Chương 329: Ta có biết chữ đấy
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 2232 chữ
- 2022-02-04 04:38:00
Thì ra rác rưởi là chỉnữ chính à, khóe miệng Chúc Dao co giật, thấp thỏm thỉnh giáo hắn ta:
Linh Dẫn thú là cái gì?
Yêu thú ư? T8rước giờ chưa từng nghe nói đến loại yêu thú này.
Pháp khí này có thể che giấu vẻ ngoài của ngươi.
Pháp Vũ mất kiên nhẫn giải thích:
Tu sĩ Hóa thân cũng chưa chắc nhìn ra được.
Chúc Dao giơ tay lên biển ra một mặt kính bằng nước, quả nhiên hình dáng của cô đã thay đổi, ngũ quan tầm thường, thuộc kiểu ném vào một đống người thì không thể nhận ra được.
Linh Dẫn thú là thánh thú bảo vệ Linh Thiên điện.
Pháp Vũ nhìn cô như thể nhì3n kẻ ngốc:
Sinh ra đã là cấp chín, khi hoàn toàn trưởng thành có thể thăng cấp thành cấp mười, chỉ cần vượt qua lôi kiếp là có thể phi <9br>
thăng. Linh Dẫn thú chỉ có mỗi đời chưởng môn Linh Thiên điện mới có thể đánh thức, hơn nữa cũng chỉ chịu lập khế ước với chưởng m6ôn.
Linh Thiên không đánh thức được Linh Dẫn thủ ư?
Chúc Dao hỏi.
Hắn ta nở nụ cười lương thiện:
Đương nhiên, đây là thánh dược trị thương tốt nhất của Quỳnh Vũ ta.
Thế vì sao trên bình lại dán ba chữ
canh ly hồn
thế?
Ngươi coi bà đây mù dở hả?
Pháp Vũ thu lại nụ cười:
Chậc.
Quên xé!
Ngay lập tức lại quay trở về vẻ mặt khinh thường lúc trước, cái mặt này lật còn nhanh hơn lật sách nữa.
...
Đệt, thằng này chắc chắn là cố ý, cha nội này muốn cô rời khỏi thân xác của cô em Linh Thiên đây mà.
Pháp Vũ thấy bị bóc mẽ cũng không còn hứng thú giả bộ nữa:
Này, đeo cái này lên!
Sau đó giơ tay quăng về phía cô một vật.
Khi bọn họ đến Linh Thiên điện thì thấy Tào Tề ra đón. Đây là lần đầu tiên Chúc Dao gặp nam phụ thứ N Tào Tề, không thể không thừa nhận gã có một vẻ ngoài khá được, tu vi Nguyên Anh trung kỳ, nhìn có vẻ là
chính nhân quân tử. Gã vô cùng lịch sự dẫn Pháp Vũ tiến vào trong điện.
Tổng giám đốc Pháp bá đạo ngầu lòi thích than vãn lập tức nhảy dựng lên cứ như vừa nuốt phải pháp tết, đỏ rực từ đầu đến chân. Giây tiếp theo, hắn ta giống như quân đào ngũ, đột ngột sải chân chạy ra khỏi cửa
giống như thể bị ma đuổi sau lưng vậy. Còn không cẩn thận va vào thềm cửa, ầm một tiếng ngã sấp mặt, nhưng lại nhanh chóng bò dậy chạy mất tăm mất tích.
Linh Dẫn thủ phá vỏ nở ra trước thời hạn.
Thì ra là như vậy. Thực ra Chúc Dao không hề nghi ngờ thân phận của Linh Thiên, bằng không trong kịch bản sẽ không có đoạn sau khi cô ta chết, thế giới liền sụp đổ. Cái cô lo là rốt cuộc nữ chính kia muốn làm gì?
