Chương 328: Chửi tối tăm mặt mũi
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 2249 chữ
- 2022-02-04 04:38:01
linh khí cũng cực kỳ mỏng thì không thể nào là trận pháp được.
Chúc Dao nhìn mấy chữ xiên xiên vẹo vẹo trên đất – một bức tường kiên cố vững8 chắc. Cô âm thầm khen ngợi cây bút thần giấu trong ngực. Cô thích nhất là mấy loại vũ khí bổ trợ
kiểu này.
Từ gốc
#f
: chỉ công cụ hỗ 3trợ giúp người chơi có ưu thế hơn người khác trong game, nói đơn giản là hack tool, ví dụ như các phần mềm auto-tool khiển thao tác của người chơi 9nhanh hơn những người khác rất
nhiều lần. Chơi game gặp thể loại này muốn cho ăn đấm cực.
Không ngờ ngươi có thể gọi ra loại kết g6iới thần kỳ như thế này.
Phan Chỉ San không tiến đến gần được, nhưng lại không hề có ý lui bước nào mà ánh mắt càng thêm phần mãnh liệt:
Tốt! Thậ5t sự quá tốt!
Cô ta bỗng
dựng hăng lên như gà chọi, ánh mắt nhìn Chúc Dao hừng hực, ánh sáng kiên định lóe lên trong đáy mắt.
Đết mợ! Chúc Dao không kịp tránh, bị trói chặt cứng, liền giả vờ giãy giụa vài cái, sau đó lại ngoạc mồm mắng lớn mấy câu, phối hợp với hai vị Oscar. Hết cách rồi, đời người như vở kịch, toàn dựa vào diễn xuất!
Im miệng!
Pháp Vũ xông tới đánh cô một chưởng, chỉ nghe thấy
bốp
một tiếng, Chúc Dao bị hắn ta đánh lăn thẳng từ trên không trung xuống đất, rơi vào trong địa lao bên dưới.
Ầm ầm, bên dưới lõm xuống một cái hố lớn.
Pháp Vũ vừa nghe thấy vậy, biểu cảm càng thêm đau lòng, giống như bị phụ lòng vậy, cả người hắn ta trở nên run rẩy:
Ta chỉ là muốn giúp muội trút giận mà thôi. Nếu như muội không muốn lấy mạng cô ta, cứ nói
thẳng là được, nhất định ta sẽ đồng ý với muội, việc gì phải lén lút vào địa lao thả người, lẽ nào ta không đáng để muội tin tưởng như vậy sao?
Pháp Vũ ca ca...
Phan Chỉ San đờ người, vội vàng nói:
Huynh hiểu lầm rồi, muội không hề..
Còn bên kia Pháp Vũ mới thật sự là tới cứu người, lại cố ý đóng giả một kẻ si tình với tấm chân tình bị người ta chà đạp.
Chúc Dao liếc nhìn hai bức tượng Oscar trước mặt, ấy... có phải cô cũng nên phối hợp tí không?
Pháp Vũ ca ca, muội không có ý đó.
Rốt cuộc nữ chính vẫn không thể buông bỏ hình tượng vun đắp bao nhiêu năm, muốn làm dịu cơn giận của Pháp Vũ xuống.
Không cần nói nữa!
Pháp Vũ giơ tay ngăn cô ta tiếp tục nói, bất lực thõng vai xuống, tựa như đang chìm đắm trong nỗi đau vô cùng, nếu không phải cô đã thấy hắn ta đối xử với Linh Thiên thế nào, thì chắc chắn
Chúc Dao đã tin hắn ta là một kẻ vì bị người trong lòng hiểu lầm nên đau đớn cùng cực:
Từ lâu ta đã biết trái tim muội không ở chỗ ta... ta... ta chỉ muốn âm thầm làm chút chuyện cho muội, đối xử với muội tốt một
chút. Như vậy lẽ nào cũng không được ư?
...
