• 1,154

Chương 323: Ủng hộ kỹ thuật toàn diện


Chọn xà ngang làm nơi sống lại là kiểu gì đây, xuất phát điểm hơi
cao
rồi đó, cô vừa mở mắt ra đã suýt nữa ngã giập mặt đầy biết không? Cũng may8 cô nhanh tay nhanh mắt túm lấy xà nhà, nếu không với chiều cao

nóc nhà này, nhẹ nhất cũng phải liệt nửa người. Sau khi kiểm tra địa hình3 một lúc lâu, cô mới tuột theo cây cột xuống dưới.

Với nhân phẩm của Giới Linh, việc đầu tiên là phải
cẩn tắc vô áy náy
, kiểm tra thể x9ác mới đã. Ít nhất phải xác nhận giới tính, cô lập tức túm lấy đai lưng, đang định kéo ra để kiểm tra thân thể, nhưng vừa cúi đầu đã
Chúc Dao nhanh chóng bóc lá bùa ở cửa, ngự khí bay ra ngoài. Cô không muốn ở lại cái nơi nguy hiểm này thêm một khắc nào nữa.
Cô vừa bay được mười mấy thước thì đột nhiên đụng phải cái gì đó.
Trận pháp!
Chúc Dao đạp vào khoảng không, rơi vù vù xuống dưới.
Trước mắt lại tối sầm.
Ting!
Vừa nhìn thấy Chúc Dao đã hít sâu một hơi.
Nhan sắc muốn bùng nổ này hoàn toàn không khoa học nha! Chúc Dao không thể nào miêu tả nổi đây là khuôn mặt như thế nào. Chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn... những từ này đều không đủ để hình dung.
Ngay cả khi xưa cô sống lại làm Thần tộc cũng không đẹp như vậy, nếu phải dùng một từ để hình dung thì chỉ có thể nói rằng đẹp đến mức ảo diệu.
Trận pháp hệ băng cản ra không cản vào, nói cách khác trận pháp này dùng để đối phó với người trong phòng.
Rốt cuộc thân xác này của cô là ai? Tại sao bên ngoài lại có nhiều cơ quan, cạm bẫy như vậy?
Chúc Dao xem xét hết toàn bộ trận pháp một lượt rồi bắt đầu tính toán theo nguyên lý, chỉ một lát cô đã tìm được tâm trận, vừa hay nó ở trên nóc nhà. Cô bay tới gần thì phát hiện đó là một tấm gương.
Nhưng nhớ tới nhiệm vụ, cô đành phải nén đau thương lặng lẽ cất thủy kính vào. Hiện tại vẫn chưa nắm bắt được kịch bản, cô quyết định đi ra xem xét trước đã.
Căn phòng rất lớn, Chúc Dao đi mấy chục bước mới ra tới cửa, đang định kéo cửa ra thì trước mặt lại
ting
một tiếng bắn ra khung đối thoại.

Chúc mừng đã mở thành công kỹ năng
năm phút khẩn cấp
.

Đau! Là của cô!
Ngực! Cô lại có 5ngực! Mà hơn nữa còn vừa cúi đầu đã thấy!
Chúc Dao cảm giác được sức nặng ở trước ngực, đã mấy đời là vùng đất bằng phẳng, nên cô vô cùng kích động.
Chúc mừng bạn đã ngã chết!
Ting!
Hiệu quả
Năm phút khẩn cấp
bắt đầu khởi động, đảo ngược thời gian bắt đầu, 5,4,3,2...

Hay là thế này, để sư chất đưa người đi một đoạn?


Hả?
Chúc Dao vẫn chưa kịp phản ứng đã nghe thấy bên cạnh có tiếng xé gió, khuôn mặt u ám của Lạc Thế đã đứng trước mặt cô.
Một con dao găm đâm thẳng vào ngực Chúc Dao.
Chúc Dao cảm thấy một mối nguy cơ trước nay chưa từng có, lần này cũng không dám tùy tiện ra khỏi cửa, thế giới bên ngoài quá nguy hiểm. Cô tìm xung quanh một lượt xem có pháp khí gì dùng được không, nhưng
kết quả trong phòng trống không, đến cả bụi còn không có.
Nhờ người khác giúp đỡ là không được rồi, ai biết có gặp thêm một tên Lạc Thể muốn đầm cô một dao như khi nãy không.
Cô còn chưa kịp phản ứng, ánh sáng chói lòa từ trận pháp đã lóe lên, mấy trăm dòng nước đá đổ ập tới.
Ting!
Chúc mừng bạn đã chết một cách hết sức ngớ ngẩn!
Mę kiếp!
Chuyện gì thế này? Thế quái nào mà chưa nói một tiếng đã ra tay rồi!
Ting!
Làm thế nào đây?
Đột nhiên ánh mắt cô dừng lại ở tấm chăn trên giường ngọc. Chúc Dao cầm lên xem xét, là tiêm lãng ti, nguyên liệu luyện khí cấp hai. Cô lập tức bấm một ngự hỏa quyết từ từ luyện hóa tiêm lãng ti.
Hồi lâu sau, một tấm khăn lụa to bằng bàn tay được luyện thành. Có thể bởi vì hỏa hầu nên thành phẩm chỉ là một món pháp khí cấp một, nhưng có thể bay được là cô đã thỏa mãn rồi.
Chúc Dao suy nghĩ một chút rồi quyết định không phá hỏng tâm trận này mà chỉ dùng tay tạm thời che lại một góc gương. Quả nhiên trận pháp xung quanh lung lay một cái rồi biến mất. Cô tranh thủ lúc đó thả tay,
nhanh chóng bay ra ngoài.
Ngay giây phút cô vừa ra khỏi, trận pháp cũng khôi phục lại như cũ.
Trước mắt bỗng chốc tối sầm!
Ting! Khung đối thoại lại xuất hiện.
Chúc mừng bạn đã đạt thành tựu thời gian online ngắn nhất, kéo dài năm phút! Đạt danh hiệu: Mặt đen!
Tên đệ tử nhíu mày, vẻ mặt thoáng qua nét khó hiểu, cười nói:
Chưởng môn thật hay quên, con là sự chất của người, Lạc Thết

