Chương 325: Thần bút mã lương
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 3036 chữ
- 2022-02-04 04:37:41
mà giờ là lúc đường chủ họ Tào của Linh Thiên điện đang chuẩn bị diệt trừ con tốt thí Linh Thiên.
Khi trước, những trận pháp và bẫy r8ập bên ngoài căn phòng kia là do người ta sắp đặt.
trách Linh Thiên tỷ tỷ được... Nhiều năm như vậy, ta lưu lạc bên ngoài, qua bao vất vả mới... ta không hề oán giận Linh Thiên tỷ tỷ.
Ôi! Muội quá lương thiện, lại còn nói giúp cô ta. Nếu không phải do cô ta cố ý giấu giếm thì đã chẳng có chuyện giờ chúng ta mới biết muội là chưởng môn thật sự của phái Linh Thiên. Nếu muội không bất ngờ đánh
Cô chắc chứ?
Sao cô lại thấy chẳng đáng tin chút nào?
Cô phải suy nghĩ kỹ nha, họ Tào kia còn có nữ chính... ý là cấu kết với cái cô Phan Chỉ San đó, liệu phái Quỳnh Vũ có vì chuyện của cô mà trở mặt với họ
không?
Không đơn giản như vậy.
Giới Linh nói sẽ cung cấp kỹ thuật toàn diện để trợ giúp cô, cô không tin chỉ có kỹ năng quay ngược năm phút và máy chiếu. Phát minh chơi khăm này của anh ta chắc hẳn còn ẩn giấu chiêu trò khác.
Vậy phải kính nhờ Pháp Vũ chưởng môn rồi.
Phàn muội muội khách sáo quá, tại hạ đương nhiên tin tưởng muội muội. Không gạt muội, thật ra ta đã nhìn ra yêu nữ Linh Thiên này có tâm tư thâm trầm, âm hiểm xảo trá từ lâu rồi. Những năm qua lại giỏi làm bộ
cũng không phải được mọi người đề cử. Mà khi chưởng môn đời trước sắp chết, sẽ tiên đoán chưởng môn đời sau được sinh ra ở nơi nào, sau đó sẽ phải người trong môn phái đi tìm. Vì vậy, cô em Linh Thiên vừa sinh
ra đã là chưởng môn.
Thiên là người cuối cùng. Những chưởng môn trước đây đã đạt 99% còn cô em Linh Thiên chính là 1% còn dư lại.
Cho nên, Linh Thiên điện đã sớm mất đi huy hoàng trong quá khứ. Ngoài ra, thực lực của người lãnh đạo cũng khác những môn phái kia, mỗi đời chưởng môn của Linh Thiên điện không được chọn bằng thực lực,
Vào thời đầu, Linh Thiên điện từng là tiên môn mạnh nhất thế giới này, do có thiên trụ chuyển kiếp, mỗi đời chưởng môn đều là người có tư chất bất phàm, họ đều tên là Linh Thiên. Thế nhưng, bản thân thiện trụ lại
là mảnh vá của thế giới này, qua những lần chuyển thể, việc chắp vá thế giới này cũng dần được hoàn thành, nên càng về sau, tư chất của chưởng môn càng kém đi, đời này không bằng đời trước. Giờ đây, cô em Linh
Thánh nhân...
Linh Thiên áy náy đề nghị:
Hay là, chúng ta đến phái Quỳnh Vũ xin giúp đỡ đi! Môn phái ấy trước giờ vẫn luôn có quan hệ tốt với phái Linh Thiên ta, hơn nữa, ta và Pháp Vũ chân nhân còn là người
quen cũ, nếu biết ta bị đường chủ họ Tào phản bội, nhất định hắn sẽ giúp đỡ ta.
Chúc Dao cẩn thận quan sát quả cầu trên tay, chẳng lẽ chiếc máy chiếu này còn có nhiều chức năng khác? Ví như biến thành mấy thứ vũ khí có tính sát thương? Trong khi cô còn đang suy nghĩ, quả cầu kia lại bắt đầu
tỏa sáng, lần này không giống khi nó chiếu phim, mà tỏa ra ánh sáng màu xanh, cứ như một quả cầu huỳnh quang vậy, sau đó hình dạng cũng bắt đầu thay đổi.
