền đề phải là nó phạm sai lầm. Thế nhưng, chính nó cũng không hề biết việc mình bị phong ấn
linh căn. Cho dù nó có ngu ngốc hơn nữa thì cũng không thể chỉ dẫn hai loại linh khí vào trong nhiều năm như vậy, còn liều chết đi Trúc Cơ. Có câu người không biết thì không có tội, cho dù nó có lỗi thì cũng chỉ nằm
việc không kịp thời phát hiện ra linh căn của bản thân có vấn đề. Nếu là như vậy... Mọi người thân là sự trưởng của nó, trải qua nhiều việc hơn, cũng có nhiều kiến thức hơn, ngay cả mọi người cũng không phát hiện
linh khí trong môn phái xuất hiện động tỉnh khác thường, loại giác quan thứ sáu này càng vững chắc hơn. Dao động của linh khí không quá rõ ràng, nếu không phải là nhờ thần thức mạnh mẽ thì chính cô cũng không
cảm nhận được. Điều khiến cô cảm thấy lo lắng nhất chính là dao động linh khí của tiểu bá vương.
Trái tim cô run lên, lập tức quay người bay về phái Húc Nguyên. Khi cô đi tới trước động phủ bể quan của tiểu bá vương, đã có tám người tập trung ở nơi đó.
Chúc sư muội, muội nhất định không được kích động!
Ngô Phù cũng lên tiếng khuyên nhủ.
Người đi vậy Thiên Tề Phong phải làm sao đây?
Khúc Nghênh thốt lên.
Hay lắm, quả nhiên cô chỉ là bảo vệ cánh cửa. Chúc Dao thở dài, nhìn tất cả mọi người có mặt:
Nếu như ta nói trận pháp của Thiên Tề Phong đã được phá giải rồi thì sao?
Hừ!
Khúc Nghênh hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi.
Khúc Giang tỏ thái độ khó xử, những điều Khúc Nghênh nói cũng không sai, che giấu linh căn là điều tối kỵ của các môn phái trong giới tu tiên, ông ta là chưởng môn, gánh vác trách nhiệm, không thể giả bộ coi như
không thấy được. Khúc Giang thở dài, tiến lên một bước:
Chí Viễn, chút nữa con thu dọn đồ đạc, sau đó rời khỏi chủ phong đi!
Chí Viễn.
Khúc Giang tin tưởng cậu nhóc, dù sao thì ông ta cũng tận mắt chứng kiến cậu nhóc lớn lên.
Chưởng môn sư huynh!
Khúc Nghênh tiếp tục nói:
Tuyệt đối không thể để cho chiêu trò này xuất hiện thêm lần nào nữa! Nếu không thì uy tín phái Húc Nghiêu chúng ta ở đâu cơ chứ? Các môn phái khác sẽ đánh
giá chúng ta như thế nào? Huynh thử nghĩ xem, nếu ai ai đều giống như nó thì sau này phái Húc Nghiên chúng ta đặt chân trong giới tu tiên kiểu gì? Lần này là vì nó chỉ tu hành hai loại linh khí, tạo thành hiện tượng
Nếu không phải do nó tự làm thì sao?
Khúc Nghênh vẫn quyết không buông tha. Hắn ta cũng là Kim Hỏa song linh căn, cho nên khi nãy mới áp chế linh khí hỗn loạn giúp Tiểu Bạch có linh căn tương đồng, nào ngờ
rằng vừa ra tay đã phát hiện ra đối phương là ngũ linh căn, lại thêm không chuẩn bị tốt tâm lý, nếu sơ suất thì tu vi của hắn ta cũng bị ảnh hưởng, đây chính là nguyên nhân khiến hắn ta giận dữ như vậy, đó là vì cảm
thấy mình bị lừa gạt.