Phan Chỉ San lập tức ngây ra, lần này cô ta thật sự bối rối. Cô ta nửa đêm đột nhập địa lao chắc chắn là có kế hoạch của mình. Lại không ngờ đánh nhau một trận lại dẫn được Pháp Vũ tới đây, còn tưởng rằng cô ta
lén lút tới cứu người.
Bên này Phàn Chỉ San còn đang lo lắng kế hoạch bại lộ, chỉ có thể thừa nhận, giả bộ bản thân niệm tình tỷ muội cho nên mới tới cứu người.
Chúc Dao nhíu mày, biểu cảm của cô ta lúc này cứ có chỗ nào đó kỳ lạ?
Phàn Chỉ San bắt đầu bắt quyết, hóa ra một ngọn lửa lớn, muốn thiêu rụi vật cản này, nhưng đáng tiếc là không có tác dụng gì. Cô ta lại gọi ra cột bằng, giáo đất, dây gai... thuật pháp năm hệ đều đã dùng một lượt.
Nhưng kết quả vẫn hoàn toàn không thể đột phá tiến vào trong.
cũng bị rạch một vết thương.
Nhưng rốt cuộc cô ta cũng là tu sĩ Nguyễn Anh, vừa suy nghĩ, kết giới phòng hộ đã được gọi ra, bốn phương tám hướng không một kẽ hở ngăn cản hết mọi đợt tấn công. Cô ta cười lạnh một tiếng:
Hừ, với chút bản lĩnh
này mà cũng dám chống lại ta...
Chúc Dao bay cực nhanh, chớp mắt đã ra khỏi địa lao. Những Phan Chỉ San còn nhanh hơn, cô còn chưa kịp rời khỏi phái Quỳnh Vũ, thì trước mắt đã lóe lên một bóng hình, cô ta đứng chắn trước mặt cô. Dáng vẻ cười
cợt châm chọc, cười nhạo cô không biết tự lượng sức.
Phàn muội muội?!
Tiếng nói như không thể nào tin được của Pháp Vũ đột ngột vang lên, Phàn Chỉ San cứng người trong tức khắc, còn Chúc Dao thì thở phào một hơi, cuối cùng cũng chịu tới rồi.
Chính là lúc này!
Chúc Dao hai tay kết ấn, điều động linh khí trong cơ thể, ngay lập tức khởi động pháp thuật hệ kim. Chỉ trong nháy mắt, đồng ban nãy bị đánh tan thành bụi mọc ra rất nhiều giáo dài kim loại, phủ kín trời đất lao
thẳng về phía Phan Chỉ San. Do ban nãy vừa đánh tan giao đất nên khắp người cô ta đều là bụi đất, bụi đất lại ngay lập tức hóa thành giáo sắt, Phàn Chỉ San căn bản không thể nào tránh được. Cho nên trên người cô ta
Không ngờ đột nhiên hắn ta nghiêng người né ra, khiến Chúc Dao vỗ vào không khí, suýt nữa thì vồ ếch.
Đừng động vào ta, ghê tởm.
...
Ơ kìa, sự kỳ thị của ngươi cũng quá rõ ràng rồi đấy! Tốt xấu gì thì cũng là đồng đội phe mình:
Hừ, ban nãy còn lôi kéo Phàn muội muội không chịu buông tay, sao không thấy người ghê tởm đi.
Vừa ngẩng đầu đã thấy Pháp Vũ với vẻ mặt bị thương nhìn về nơi xa, ánh chiều tà chiếu lên người hắn ta, toát lên vẻ cô độc và tịch mịch không thể tả hết bằng lời, chỗ nào cũng là hình tượng tiêu chuẩn của vai nam
phụ si tình. Từ đầu đến chân đều là diễn xuất!
Giây tiếp theo, hắn ta bay xuống, thu lại sạch sẽ biểu cảm trên mặt, lạnh lùng dùng đôi mắt cá chết nhìn cô:
Này, chết chưa?