Chúc Dao có vẻ không được tự nhiên, kéo kéo bộ đồ trắng xanh của mình, điên cuồng lắc đầu nói:
Không thấy! Chắc chắn không thấy!
.
Tu sĩ kia nhíu mày, lẩm bẩm:
Kỳ quái, đáng lẽ chưa chạy được bao xa mới đúng? Sao lại không tìm được thế này?
Hắn ta lại khinh bỉ nhìn Chúc Dao một lần nữa, lạnh lùng nói:
Linh Thiên điện không chào đón
Hóa ra là cảm ứng qua suy nghĩ!
Chúc Dao chợt xúc động, cẩn thận âm quả cầu trên tay, thầm tưởng tượng ra một loại vũ khí, tốt nhất là phải thuận tay dùng bền, thần khí loại tốt với sức mạnh vô địch thì càng tốt, đúng rồi, còn không được hạn chế
Cảm ơn nha!
Chúc Dao phất tay về hướng bọn họ đi:
Đi thong thả nha...
Đến khi không còn thấy bóng dáng những người kia nữa, cô mới lấy pháp khí cấp một vừa luyện hóa ra, tay chân như mềm nhũn, leo lên rồi vội vã bay về hướng đông. Chỉ một lát sau, cô đã ra khỏi cánh rừng.
Cho bên, bây giờ điều cần thiết nhất là nâng cao thực lực của mình, nắm đấm cứng rắn mới là chân lý.
Chúc Dao cực kỳ tin tưởng, với cô mà nói, chuyện tu luyện chỉ là vấn đề về thời gian. Nhưng đến khi cô bắt đầu nhận định, dẫn khí vào cơ thể mới phát hiện ra, cô quá ngây thơ!
Hi!
Chúc Dao thầm run sợ, giơ một tay lên:
Xin chào, ta là Mã Lương!
Vì sao lại tự tiện xông vào rừng rậm sương mù của Linh Thiên điện?
Tu sĩ kia lại hỏi.
Chết tiệt!
Chúc Dao dần tỉnh táo lại, dùng hết sức lực thả thần thức ra dò xét, quả nhiên cô cảm nhận được hơi thở của tu sĩ cách đó không xa, nhưng lại không thể dò ra tu vi của đối phương, chắc hẳn phải cao hơn cô. Xét theo
người ngoài, ngươi đi về phía đông là có thể rời khỏi đây, đi nhanh lên, lần sau gặp lại, ta sẽ không khách sáo nữa đâu.
Nói xong, hắn ta liền gọi các sư huynh, sư đệ khác, dần dần bay đi.
Năm...
Năm năm?
Khóe miệng Chúc Dao co giật, lờ mờ nghe thấy một tiếng:
Chúc mừng nữ chính đã giành được người đàn ông thứ n + 1.
Dĩ nhiên, trong giới tu tiên không có sức mạnh tuyệt đối, thân phận dù có cao nữa cao mãi cũng chỉ là hư vinh. Những chưởng môn Linh Thiên đời trước, vì có tư chất tuyệt đỉnh và tu vi cao nên việc được người đời
tôn lên làm thần là rất dễ hiểu, mọi người cũng chấp nhận cách truyền ngôi này, hơn nữa còn mang sắc thái truyền kỳ. Nhưng vì chất lượng chưởng môn cử như một đường thẳng đi xuống, nên đương nhiên kiểu
Vâng!
Người họ ngu xuẩn tìm ta có việc gì?
Ngươi có thấy một nữ tu Trúc Cơ đi qua đây không? Mặc... mặc đồ trắng xanh.
Hắn ta hỏi.
truyền ngôi này sẽ bị người khác ngờ vực, đặc biệt là những người có thực lực, nên chuyện chia rẽ chỉ là vấn đề sớm hay muộn.
Phái Quỳnh Vũ đã từng là một nhánh của phái Linh Thiên, sau đó dần trở nên lớn mạnh hơn, tách ra độc lập. Thế nhưng, môn phái này vẫn khéo léo duy trì quan hệ với phái Linh Thiên. Còn Pháp Vũ chân nhân mà cô
Thứ này có làm ăn được gì đâu!
