• 1,154

Chương 322: Cưỡng chế offline


Chúc Dao gật đầu, lúc đó bóng dáng hắn mới hoàn toàn biến mất, chắc đã trở lại bản thể.

Ánh sáng kia càng ngày càng sáng, Chúc Dao cảm 8thấy con tim nhỏ bé của mình đập thình thịch, chỉ cần xuyên qua màn sáng trắng này là cô đến thượng giới, có thể đoàn tụ với sự phụ rồi. Cuối 3cùng cũng có thể đàng

hoàng nói chuyện yêu đương, bỗng dưng cảm thấy thế giới tươi đẹp biết bao!
Chúc Dao đột nhiên nghĩ tới khi xưa thế giới của Thần tộc sụp đổ cũng là cảnh tượng thế này. Có điều lúc ấy cô mở ra cánh cửa vượt giới, còn thế giới này đã không còn cơ hội sống.

Đây chính là thế giới mà BUG tiếp theo xuất hiện?

Giới Linh:
Đúng thế! Đây là cảnh tượng không bao lâu nữa sẽ xảy ra, gái à, nếu không phải trường hợp vô cùng khẩn cấp tôi cũng đâu cần cưỡng chế cô offline làm gì. Bắt làm thêm giờ à!


Giới Linh! Anh từng nói chúng ta là bạn, nhưng bạn bè thật sự sẽ làm như anh sao?
Chúc Dao hít sâu một hơi, không thể kìm nén lửa giận trong lòng:
Nếu còn tiếp tục thế này, tôi không biết cái gọi là tình bạn đó
còn có thể đi được bao xa?

Màn hình yên ắng rất lâu vẫn không hiện ra câu thoại nào.
Làm sao thế? Cúp điện à? Thế giới tươi đẹp đâu rồi?
Tinh! Một khung đối thoại lập tức hiện ra.
Hiện tại bạn đã of5fline, mời lựa chọn: Tới đăng nhập tài khoản OR Bỏ qua đăng nhập OR Gửi phản hồi.

Nói, rốt cuộc tên đáng ghét nhà anh định làm trò quỷ gì, tại sao tôi đang phi thăng yên lành lại bị chuyển đến nơi quỷ quái này?

Giới Linh: Không phải tôi đây sợ cô mệt mỏi quá sức, phải chú ý offline nghỉ ngơi kịp thời, kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi đó sao.
Chúc Dao ôm quyền nhấn mạnh một cái phát ra tiếng răng rắc:
Nói tiếng người!

Giới Linh cúi đầu, đi tới với vẻ mặt vô cùng áy náy:
Thật sự xin lỗi...


Tôi nói rồi, tôi sẽ không chấp nhận!

Giới Linh trầm mặc hồi lâu mới nhẹ giọng nói:
Tôi biết là cô có nhiều điều khúc mắc, cũng rất tức giận... Nhưng có một số việc tôi vẫn chưa thể nói với cô được, bây giờ vẫn còn quá sớm. Lần này là do tôi quá kích
Giới Linh: Gái à, cô cởi giày làm gì... Ấy! Đừng ném... đừng ném vào mặt nha!
Giới Linh: Sao còn ném nữa... Đó là nội đan của Bạch Nguyên đấy nha... Gái ơi...
Giới Linh: Đừng ném nữa, có giỏi thì móc đệm ngực ra mà ném tôi này!
Lúc lâu sau, màn hình lóe sáng rồi đột nhiên biến mất. Có một bóng người xuất hiện ngay chỗ đó, nhưng là một cô gái. Khuôn mặt cô gái ấy trông rất quen thuộc, vì cô ấy giống y hệt Chúc Dao.

Dao Dao...
Cô ấy cất tiếng gọi cô.
Chúc Dao không đáp, chỉ quay đầu đi, đến nhìn cũng không muốn nhìn đối phương một cái.
Giới Linh:
...

Màn hình yên lặng, một lúc lâu sau mới hiện ra một dòng chữ.
Giới Linh:
Dao Dao... thật sự xin lỗi!
.

Xéo!
Bà đây tin anh mới là lạ:
Có chuyện gì gấp mà không bắt tối off không được? Có biết để duy trì thân xác lần này tôi phải cực khổ lắm không? Anh nói off là off à!
Nhớ lại lúc đó bị Trình biến thái cho ăn hành,
cuối cùng cô đã vượt qua được, cảm thấy thân xác dùng lâu cũng có cảm tình đó được không.
Giới Linh:
Gái à, BUG hiện tại thật sự vô cùng đặc biệt. Thế giới kia cũng bên bờ sụp đổ rồi.