Muội... muội làm sao thế này?
Pháp Vũ nhìn Chúc Dao, rồi lại nhìn Phàn Chỉ San, trên mặt ngay lập tức lộ ra vẻ đau lòng tuyệt vọng:
Phàn muội muội... quả nhiên muội vẫn muốn cứu cô ta. Còn không tiếc thân
mình xông vào địa lao!
Sắc mặt Phàn Chỉ San biến đổi mấy lần, lập tức lại khôi phục dáng vẻ mềm yếu quật cường, khổ sở nhìn về phía Pháp Vũ:
Tỷ ấy... dù sao cũng là tỷ tỷ của muội!
Bỏ đi!
Pháp Vũ thở dài một tiếng:
Là Pháp mô duyên mỏng...
Hắn ta đau đớn nhìn nữ chính:
Muội quay về Linh Thiên điện đi, ta sẽ không mặt dày vô sỉ giữ muội lại nữa.
Pháp Vũ ca ca...
Đi!
Hắn hét lớn một tiếng, dáng vẻ như thể khó khăn lắm mới hạ được quyết tâm:
Đừng tới đây nữa.
lên người cô. Chặn hết tất cả mọi sát thương, nhìn như thể cô không còn đường sống nhưng thực ra ngoài nuốt đầy một miệng bụi đất thì không có bất kỳ chuyện không may nào.
Chúc Dao gần như ngay lập tức hiểu được ý của hắn ta, cho nên cũng tức khắc phối hợp thu lại tất cả hơi thở, đến cả ý thức cũng chìm vào trong đan điền, ôm em gái Linh Thiên ngồi trong đó, giả chết thành công!
Diễn xuất được đấy, thiếu niên!
Chúc Dao theo thói quen vỗ lên vai hắn ta.
cái chữ B trong chữ BUG đó bổ thẳng vào mặt.
Đết, sao bảo là kiên cố vững chắc?
Cô bèn vội vàng lùi về phía sau mới có thể tránh được đòn tấn công của cô ta. Cô cảm giác bên người có thứ gì đó bị xé rách một mảng, trong ngực cô bỗng truyền tới tiếng nứt vỡ lách cách. Cô còn chưa kịp nghĩ kỹ đã
Chúc Dao vẫn còn nghe thấy Pháp Vũ nói một câu vừa thâm tình vừa tuyệt vọng:
Phàn muội muội, muội đi đi. Đừng khiến ta khổ sở thêm nữa.
Muốn cho hắn ta một phiếu bình chọn giải diễn viên xuất sắc nhất quá thì sao giờ!?
Một lúc sau, đến khi không còn nghe thấy động tĩnh gì ở bên trên nữa, Chúc Dao mới ra sức bò lên khỏi hố.
Phan Chỉ San sững người, ánh mắt không kìm được nhìn về phía Chúc Dao bên cạnh, đang định lên tiếng thì Pháp Vũ bỗng chen ngang.
Còn về phần Linh Thiên.
Vẻ mặt hắn ta lạnh lùng, dằn từng câu từng chữ:
Hãy xem như đây là chuyện cuối cùng ta làm cho muội, ta tuyệt đối sẽ không để cô ta có cơ hội làm tổn thương muội nữa.
Nói rồi hắn ta đột ngột phất tay lên, một sợi dây xích bắn về phía Chúc Dao.
Biểu cảm của cô ta từ kinh ngạc biến thành thèm muốn cuối cùng lại biến thành hưng phấn không thể khống chế, cô ta đột nhiên dừng tất cả đòn tấn công lại, nụ cười càng lúc càng thâm trầm:
Ngươi tưởng trốn
trong ấy là ta hết cách ư?
Cô ta phất tay lên, ngay lập tức bừng lên ánh sáng đỏ rực, mà trên người Phàn Chỉ San từ trong ra ngoài cũng tỏa ra ánh đỏ, có thứ gì đó từng cái một bắn ra khỏi người cô ta, bắn ra chữ B, sau đó là chữ U, cuối cùng
Ơ, thể hóa ra đối xử với ông đây còn chỉ bằng một vở diễn à!