Bỏ đi!
Chờ một chút!
Được, thánh nhân! Vậy tiếp theo chúng ta đi đâu đây? Thánh nhân, cô có kế hoạch khác không? Thánh nhân?
Chúc Dao cảm thấy, mục đích cuối cùng của nhiệm vụ lần này chỉ là bảo vệ cô em Linh Thiên không chết. Chỉ cần cô em không chết, thế giới này sẽ không sụp đổ, sau đó cũng không có nhiều chuyện xảy ra như vậy.
Hơn nữa, theo kịch bản, nữ chính Phan Chỉ San cuối cùng đã trở thành chưởng môn mới của Linh Thiên điện. Cho nên cô ta sao có thể bỏ qua cho cô em này chứ? Sau lưng cô ta có nhiều người đàn ông như vậy, hơn
nữa ai ai đều là tinh anh đứng đầu, họ đều có thể lực lớn, có ô dù chống lưng. Chỉ bằng thực lực của một tu sĩ Trúc Cơ cỏn con, nhất định sẽ trở thành thịt cá trên thớt, không hề có sức đánh trả.
Để cô nghĩ một chút, phải phỉ nhổ từ chỗ nào cho ngầu đây?
Giới Linh chắc chắn là không thật lòng muốn cứu thế giới này đúng không? Chắc chắn!
ngay ngắn-muối!
Chúc Dao:
...
Cô tới cứu ta, thì đương nhiên là thánh nhân.
Cô em nói một cách vui vẻ.
Hay là cô gọi tên ta đi, ta tên Chúc Dao.
Gọi thánh nhân, cô sẽ tự động nghĩ đến từ gần nghĩa, thánh mẫu!
Năm... mười năm!
Chết tiệt, cô muốn chửi thề. Tốc độ này quá chậm.
Nếu Giới Linh có thể 6để cô trở lại năm phút trước, vậy sao không để cô trở lại hẳn năm mươi năm trước luôn đi!?
Chờ một chút! Cô vừa đi từ chỗ bế quan ra5, bị người khác phát hiện, vậy chẳng phải là...
Cô không dẫn được linh khí vào người!
Trước kia rõ ràng cô có thể tự nhiên dùng linh khí trong cơ thể để sử dụng pháp thuật, nhưng khi cô định đưa linh khí vào cơ thể, linh khí bên ngoài không hề có chút phản ứng nào!
Nói đến đây, Chúc Dao không thể không coi thường năng lực quản lý của cô em một chút. Bị chính thuộc hạ của mình ăn hiếp, đã thế còn không có sức đánh trả, cô ta làm chưởng môn mà như vậy đúng là bi kịch. Cô
chỉ hận không tìm được Tử Mộ - người có kinh nghiệm làm chưởng môn phong phú đến bổ túc cho cô ta một khóa làm người lãnh đạo như thế nào.
Hô... Nguy hiểm thật!
Chúc Dao móc cái bút lông rẻ tiền trên người ra, không ngờ thứ này thật sự là thần khí! Cô viết mình là người đi đường, những người kia thực sự coi cô là người đi đường luôn, cứ như đầu óc họ tự động cho rằng cô
Vẫn chưa chắc!
Chúc Dao nhìn ba chữ trên người mình, lấy thêm chút nước, tô lại chữ một lần nữa. Nếu cô đoán không lầm, hiệu quả của chiếc bút này tương tự với ngôn linh của Khúc Khuất, chỉ khác ở chỗ chiếc
bút này viết ra ngôn linh, phạm vi tác dụng có vẻ rộng hơn một chút:
Vừa rồi mấy kẻ kia chỉ là tu sĩ Kim Đan thôi, ta không dám chắc những người tu vi cao có nhìn ra hay không.
Pháp Vũ ca ca...
Phàn muội muội...
Chết tiệt, hắn ta tin thật sao!? Ngươi họ ngu xuẩn à!?
Tu sĩ kia có vẻ không kiên nhẫn, đang định quát thêm mấy tiếng thì bị người bên cạnh kéo:
Sư huynh, việc gì phải so đo nói nhảm với một tên tán tu, nhìn hắn ta thế kia, chắc là muốn bái nhập Linh Thiên điện chúng
Nhưng xét theo tình cảnh trước mắt, mục tiêu này rất khó thực hiện.