Này, nhìn đâu ra được đáng yêu hay vậy? Cô chỉ thấy giống biến thái thôi OK? Vì chơi trò nuôi vợ mà tự hạ tu vi để biến thành trẻ con đóng vai thanh mai trúc mã? Gu mặn nó vừa vừa thôi hiểu chưa?
Chẳng trách Linh Thiên chỉ là Trúc Cơ, còn Pháp Vũ lại đã là Nguyễn Anh rồi, thì ra thanh mai trúc mã cũng chỉ là một vai diễn mà thôi.
Đến ngày thứ ba, Pháp Vũ mới mặt mày thấp thỏm xuất hiện, chỉ là so với ánh mắt nhìn cô lúc trước, luôn dùng cái biểu cảm khinh bỉ đến cùng cực ấy, thì lần này bình thường mềm mỏng đi kha khá... à không, là cực
kỳ nhiều.
bên này, thì ngọn núi phía đối diện chỉ có một mảng hoang vu, không có dấu hiệu của người sống. Cô cảm thấy hơi kỳ lạ, theo lý mà nói linh khí bên đó đậm đặc hơn thì vì sao chính điện không xây ở bên đó mà lại xây
ngọn núi hiện giờ?
Ngươi muốn để Linh Thiên trở về, thu phục con Linh Dẫn thủ ấy, như vậy có thể chứng minh được thân phận của cô ấy.
Đây thực sự là một cơ hội tốt, hiện giờ Phan Chỉ San tưởng rằng Linh Thiên đã chết, chắc sẽ không có quá nhiều phòng bị, hơn nữa cũng không thể đoán ra được, cô lại to gan quay về như vậy. Chỉ là...
Hắn ta than thở được một nửa, bỗng quay phắt sang nhìn Chúc Dao ở bên cạnh, dường như lúc này mới nhớ ra cô vẫn đang ở đây, vẻ mặt chợt trở nên cứng ngắc.
Ngươi.
Hắn ta trừng mắt nhìn cô chằm chằm, dùng sát khí điên cuồng cảnh cáo:
Không được nói cho Thiên Thiên biết, bằng không ta cho ngươi biết tay!
Lưu Chử môn Tịch Thể tôn giả tới!
Chỉ thấy một người từ xa bay tới theo tiếng thông báo truyền đi, toàn thân phát sáng, một bộ y sam xanh biếc, thân dài như ngọc, khắp người là khí độ khó tả được bằng lời.
Khóe miệng Chúc Dao giật giật, tên này ra mắt còn tự kèm theo hiệu ứng ánh sáng, đây có vẻ là nam chính, sư phụ của nữ chính. Chấn động thì cũng chấn động đấy, nếu như ánh sáng không khuyết mất một nửa,
Cô tới giúp Thiên Thiên thì cũng xem như là ân nhân của bọn ta, ta nên cảm ơn cô mới đúng.
Vẻ mặt hắn ta thành khẩn, đột nhiên móc một cái bình từ trong ngực ra, đưa cho cô:
Lúc trước ta ra tay không có chừng
mực, cũng không biết có làm tổn thương tới cô nương hay không, nay dâng lên thành dược trị thương để bày tỏ thành ý.
Thân phận Chúc Dao không đủ cao chỉ đành chờ ở điện ngoài cùng một đám đệ tử khác. Lúc này cô mới tỉ mỉ đánh giá Linh Thiên điện. Linh Thiên điện cũng không kém các tiên môn khác là bao, đều là do mấy ngọn
núi tạo thành, ngọn núi cô đang đứng đây là ngọn núi chính nằm ở chính giữa nhưng lại không phải ngọn to nhất, không xa ở phía trước có một ngọn núi còn to hơn chính điện. Chỉ là so với động phủ đình đài lầu các
Làm gì có chuyện đó!