Người phong bể linh căn của nó cho dù không phải chính bản thân nó thì cũng sẽ có quan hệ mật thiết. Ta không tin trước đó nó không hề biết điều gì cả. Đối với loại đệ tử long lang dạ thú thể
ra, vậy dựa vào đâu mà trách phạt nó. Nếu nó sai, vậy mọi người đều có lỗi.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, đặc biệt là Khúc Giang, trên mặt ông ta hiện lên vẻ áy náy.
Còn nữa...
Chúc Dao tiếp tục nói:
Mọi người nói nó là ngũ linh căn, không xứng tiến vào Thiên Tề Phong, vậy ta muốn hỏi Ngô Phù tôn giả và các vị trưởng lão, có phải là trí nhớ của ta không tốt hay chăng? Trong
Ba linh căn khác?! Vậy chẳng phải là.
Ngũ hành phế linh căn sao?
Đây là chuyện không thể nào!
Tiểu bá vương cũng tỏ thái độ không tin, không hề để tâm tới việc mình đang bị thương nặng, phản bác:
Rõ ràng con là Kim Hỏa song linh căn, sao lại biến thành ngũ linh căn được.
Việc này cần phải hỏi ngươi.
Khúc Nghênh càng giận dữ hơn:
Rõ ràng là ngũ hành phế linh căn lại dám giả mạo thành song linh căn, ngươi có mục đích gì?
Chưởng môn Khúc Giang và ba vị trưởng lão Nguyên Anh, ngay cả Ngô Phù tôn giả cũng có mặt.
Chao ôi, thật đáng tiếc!
Từ xa xa, Chúc Dao đã nghe thấy tiếng than thở của Khúc Giang.
Chúc Dao xen ngang vào:
Tiểu Bạch sao rồi?
Chúc Dao thở phào nhẹ nhõm, Ngọc 3Ngôn đột nhiên đi tới trước một bước, kéo cô vào lòng mình.
Cô còn chưa kịp phản ứng lại thì một bóng người ập tới, 9hai bờ môi chạm vào nhau, một hơi thở quen thuộc phả vào trong mũi.
Á đù.
Hắn ta vừa nói được nửa câu thì ngừng lại, lúc này tất cả mọi người mới nhận ra có điều bất thường. Tu vi của Bạch Chí Viễn chỉ mới ở giai đoạn Luyện Khí, đương nhiên không tự mình ẩn giấu linh căn được. Có một
phương pháp khác chính là lúc chưa từng tu luyện đã đóng kín linh căn lại, Bạch Chí Viễn từ nhỏ đã sống trong môn phái, trước khi ba tuổi đã kiểm tra linh căn. Cho dù là một thiên tài thì khi còn nhỏ tuổi như vậy
cũng không thể có lòng dạ thâm trầm như thể mới phải chứ?!
Vậy thì vào môn hạ của ta, tới Thiên Tề Phong!
Chúc Dao tiếp lời.
Cả đám người đều quay đầu, nhìn cô như đang nhìn một kẻ ngốc. Phản ứng của Khúc Nghênh kịch liệt hơn cả:
Nếu tới Thiên Tề Phong thì còn gì là trừng phạt nữa chứ? Nó là một đệ tử ngũ linh căn, sao có tư cách đi
vào Thiên Tề Phong được?
Chúc Dao đang định an ủi cậu nhóc vài câu thì vị trưởng lão ngồi ở phía sau ngạc nhiên đứng bật dậy:
Điều này... Điều này sao có thể xảy ra được?!
Khúc Nghênh sư đệ, chuyện gì xảy ra vậy?
Khúc Giang nhíu chặt mày, trong suy nghĩ của ông ta thì đường đường là một tu sĩ Nguyễn Anh, chỉ đè ép linh khí hỗn loạn khi Trúc Cơ xuống đáng lẽ phải dễ như trở bàn
tay, sao có thể thất bại được?
Trên gương mặt Khúc Nghênh trưởng lão lập tức hiện lên sự giận dữ đáng sợ, chỉ vào Tiểu Bạch, nói:
Nó... nó không phải đệ tử song linh căn!
Vừa nghe thấy vậy, tất cả mọi người đều nhìn hắn ta với vẻ mặt khó hiểu.