Đầu tiên, tên đường chủ họ Tào đó chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô, nếu không hẳn ta đã chẳng gióng trống khua chiêng phái đệ tử đi truy bắt cô, rõ ràng là đối phương đã trở mặt rồi.
Thánh nhân, bọn họ đuổi tới rồi.
Cô em lại khẽ hô lên một tiếng.
Chúc Dao cắn răng một cái, liều mạng đi! Cô quét bút lên những giọt sương còn vương trên lá, rồi soàn soạt viết lên người mình ba chữ - Người đi đường!
Linh Thiên chợt hơi do dự:
Nếu cách này cũng không được... chúng ta chỉ có thể đi bí cảnh Phệ Thiên, nghe nói trong đó có một loại cổ pháp, có thể khiến tu vị người ta chớp mắt đã tăng lên Hóa Thần, nhưng nơi đó
rất nguy hiểm, ở bên ngoài đã có dị thú cấp mười canh giữ, chỉ e...
làm tịch. Tại hạ cũng rất khó hiểu tại sao kẻ như thế lại xứng đáng làm chưởng môn của phái Linh Thiên. Đúng là phải cảm ơn Phiền muội muội nhắc nhở, ta mới ngộ ra chân lý.
Pháp Vũ ca ca đừng khách sáo! Ta cũng không đành lòng để người đời bị bịt mắt, nên mới cố ý tới đây thông báo một tiếng. Ta và tỷ ấy sinh cùng lúc, các trưởng lão chọn nhầm người là chuyện dễ hiểu. Không thể
Chúc Dao nhíu mày một cái, dự cảm không đáng tin càng lúc càng nặng nề, theo kinh nghiệm của cô, thì tất cả thanh mai trúc mã đều sẽ chết trong quá khứ.
Cho nên, khi họ vượt qua bao khó khăn, lẻn được vào phái Quỳnh Vũ, thấy người đàn ông trong điện đang trò chuyện thật vui vẻ với nữ chính Phan Chỉ San, cô không hề ngạc nhiên.
Cuối cùng cô cũng hiểu tại sao mình lại tỉnh dậy trên xà nhà, hóa ra là vì cô em 3sợ người ta đánh lén nên phải trốn ở đó.
Kịch bản cô nhận được đúng là thứ chết tiệt! Hoàn toàn không có chút cơ hội giải quyết trướ9c nào cả!? Nghĩ đến cô em Linh Thiên chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ không hề đặc biệt, cô lại thấy lòng đau như cắt.
hướng đi thì rõ ràng đang đi đến chỗ cô.
Bây giờ chạy chắc chắn sẽ không kịp nữa, làm thế nào bây giờ? Chẳng lẽ lại chết lần nữa? Đậu má, làm gì có ủng hộ kỹ thuật toàn diện?
thức Linh Dẫn thú, chẳng phải vĩnh viễn cũng không vạch trần được thứ hàng giả kia sao? Muội hãy yên tâm, người đàn bà có tâm tư ác độc như vậy, tội đáng muốn chết, phái Quỳnh Vũ ta đương nhiên sẽ xuất toàn
lực, giúp muội bắt lấy cô ta.
Thế quái nào lại là muối hả!? Ngươi đang vẽ nháp đúng không? Bà đây gặp phải truy binh chứ không phải làm lễ giải xui, cho một túi muối thì có tác dụng gì? Không đúng, muối cũng chẳng có tác dụng quái quỷ gì
trong làm lễ giải xui mà?
Hay là chúng ta đến nói chuyện với phái Quỳnh Vũ nhờ giúp đỡ đi?
Cuối cùng, Chúc Dao quyết định đến phái Quỳnh Vũ, theo lời cô em nói, thì quan hệ giữa phái Quỳnh Vũ và Linh Thiên điện quả thật không tồi.
em nói chính là chưởng môn của phái Quỳnh Vũ. Nghe ý cô em thì biết người kia chính là trúc mã của cô em, dù đã mấy năm không gặp nhưng vẫn giữ kiểu quan hệ bền chặt như sắt đá.