Anh không cần xin lỗi!
Chúc Dao cười nói:
Bởi vì tôi sẽ không nhận.
Giờ cô nổi giận thật rồi, dù sao đa số những lần cô offline trước kia đều là để sống lại, cô cũng luôn tự nhắc nhở bản thân, thật ra nhìn từ góc độ
khác thì Giới Linh đang cứu mình.
Nhưng lần trở lại này thì sao? Chê cô chết quá chậm cho nên ra tay giết cô trước à? Vậy anh ta coi cô là cái gì? Là con rối có thể hy sinh bất cứ lúc nào? Làm người không thể vô liêm sỉ như vậy được!
phải dốc hết sức tôi cũng sẽ đưa cô trở về.


...
Chúc Dao siết chặt nắm tay, cuối cùng hít một hơi thật sâu, đẩy Giới Linh ra:
Đừng có dùng bộ mặt của tôi nói mấy lời buồn nôn ấy!


Hà hà... Gái à, rõ ràng cô cũng rất thích mà!
Giới Linh thấy cô bớt giận, lại quay về với dáng vẻ vô lại thường ngày.

Vậy tôi đi vừa có thể

Cô còn chưa nói hết câu, trên màn hình bỗng nhiên mở ra một cửa sổ video, khung cảnh trong đó vô cùng hỗn loạn, đất rung núi chuyển, linh khí bạo loạn, giống như bộ phim ngày tận thế vậy, ngay cả tu sĩ ngự kiếm
trên không trung cũng không chạy thoát, cả thế giới chìm trong sự sợ hãi chết chóc.
Giới Linh đột nhiên giơ tay chỉ về một hướng, trong không trung lập tức xuất hiện một màn ảnh, bên trên có tờ giấy chứng nhận:
Cô còn nhớ giấy phép thông hành này không?


Anh lấy giấy phép cho sự phụ rồi hả?
Cô vì nó nên mới trở về cái nơi quỷ quái này đấy.

ẶC..
Nét mặt Giới Linh cứng đờ:
Tôi có thể giúp cô xin với
Cục kiểm tra du hành thế giới
.

động, không nên làm vậy với cô. Tôi xin lỗi cô, đảm bảo sẽ không có lần sau nữa.

Giới Linh tỏ ra rất thành khẩn, bấy giờ cơn giận trong lòng Chúc Dao mới nguội bớt.
Giới Linh cười, nhìn thẳng vào cô nói rành mạch từng chữ:
Nhưng Dao Dao... xin cô hãy tin tôi, từ trước tới nay tôi chưa từng nghĩ sẽ làm tổn thương cô. Nếu như có một ngày, cô không muốn ở lại nữa, thì cho dù có
Cả người Chúc Dao bị ánh sáng9 trắng bao phủ, càng ngày càng sáng... càng ngày càng sáng... càng ngày càng sáng...
Phụt một tiếng.
Mọi thứ trở nên đen thùi 6lùi!

Cút!


Ấy đừng thể, giúp tôi sửa BUG lần nữa đi, vì độ khó gia tăng nên tôi sẽ hết sức ủng hộ về mặt kỹ thuật, còn có quà cảm ơn hậu hĩnh nữa nha.


Nói rõ xem ủng hộ thế nào? Báo đáp ra sao đã?
Lần nào anh cũng khiến tôi phải khiếp đảm đấy có biết không.
Màn hình chớp lóe, một khung chat QQ quen thuộc lập tức hiện ra.
Giới Linh:
Hoan nghênh trở lại! Cô gái, BUG sửa rất hoàn hảo đó nha, cộng 5 điểm khen ngợi!
Giới Linh: y? Sao thế gái? Trông có vẻ bực tức vậy?
Giới Linh:
Có một BUG khẩn cấp cho nên cô bị cưỡng chế offline.

Mẹ kiếp! Hóa ra lần này tôi bị anh mưu sát?

Giới Linh: Ài, gái à, tôi đây cũng hết cách, cô biết đấy, linh có ba cái gấp mà!
Chúc Dao:
...

Hất bàn! Giới Linh, anh cứ rửa sạch cổ chờ tôi đi!
Khung đối thoại lóe sáng, đổi sang dòng chữ: Người dùng đã chọn Gửi phản hồi, bắt đầu vào giao diện đối thoại,
Giới Linh: Mẹ kiếp! Cô móc thật hả!
Lúc lâu sau...
Giới Linh: Gái ơi, tôi sai rồi!
Chúc Dao liếc anh ta một cái:
Trong những kịch bản mà anh đưa cho tôi, có thể giới nào cuối cùng không như thế đâu.

Giới Linh:
Gái à... Lần này thật sự không như những lần trước, cực kỳ nguy cấp, cô cân nhắc một chút đi, nếu không muốn đi...


Chẳng lẽ bây giờ tôi còn có lựa chọn khác à?
Chúc Dao cười lạnh.

Cút ngay!
Vừa nhìn đã thấy không đáng tin rồi.


Thật đấy, gái ơi, cô phải tin tôi, lời nói của tôi rất có trọng lượng, rất có khả năng sẽ xin được đó nha. Tỷ lệ thành công lên đến 3,8% đấy.



Cút!
3,8 mà anh cũng mang ra khoe.


Gái à... đừng vô tình như vậy mà!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.