Chúc Dao phủi phủi đất cát trên người rồi đứng dậy, dỡ bỏ pháp khí phòng ngự đã nứt vỡ trước ngực xuống, lườm lại hắn ta một cái.
Một chưởng ban nãy của hắn ta thật sự đã dùng toàn lực, đừng nói là Trúc Cơ, cho dù là Kim Đan cũng chẳng chịu nổi một chương này. Nhưng vào khoảnh khắc hắn ta đánh trúng cô, lại đặt một pháp khí phòng ngự
đánh một chưởng xuống đất, mặt đất lập tức dâng lên một chùm giáo đất phóng thẳng về phía nữ chính.
Cả địa lao cũng phát ra tiếng vang đùng đoàng cực lớn, Phàn Chỉ San chỉ lách người một cái là né được, cô ta là Nguyên Anh, còn Chúc Dao chỉ là một con gà còi mới Trúc Cơ, căn bản không phải là đối thủ của cô ta, chỉ
cần một cái lắc tay thì tất cả mũi tên biến ra từ đất đều hóa thành tro bụi hết.
thêm chữ G, chúng chầm chậm tụ lại trong lòng bàn tay. Cuối cùng trong lòng bàn tay cô ta xuất hiện một thứ khổng lồ hình lưỡi liềm... BUG!
Sao lại là BUG vậy má! Cơ thể của nữ chính được viết bằng mã code hả giới? Lại còn phọt ra chữ cái tiếng Anh nữa!
Chỉ thấy nữ chính với vẻ mặt đắc ý giơ cao thanh
BUG
trong tay lên, dùng lực quát về phía trước. Kết giới thương hiệu Mã Lương kêu lách cách một tiếng, lập tức chọc ra một cái lỗ khổng lồ, Chúc Dao suýt nữa thì bị
Ẻ, người đâu?
Đợi cô ta phản ứng lại thì Chúc Dao đã nhanh nhẹn bay ra khỏi địa lao từ lâu. Định mệnh, ai muốn đánh với cô ta chứ, rõ ràng không phải cùng một đẳng cấp thì đương nhiên chạy được nhanh đến đâu thì nhanh đến
đó.
Gương mặt hắn ta lập tức co giật, biểu cảm giống như ăn phải phân vậy, mở mồm ra là mắng chửi không ngừng không nghỉ:
Nếu không phải Thiên Thiên gặp nguy hiểm, ông đây sẽ lại gần con đàn bà bẩn như cái bệ
xí đấy chắc? Loại rác rưởi như ả ấy à, ông đây có đúng cách ba trăm dặm cũng có thể ngửi thấy cái mùi buồn nôn ấy. Loại đấy cho dù có ném vào hố xí, ông cũng sợ làm bẩn lây sang phân của người khác. Sống thì là
loại ung nhọt, chết đi còn sợ truyền nhiễm cho bọn ma quỷ khác. Đi đường thì làm bẩn thổ linh khí, uống nước thì làm bẩn thủy linh khí, luyện kiếm làm bẩn kim linh khí, nhóm lửa làm bẩn hỏa linh khí, nếu đi ngủ
mà dùng giường gỗ, mộc linh khí cũng thấy thiệt thòi đấy biết chưa? Ông đây phải sống cùng thế giới với con đấy đã cảm thấy hít thở đầy một phối toàn mùi cứ...
?
Giọng điệu trầm bổng khỏe khoắn, bắn như pháo liên thanh.
...
Chúc Dao nghe đến mắt chữ o mồm chữ a, cảm ơn người chỉ thấy ta ghê tởm mà thôi! Cảm giác như trúng giải đặc biệt này là sao.
Em gái Linh Thiên, cô chắc mình không mù đấy chứ?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.