Sư đệ, câu này của đệ là có ý gì?
Khúc Giang mơ hồ đoán ra được nhưng vẫn không dám khẳng định, lên tiếng hỏi lại.
Lúc này, trên mặt tất cả mọi người đều tỏ thái độ thất vọng hoặc dùng ánh mắt tức giận nhìn Bạch Chí Viễn.
Chuyện này.
Chúc Dao đề Tiểu Bạch đang lộn xộn xuống, lên tiếng:
Ta có thể hỏi một câu được không? Trong tình huống nào thì ẩn giấu được linh căn của bản thân, khiển trắc linh thạch không kiểm tra ra được?
Khúc Nghênh trả lời:
Phong bể linh căn trước khi dẫn linh khí vào trong cơ thể hoặc khi tu vi đạt tới Kim Đan...
may chỉ là Trúc Cơ mà thôi, cho dù thất bại thì theo phán đoán của ông ta, cùng lắm thì tu vi giảm xuống hai ba tầng, tu luyện lại một lần là được.
Phụt...
Tiểu bá vương đột nhiên há miệng phun ra một ngụm máu, linh khí khi nãy còn đang hỗn loạn tiêu tán sạch sẽ, sắc mặt trắng bệch không chút màu máu. Tu vi của cậu nhóc rơi từ Luyện Khí đại viên mãn thẳng
môn quy của phái Húc Nguyên, đệ tử gia nhập vào phong nào, vào đường nào còn có quy định cụ thể về linh căn ư?
Cả đám người:
...
Đến giờ thì chính Ngô Phù cũng không nói được gì. Đúng là như vậy, cho dù từ trước đến giờ các môn phái đều xem trọng linh căn, nhưng không hề có quy định nào như vậy. Trong lúc này, tất cả mọi người đều tỏ
Hai mắt cậu nhóc mở lớn:
Lão Lão...!
Ta đã nói sẽ thu nhóc vào môn hạ, lời đã nói ra đương nhiên phải có trách nhiệm rồi. Nếu nhóc là đệ tử của ta, vậy nhóc phạm phải sai lầm thì ta cũng có trách nhiệm, không bằng chúng ta cùng nhau bị trục xuất đi.
Tiểu sư thúc!
Lần này ngay cả Khúc Giang cũng cuống cuồng, vội đưa tay ngăn cản cô:
Sao người có thể đi được chứ?
Tiểu Bát trốn trên đỉnh đầu quan sát toàn bộ sự việc:
...
Cậu ta có nên tránh mặt một lúc không?
Cả ngày hôm nay Chúc Dao thần hồn nát thần tính, luôn cảm thấy có chuyện gì đó xảy ra, ngay cả việc lừa gạt... cái đệch! Việc tìm kiếm củ cải nhỏ cũng không thể tập trung được. Cho tới tận khi cô cảm nhận được
Nghiêu.
Nói xong cậu ta dập đầu ba cái, lảo đảo muốn đứng dậy.
Chờ chút đã!
Chúc Dao lòng đau như cắt, kéo cậu ta lại:
Muốn đi thì cùng đi.
xuống Luyện Khí tầng ba.
Tiểu Bạch!
Chúc Dao tiến tới một bước, đỡ lấy tiểu bá vương sắp ngã xuống, ngón tay tùy ý đặt vào mạch môn của cậu ta. Cũng may dù kinh mạch chịu tổn hại nhưng đan điền xem như còn nguyên vẹn.
Lão Lão...
Tiểu bá vương ngẩng đầu lên nhìn cô, vẻ mặt ngơ ngác.
Trận pháp đã được phá giải đồng nghĩa với việc những vật báu quý giá trên Thiên Tề Phong có thể tùy thời lấy ra được. Đó chính là những thứ lão tử phi thăng để lại, ai biết được nhiều đến nhường nào?
Sư thúc, trận pháp trên Thiên Tề Phong đã được phá giải thật rồi sao? Người phá giải bằng cách nào?