Pháp Vũ trừng mắt với cô:
Th5iên Thiên là chưởng môn chân chính của Linh Thiên điện, chỉ là Linh Dẫn thú sinh ra trong động Thiên Huyền, cần một trăm năm mới có thể phá vỏ chui ra, ban
đầu lúc Thiên Thiên còn ở Linh Thiên điện, con thú đó vẫn còn là một quả trứng kia kìa! Căn bản chưa tới lúc sinh ra thì đương nhiên không thể cưỡng ép đánh thức. Có trời mới biết thứ rác rưởi kia dùng cách gì khiến
Được rồi sếp ơi, không vấn đề gì sếp ạ, đánh chết ta cũng không nói đâu!
Chúc Dao lập tức thề thốt, ta sẽ không kể cho em gái biết, chuyện người từ nhỏ lặng lẽ yêu thầm Linh Thiên, còn lập nên cả một kế hoạch nuôi
dưỡng loli đâu:
Nhưng mà...
Khóe miệng Chúc Dao co giật, nhìn chằm chằm vào cái bình hắn ta đưa nhưng không thò tay ra nhận.
Ngươi chắc chắn đây là thánh dược trị thương chứ?
Sáng sớm ngày hôm sau, Pháp Vũ dẫn theo một nhóm đệ tử xuất phát đi tới Linh Thiên điện. Hắn ta cố ý chọn ra một tốp đệ tử có cả Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan để Chúc Dao trà trộn vào. Tổng cộng có ba mươi mấy
người, nhìn có vẻ rất nể nang mặt mũi Linh Thiên điện.
Nghi vấn này chỉ thoáng xuất hiện trong đầu Chúc Dao, cô cũng không nghiên cứu kỹ, mà bất giác ngẩng đầu nhìn về phía mây mù cuồn cuộn trên bầu trời. Tựa như có thể nhìn thấy bóng dáng của lầu các, nơi ấy là
động phủ của chưởng môn Linh Thiên điện, linh khí dày đặc nhất cũng là nơi cô thức tỉnh lúc ban đầu.
Linh Thiên:
Tiểu Vũ đáng yêu quá đi...
Chúc Dao:
...
Người đưa ta cái này để?
Pháp Vũ sẽ không có chuyện vô duyên vô cớ tặng đồ cho cô.
Ngày mai thứ rác rưởi đó sẽ triệu tập các môn phái tới xem lễ ở chính thức trở thành chưởng môn Linh Thiên Điện.
Pháp Vũ lườm cô một cái, vẻ mặt chán ghét. Nhưng so với thái độ trước đây thì tốt chán rồi, trước
Từ khi Pháp Vũ biết được mỗi một câu hắn ta nói với Chúc Dao, em gái Linh Thiên đều nghe nhìn thấy hết, chỗ nào hắn ta cũng cảm thấy không ổn. Mà cũng không biết chơi trò ngại ngùng xấu hổ gì, hai ngày liên tục
đều không thấy bóng dáng, Chúc Dao vác cái vỏ của chưởng môn tiền nhiệm Linh Thiên điện nên cũng không dám chạy lung tung, chỉ đành vật vờ trong phòng tránh bị người khác phát hiện.
muội ấy, ở bên muội ấy, trông coi muội ấy...
Chúc Dao lẳng lặng quay đầu đi, hình như cô đã biết được chuyện gì đó vô cùng nghiêm trọng.
muội ấy ta còn sợ bẩn ấy chứ. Chưởng môn Linh Thiên điện thì đáng gì, muội ấy xứng đáng với điều tốt nhất trên đời, bằng không ta cũng chẳng cần dùng tiểu xảo, tự hạ tu vi để bầu bạn với muội ấy cùng lớn lên. Nếu
như không phải muốn bịt mồm mấy lão già, để có thể xứng đáng với muội ấy thì sao ta phải bắt buộc rời xa muội ấy, tới cái phái Quỳnh Vũ ở nơi khỉ gió này làm chưởng môn? Ông đây chỉ muốn ngày ngày bảo vệ
Vẻ mặt hắn cứng lại, lập tức lại nở một nụ cười dịu dàng như nước, trong mắt tựa như nở hoa:
Mã cô nương, thật xin lỗi, mấy ngày trước là do thái độ ta không phải, ta xin lỗi cô.
y dô, mặt trời mọc đằng Tây à? Thằng biến thái độc miệng này đổi tính nhanh thế? Còn nữa, Mã cô nương là cái khỉ gì?