Khi cô em nói đến đây, giọng nói cũng nhẹ nhàng hơn nhiều, mang vẻ tự hào mà có lẽ chính cô ta cũng không phát hiện.
A a, ta là Mã Lương
này!
Mã Lương là nhân vật chính trong truyện cổ tích Trung Quốc: Mã Lương và cây bút thần.
Ấy... ta lạc đường.
Ngươi tin không?
Lạc đường?
Tu sĩ kia nhíu mày:
Ở chỗ này mà cũng lạc đường được, quả nhiên, lũ tán tu đều là loại ngu xuẩn!
cấp bậc, phải là loại vũ khí thông dụng siêu cấp vũ trụ già trẻ trai gái đều có thể sử dụng, chỉ có thứ như vậy mới có thể giúp cô thoát thân.
Mắt thấy quả cầu càng lúc càng sáng, rồi bắt đầu kéo dài ra, không ngừng biến đổi, cuối cùng nó kêu chíp một tiếng, như đã định hình xong, rồi để lộ một thứ vuông vắn, trắng như tuyết, bên trên còn viết một chữ
Con mẹ anh Giới Linh, sao không vứt cho cô cái bút để cô viết chết bọn họ luôn nhỉ?
Túi muối vừa rớt trên đất lại chợt lóe sáng - biến thành một chiếc bút!
Chỉ một lát sau, bốn năm tu sĩ Kim Đan đột nhiên xuất hiện ngay phía trên cố. Họ mặc đồng phục trắng xanh, nhìn cô với vẻ mặt kiêu căng.
Người phía dưới là ai?
Chuyện gì đang xảy ra thế này?
Chuyện này không khoa học.
Thánh nhân, vì... đây là cơ thể của ta.
Giọng cô em yếu ớt vang lên:
Mặc dù cô có thể tự nhiên sử dụng nhưng mà... hồn phách của ta vẫn ở trong này, cô không thể giúp ta tăng cường tu vi.
Sắc mặt Chúc Dao tối sầm lại:
Nói cách khác, nhất định phải chính bản thân cô tu luyện mới được?
Vậy cô định tu luyện bao lâu?
không phải Linh Thiên Giới Linh cuối cùng cũng trở nên đáng tin, thật không dễ dàng nha.
Thánh nhân, chúng ta trốn được rồi. Tốt quá, cô thật lợi hại.
Cô em Linh Thiên cũng xúc động mở miệng:
Có vật này, chúng ta sẽ không lo bị người khác phát hiện nữa.
Cô em Linh Thiên, ngoại trừ chiếc máy chiếu ra, Giới Linh có đưa cho cô cái gì nữa không?
Chúc Dao bình tĩnh lại, truyền âm cho cô em nguyên chủ trong cơ thể
Giới Linh nói, cô chỉ cần cái này là được rồi.
Cô em trả lời, còn tốt bụng đưa quả cầu kia ra bên ngoài cơ thể, nó xuất hiện trong tay cô.
Cô em Linh Thiên trầm mặc hồi lâu rồi chậm rãi nói:
Ít nhất giờ đây, ta và thánh nhân được an toàn.
Sao cô lại gọi ta là thánh nhân?
Chúc Dao đã muốn hỏi cô ta chuyện này từ lâu rồi, nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội.
ta, đừng để ý nhiều thì hơn, tìm được chưởng... tìm được yêu nữ kia mới là chuyện quan trọng.
Lúc này, sắc mặt tu sĩ kia mới hòa hoãn, nhìn Chúc Dao phía dưới rồi nói:
Này, người họ Mã kia!
Ấy? Thánh nhân, có chữ trên chiếc bút!
Giọng cô em Linh Thiên đột nhiên vang lên.
Chúc Dao nhặt cái bút kia lên nhìn một cái, chỉ thấy nó đen sì, có vẻ khá rẻ tiền, mở ra thì đầu bút là lông màu nâu, bên trên in hai chữ ngay ngắn theo Tổng thể - bút thần!
Số người trong hậu cung + 1, hiện tại tổng số người là:
Nữ chính truyện H làm người ta mù mắt!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.