Khúc Nghênh đi tới một bước, xác nhận lại.
Khi ta sắp xếp lại các công pháp đã đọc được miêu tả liên quan tới trận pháp, vốn chỉ định thử nghiệm một phen nào ngờ đã phá giải được. Hôm nay ta tới đây cũng là vì muốn nói việc này cho mọi người biết.Chúc
này, tuyệt đối không thể dung túng cho nó được!
Sư thúc...
Sắc mặt Tiểu Bạch tái nhợt, mặt cắt không còn một giọt máu. Do bị đả kích quá mạnh, trong mắt cậu ta hiện lên vẻ đau khổ tột cùng, nhưng vẫn cố gắng giải thích với mọi người, quay đầu nhìn về phía
Khúc Giang:
Chưởng môn, người tin con đi, đệ tử tuyệt đối không có lòng giấu giếm, con không biết con là... ngũ linh căn.
bồi dưỡng hạng người như nó.
Vừa nghe thấy vậy, tất cả những người khác đều tỉnh táo, đều tỏ thái độ do dự.
Mặt Chúc Dao đanh lại, nói cho cùng thì vẫn là tiếc tài nguyên của Thiên Tề Phong, sợ cô sử dụng lên người tiểu bá vương.
Sắc mặt ông ta thay đổi, nói với giọng tiếc nuối:
Chí Viễn... Trúc Cơ thất bại. May mà phát hiện ra kịp thời, không ảnh hưởng tới căn cơ.
Thất bại!
Chúc Dao sững sờ, không dám tin hỏi lại:
Tư chất của Tiểu Bạch không tồi, sao lại thất bại được?
Điều này... đệ tử cũng không biết.
Khúc Giang cũng có nghi vấn tương tự. Đúng ra thì đứa bé này rèn luyện nền tảng rất chắc chắn, ngay cả việc bế quan Trúc Cơ cũng là do cậu nhóc đề nghị, nhưng lại thất bại. Cũng
Ngoan nào!
Chúc Dao xoa đầu cậu nhóc, ta sẽ bảo vệ nhóc.
Tiểu sư thúc, sao người... người có thể làm càn như vậy được?
Khúc Nghênh tức giận tới nỗi râu ria trợn ngược, nhưng lại không dám đối mặt ầm ĩ với cô, cho nên đảo mắt nhìn bốn phía xung quanh, cuối cùng nhìn
về phía tôn giả Hóa Thần cầu xin giúp đỡ:
Ngô Phù sự thúc, người thấy việc này thế nào?
Ngô Phù cũng nhíu chặt mày, có phần không đồng tình với hành vi bao che này của Chúc Dao. Hắn ta thở dài, lên tiếng:
Chúc sư muội, ta thấy việc muội thu nhận nó vào Thiên Tề Phong quả thực không ổn đâu.
Thiên Tề Phong là do lão tổ phái Húc Nghiêu ta để lại, nhằm mục đích ban ơn cho những đệ tử đời sau. Với những việc nó đã làm ra, cho dù lập tức giết nó cũng không hết tội. Nhận vào Thiên Tề Phong nào chỉ không
phải trừng phạt, đó là bạn thưởng.
Dao nhìn mọi người đang khó lòng kìm nén sự hưng phấn lại, tiện miệng nói bừa:
Trận pháp đã được phá giải, ta trả Thiên Tề Phong cho các ngươi. Như vậy ta rời khỏi phải Húc Nghiêu sẽ không thành vấn đề gì nữa
chứ?
Lão Lão...
Bây giờ đến lượt Tiểu Bạch cuống cuồng, cậu ta định nói gì đó thì Chúc Dao lắc đầu, ra hiệu cho cậu ta đừng lên tiếng.
Khúc Nghênh còn lòng dạ nào mà phản đối cô cho được, những suy đoán bên trên có vật báu gì lấp kín đầu óc hắn ta. Cuối cùng Khúc Giang lấy lại bình tĩnh, tiến lên một bước, nói:
Tiểu sư thúc có thể phá giải được
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.