Chương 320: Không muốn làm trẻ ngoan
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 1374 chữ
- 2022-02-04 04:37:48
nhận dạng được nữa, nhăn nheo xoắn bện, nom rợn cả người, tuy nhiên hắn ta vẫn gằn giọng rít từng từ từng chữ:
Chủ nhân tuyệt đối8 sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Bước chân Chúc Dao thoáng khựng lại, trầm giọng hỏi:
Rốt cuộc chủ nhân của ngươi là ai?
Đâ3y đã là lần thứ hai cô nghe thấy từ này rồi, chẳng lẽ đằng sau còn có một trùm cuối siêu cấp khủng.
Đáp lại hắn ta chỉ nở9 nụ cười âm u, rõ ràng cơ thể là một người đàn ông, nhưng giọng nói bật ra lại là của phụ nữ, trông càng thêm kỳ dị.
Bóng người do ánh sáng tụ thành càng ngày càng rõ ràng, chẳng mấy chốc, dưới gốc cây xuất hiện một người con gái mặc áo lụa mỏng màu lục. Cô ta cực kỳ xinh đẹp, làn da trắng hơn cô, mái tóc đen hơn cô, cánh môi
đỏ hơn cô. Mẹ nó! Ngay cả ngực cũng to hơn cô.
Chúc Dao cảm thấy cuộc đời phải chịu đả kích. Hay là đánh bài chuồn?
Cái tình huống chó má gì thế này?
Trùm cuối vai phản diện đâu? Đừng đổi phong cách nhanh vậy chứ! Cho một lời giải thích trước đã!
Dao Dao, Dao Dao... Cuối cùng tỷ đã đến gặp muội rồi, nhớ tỷ quá đi mất, muốn ôm, muốn hôn, muốn ôm thật chặt!
Dường như thiếu nữ phấn khích đến mức không tài nào đè nén, hai cánh tay nhìn thì mảnh
Chúc Dao xoay người nhìn thử.
Cây, có một cái cây thật to.
Mặc dù không bằng cây ngô đồng Phượng tộc làm tổ lúc trước, nhưng cũng tò một cách bất thường. Ngẩng đầu không nhìn thấy đỉnh, còn thân cây ít nhất rộng như một sân bóng thì rất sần sùi và già cỗi. Càng đặc
Chúc Dao cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, khung cảnh bốn bề thay đổi, lát sau té ngã trên mặt đất. Ngay lập tức, trước mắt cô tối đen, lờ mờ có ánh sáng xanh lục lấp lánh đang bay lượn đầy trời, tựa như đom đóm giữa bầu
trời đêm vậy.
Chúc Dao thoáng ngẩn người, Ngô Hoa bên cạnh lại bò lăn bò toài chạy về hướng sau lưng cô, vừa chạy vừa hét lớn:
Chủ nhân... chủ nhân, cứu ta! Cứu ta với! Cứu ta với...
khảnh nhưng lại rắn chắc lạ kỳ ra sức ôm cô.
Răng rắc...
Chúc Dao nghe thấy âm thanh vật chất vôi hóa nào đó trong cơ thể vỡ vụn.
Bên tại đột nhiên truyền đến một giọng nói ngọt ngào thánh thót:
Dao Dao!
Ngay lập tức cô cảm thấy một cơn gió nhẹ lướt qua, một cái bóng xanh xông tới, dọc đường còn đá văng một thứ gì đó. Khi cô còn chưa phản ứng kịp, cơ thể đã bị hai cánh tay sắt của thiếu nữ áo lục trói lại, cả người bị
bế bổng, xoay vòng vòng hệt như búp bê đồ chơi.
Dao Dao! Dao Dao! Dao Dao... Cuối cùng gặp được tỷ rồi, vui quá đi, mừng quá đi, thích quá đi.
Nói rồi còn ra sức dụi đầu lên cái bản mặt già của cô, trong nháy mắt Chúc Dao cảm thấy mình đã tróc hẳn một lớp da.
Nà ní!
Muố6n biết chủ nhân của ta là ai sao?
Hắn ta lạnh giọng hỏi, đột nhiên toàn thân bắt đầu vỡ toang thành những mảnh sáng đỏ, hơn nữa 5còn càng ngày càng nhiều. Ngay cả linh khí xung quanh cũng bắt đầu xáo động
trong nháy mắt:
Xuống địa ngục mà hỏi đi!
Chết tiệt, lại tự phát nổ, có thể đổi chiêu khác không? Chúc Dao nhanh tay lẹ mắt, niệm chú đánh thẳng vào đan điền của hắn ta, muốn đánh tan linh lực toàn thân hắn ta, ngăn hắn ta tự phát nổ. Cô vừa mới vươn tay,
Hắn ta cố ý, hắn ta biết rõ không đánh lại cô, vì thế kéo cô dịch chuyển không gian đến đây. Hắn ta muốn mượn tay
chủ nhân
kia giết cô.