Chúc Dao không khuyên nữa, đích thực trốn tránh cũng không thể đề phòng mãi được, chỉ bằng quang minh chính đại lật mặt cô ta, chí ít trong một thời gian ngắn, Phàn Chỉ San cũng không dám trực tiếp ra tay
chính diện.
Tào Tề tuy đã bịa ra cái cớ tỷ muội sinh đôi, nhưng đám già đầu Linh Thiên điện ấy cũng chẳng phải kẻ ngốc, không thể hoàn toàn không biết gì. Tuy rằng rác rưởi thức tỉnh được Linh Dẫn thú, nhưng không chắc có
thể khiến nó nhận chủ, nếu như muốn đoạt lại vị trí chưởng môn, thì chỉ có tranh thủ cơ hội hiện giờ.
Cái gì?
Sát khí của hắn ta càng đậm hơn.
À ờ thì... hình như em gái Linh Thiên vẫn luôn lắng nghe chúng ta nói chuyện!
Ngươi làm như vậy không khác gì lật mặt Phàn Chỉ San. Phải biết rằng cô ta xuất thân từ môn phái tu tiên hàng đầu Lưu Chử môn, đằng sau có biết bao người chống lưng. Linh Thiên điện chỉ là một phần trong thế
lực của cô ta. Nếu như đến lúc đó cô ta quay lại đối phó phái Quỳnh Vũ...
Chúc Dao thuận tay đón lấy, phát hiện là một chiếc vòng tay, pháp trận trên chiếc vòng đó nhiều vô cùng, linh khí bức người, là một pháp khí cấp bảy. Cô vừa đeo lên thì ngay lập tức có một vòng sáng quét qua toàn
thân.
Chuyện sau này để sau này hãy nói, không thể để cô ta vấy bẩn Thiên Thiên như vậy được!
Pháp Vũ nhíu mày, giận dữ nói:
Nếu như cô ta thật sự trở thành chưởng môn Linh Thiên điện, ngày sau Thiên Thiên sẽ
không còn chốn dung thân nữa.
...
Ở tưởng không tha cho ta?
Hồi lâu...
Thiên Thiên...
Hắn ta rụt rè nhìn cô một cái, dáng vẻ thấp thỏm lo âu:
Muội có giận tay không?
Xin lỗi nha, ta là Mã Lương!
Chúc Dao giơ tay lên nói.
Thiên Thiên nhà ta mới là chưởng môn Linh Thiên điện, là người con gái trong thiên mệnh chân chính. Thứ rác rưởi kia chỉ là cái đếch gì!
Vẻ mặt Pháp Vũ như đang nói điều hiển nhiên, tựa như nhở ra kỷ niệm đẹp
đẽ nào đó, nhỏ giọng oán thán:
Nhớ khi ấy ngày đầu tiên Thiên Thiên nhà ta tới Linh Thiên điện, ta đã biết muội ấy là điều tốt đẹp nhất trên thế gian. Đám rác rưởi khác có chỗ nào bì được với muội ấy? Lót giày cho
đây ánh mắt hắn ta nhìn cô mãi mãi đều là kiểu: ngươi là loại vô dụng ghê tởm. Hiện giờ nhìn cô, luôn là trước tiên dùng ánh mắt hỏi một lượt, có phải Linh Thiên đang nhìn hay không, sau đó lại đổi thành: ngươi là cái đồ vô dụng.
Cùng là vô dụng, nhưng ít nhất thì không còn ghê tởm nữa. Ừm, cô là người rất tự biết đủ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.