Sư chất? Nghĩa là cô còn có sư huynh?

Chưởng môn xuất quan sớm hơn dự tính, không biết có gì dặn dò gì không?
Tên đệ tử tên Lạc Thể kia hỏi, thái độ của y rất cung kính nhưng không hiểu sao cô lại cảm thấy có gì đó là lạ.
(Đây là kỹ năng bị động, không tốn thời gian hồi chiều)
Chúc Dao:
...

Năm phút khẩn cấp là cái quái gì thế? Thi đếm số à?
Lần sống lại thứ ba...
Cô xé lá bùa trước rồi đứng bên trong cửa lặng lẽ trừng mắt nhìn ra ngoài năm phút, đang định tìm xem có pháp khí nào dùng được không thì...
Một tên đệ tử mặc quần áo xanh bay từ xa tới, kinh ngạc nhìn cô, vẻ mặt thay đổi mấy lần, sau đó mới hướng về phía cô hành lễ.
Ấy, khoan đã!
Với kinh nghiệm trong quá khứ, nếu thân hình vượt trội thì nhan sắc sẽ tỉ lệ nghịch?
Lòng Chúc Dao trầm xuống, tĩnh tâm điều động linh khí trong cơ thể, phát hiện thân thể này đã Trúc Cơ. Cô lập tức gọi một tấm thủy kính ra rồi vội vàng sáp lại gần xem nhan sắc của bản thân.
sau mây mù trước mặt có bóng người.
Đúng lúc có thể hỏi thăm về tình hình hiện tại của thân xác này. Cô hăm hở nhấc chân bước ra ngoài:
Xin hỏi...

Ừm...
Thắng bại là chuyện thường của nhà binh, đại tiên mời tới lần nữa!
Hiệu quả
năm phút khẩn cấp
bắt đầu khởi động!
Cô lại quay trở về xà nhà một lần nữa.
Một khắc sau cô cảm thấy hình ảnh trước mắt lóe lên, đang định tiến lên trước một bước thì chân lại giẫm vào khoảng không. Thấy mình sắp ngã xuống Chúc Dao lập tức vươn tay chụp vào cái gì đó, nhờ vậy mới
không ngã.
Cô nhìn xung quanh chửi thể một tiếng. Sao mình lại ở trên xà nhà rồi!
Khoan đã, năm phút khẩn cấp, không phải là thời gian sẽ quay ngược về năm phút trước đó chứ?
Cô lập tức bò dọc cây cột xuống dưới, gọi thủy kính ra nhìn. Quả nhiên vẫn là gương mặt mỹ nhân lúc nãy, bóp xuống dưới một chút, vẫn ổn, ngực cũng còn đây!
Hóa ra không bị đổi sang cơ thể khác, không nói sớm, làm cô hết cả hồn!
Lương tâm của Giới Linh đột nhiên thức tỉnh ư? Tự dưng lại tốt với cô thế, hoàn toàn không thể thích ứng được.
Cô mặc sức thỏa mãn một hồi...
Chúc Dao nhìn gương mặt trong thủy kính, rồi lại bóp bóp ngực mình, cô có thể chơi như vậy cả ngày mất.
Trước mắt cô lại lóe lên, trở về xà nhà khi nãy.
Chúc Dao:
...

Má nó, rốt cuộc việc thiết kế vách đá ở bên ngoài căn nhà do tay kiến trúc sư não tàn nào nghĩ ra? Có giỏi thì sau khi tan học đừng có chạy!
..
Rốt cuộc là Giới Linh sắp xếp cho cô cái kịch bản rách nát gì đây? Xỉu!
Tại sao cô còn chưa ra khỏi căn phòng này mà đã ngỏm ba lần rồi! Chẳng lẽ đây là cái giá của nhan sắc ư? Có thể trả hàng được không?

Đệ tử bái kiến chưởng môn. Chưởng môn, người... xuất quan rồi ạ?