Chúc Dao ngay lập tức hơi kiêng dè, siết chặt thanh kiếm trong tay, nhìn linh khí nồng đậm gần như sắp nhỏ thành nước khắp bốn phía, trong lòng run rẩy. Cô không hề nghĩ sẽ đối mặt với trùm cuối nhanh như vậy,
bây giờ chạy còn kịp không?
biệt hơn là, cả cái cây đều đang tỏa ra ánh sáng màu xanh lục, từng chút một bay vào khoảng không, chiếu sáng toàn bộ khu vực đen kịt.
Ngô Đồng...
Tiểu Bát vẫn luôn nằm trên vai cô ngủ say đột nhiên tỉnh dậy, dùng đôi cánh nhỏ dụi dụi mắt:
Để ngửi thấy hơi thở của ngô đồng, về nhà chưa?
Chúc Dao sửng sốt, đây là cây ngô đồng?
Chủ nhân, chính là ả!
Ngô Hoa đứng dậy nói, giơ tay chỉ thẳng vào Chúc Dao, kiên trì không lơ là mách lẻo.
Cô gái có khí thể kinh khủng đột nhiên xuất hiện ấy nhìn thẳng vào Chúc Dao, khóe miệng cong lên thành một nụ cười kỳ dị, chầm chậm dang hai tay.
Chúc Dao chỉ cảm thấy tim mình giật thót, chân vừa xoay liền toan bỏ chạy.
Chủ nhân, cuối cùng chủ nhân đã tỉnh rồi!
Ngô Hoa vội vã quỳ xuống, kích động không thôi hành lễ. Trong tích tắc ánh mắt hắn ta trầm xuống, giơ tay chỉ sang Chúc Dao:
Ả chính là người cản trở kế hoạch của
chúng ta.
Cô gái đó nhắm mắt, tựa như nghe thấy lời nói của Ngô Hoa, hít sâu vào một hơi, chầm chậm mở mắt, để lộ đôi mắt màu lục thẫm, đối diện với Chúc Dao.
Chủ nhân của hắn ta chính là cái cây này?
Bất thình lình cái cây nọ động đậy, một trận đất rung núi chuyển, từng cái rễ cây khổng lồ trồi lên từ mặt đất. Còn ánh sáng ban nãy còn lặng yên ổn định cũng đột ngột xáo động, hội tụ về phía chính giữa cái cây.
Chết tiệt! Chẳng lẽ đây là một cái cây yêu!
Ha... hự...
Còn ôm nữa là cô tèo luôn đấy, quả nhiên là trùm cuối, lực sát thương khủng quá.
Sắp chết, sắp chết, sắp chết rồi!
Đột nhiên trong lồng ngực cô lóe lên ánh sáng trắng, cuối cùng Quan Thế Âm sư phụ cứu khổ đã xuất hiện rồi. Sư phụ mỗi tay một người, tách hai người thành hai nửa hệt như tách táo vậy.
Tiểu Bát lại trực tiếp đưa ra đáp án phủ định:
Hấy, sao không phải là ngô đồng được? Hơi thở giống hệt luôn! Đây là cái gì thế Thất tỷ?
Chúc Dao lắc đầu, cô cũng không biết, chỉ cảm thấy có chút quen thuộc không nói nên lời, dường như đã từng thấy ở đâu đó rồi?
Ngô Hoa vừa mới chạy đi ban nãy lại hét lớn với cái cây:
Chủ nhân, chủ nhân mau tỉnh lại, ả muốn giết ta! Cứu mạng với...
Trong lòng Chúc Dao căng thẳng, vội vã bố trí kết giới phòng ngự.
Ánh sáng màu xanh ấy càng ngày càng tích tụ nhiều hơn, dần dần ngưng tụ thành một bóng người phát sáng, linh khí xung quanh cũng bắt đầu hỗn loạn. So với xáo động linh khí mà cô gây ra ngày trước thì càng tệ
hơn, có thể thấy được năng lực của người sắp hiện ra rất hùng mạnh. Ngô Hoa càng phấn khích hơn, biểu cảm như thể đột nhiên tìm được chỗ dựa vững chắc, đã bắt đầu cười âm trầm.
hắn ta lại đột nhiên lật tay chộp lấy.
Chúc Dao!
Bên tai truyền đến tiếng gọi nôn nóng của sư phụ.
Dưới thân thể hai người lập tức xuất hiện một trận pháp màu xanh lục tỏa sáng. Cô còn chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy dưới chân trống không, không gian bên dưới tựa như bị dao cắt toạc ra, rơi thẳng xuống dưới.
Chúc Dao thở hổn hển mấy hơi mới trở lại bình thường được, má ơi, thiếu nữ này là Na Tra à? Suýt nữa khiến cô đứt hơi rồi.
Dao Dao...
Vẻ mặt thiếu nữ bị tách ra không cam tâm, giơ móng vuốt định nhào lên người cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.