Chúc Dao kinh ngạc, chưởng môn? Một Trúc Cơ như mình? Đời người thay đổi nhanh quá đi.
Mặc dù đã đoán trước được rằng thân xác này có điểm đặc biệt gì đó, nhưng không ngờ lại có địa vị cao như vậy.
thấy6 hai đỉnh núi cao trắng như tuyết,
Đây là cái gì?
Chúc Dao sững sờ nhéo một cái.
Chúc Dao còn chưa hiểu gì, khung đối thoại đã lóe một cái rồi mất hút không còn tăm hơi. Cô cũng không để tâm, trực tiếp kéo cửa ra, thế nhưng một luồng sáng trắng bắn thẳng tới, nặng nề đánh vào ngực cô. Chúc
Dao cảm thấy trước ngực đau nhức, cả người bay ngược về phía sau.
Cô há miệng, nôn phụt ra một ngụm máu.
Đường cong phập phồng như sóng lớn, độ cao vun vút so với mặt biển này ít nhất cũng phải cỡ E.
Không phải cô đang nằm mơ đấy chứ, nếu là mơ thì xin cho tôi yên lặng bóp một hồi trước đã.
Cô đột nhiên cảm thấy, bất kể Giới Linh làm gì cũng có thể tha thứ!
Sau khi ra ngoài, cô bay thẳng xuống phía dưới, chẳng mấy chốc đã ra khỏi tầng mây. Phía dưới là một cánh rừng, cách đó không xa là một ngọn núi lơ lửng khí thế hừng hực, còn có thể trông thấy cung điện nguy nga
mờ ảo bên trên.
Chắc hẳn nơi đó chính là Linh Thiên điện mà tên Lạc Thể kia nói rồi.

Ờ... Gì đó, ta là chưởng môn của môn phái nào nhỉ?
Chúc Dao hỏi.
Đệ tử kia khựng lại một giây rồi đứng thẳng người trả lời:
Dĩ nhiên người là chưởng môn của Linh Thiên điện.


À.
Với tính chất mãnh liệt của kịch bản, có lẽ từ chối cũng vô ích, cô dứt khoát chấp nhận:
Đúng rồi, người tên gì?


Không có gì!
Cô ở trong căn phòng này đủ lâu rồi, đã đến lúc bắt đầu việc tìm kiếm BUG.
Ngươi có mang theo pháp khí phi hành không? Cho ta mượn dùng một chút.


Vâng, chưởng môn!
Lạc Thể xoay người mở túi đựng đồ của mình, nói:
Không biết chưởng môn định đi đâu ạ?


Chưa biết, đi xung quanh xem một chút đã.
Chúc Dao quay đầu nhìn khoảng trắng như tuyết ngoài cửa. Phòng cô ở cao như vậy, không biết phía dưới trông thế nào?
Chúc Dao thở phào nhẹ nhõm, lại đi ra phía cửa lần nữa, nhưng nhớ lại lần bị nổ chết vừa rồi, bây giờ cô không mở cửa ra nữa mà điều động linh khí cảm ứng vị trí của lá bùa nổ rồi bóc mảnh giấy dán trên cửa xuống.
Bấy giờ cô mới mở cửa!
Linh khí nồng đậm phả vào mặt, Chúc Dao hít sâu một hơi. Đập vào mắt cô là một vùng mây trắng mờ ảo, thỉnh thoảng còn có linh hạc bay qua, vừa nhìn đã biết nơi này là một vùng đất lành tiên sơn. Hình như phía
Chúc Dao:
...

Hất bàn, thành tích online ngắn nhất là cái quái gì? Tại sao ngoài cửa lại có phù chú mạnh như thế? Tại sao cô lại sống lại ở một nơi nguy hiểm thế này? Tại sao vất vả lắm mới đổi được một thân xác mỹ nhân, ngực có
mặt có, đang muốn yên ổn thì... má nó, đúng là chỉ để cô đẹp trong phút chốc!
Mẹ kiếp! Bà đây không tin là không ra khỏi căn phòng này được!
Chúc Dao lại luyện hóa tiêm lãng ti lần nữa, lần này ra của cô không vội vàng xông tới mà hít sâu một hơi, điều động linh khí đi thăm dò trận pháp trước. Nhìn kỹ mới phát hiện cách căn phòng mười mấy thước trong
không trung có một trận pháp phòng ngự hình tròn bao quanh toàn bộ nơi cô ở.
Giới Linh, anh bước ra đây, tôi phải đánh chết anh!
Ting!
Hiệu quả của
Năm phút khẩn cấp
bắt đầu khởi động, đảo ngược thời gian bắt đầu, 5,4,3,2...
Chúc Dao hoàn toàn mù mờ với kịch bản nên quyết định cách xa nơi này một chút, bay thẳng vào rừng rậm. Cô đang định đi về hướng ngược lại thì đột nhiên trong rừng vang lên tiếng gầm thét.

Một con yêu thú cao lớn bất chợt nhảy ra ngoài.

Hóa ra là yêu thú, Chúc Dao thở phào nhẹ nhõm, cũng coi như là gặp người mình, thật xúc động!

Cô lại gần muốn ôm con thú kia một cái, lại thấy nó chồm về phía mình.


Hi, thú...


Con yêu thú há to miệng, ô ô...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.