• 327

Chương 133: Quái chocolate



...

Cảm ơn cô.
Bạch Niệm Niệm lấy tà váy che bằng vải trên đầu gối, dường như có hơi ngượng ngùng.
Nghĩ tới lúc đó, suýt chút nữa thì cô đã hiểu lầm người ta thành một nam sinh thô tục rồi.
Có lòng cảnh giác là chuyện tốt, nếu trí tưởng tượng bay cao quá thì người vất vả lại là chính bản thân mình.
Bạch Niệm Niệm nhìn bộ dáng vô cùng đáng thương của Tiểu Nghệ cuồng bạc hà, bỗng nhiên nghĩ tới một biện pháp khác, lập tức trở nên kích động:
Đúng rồi, Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ đang tìm người mẫu mà, cô xinh đẹp như vậy, có thể đi thử xem xem, thế thì có thể được mặc quần áo mới trước rồi.
Nhưng Tiểu Nghệ cuồng bạc hà lại lắc đầu, vô cùng tủi thân:
Tôi cũng đã thử qua biện pháp này rồi, nhưng cô ấy không cần tôi.

Cái gì? Sao có thể!
Bạch Niệm Niệm nhìn Tiểu Nghệ cuồng bạc hà từ trên xuống dưới.
Một cô gái xinh đẹp như vậy, mà Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ lại không cần?
Tìm người mẫu cũng cần phải xem duyên số, mặc dù quần áo không có sinh mạng nhưng cũng đang chờ đợi người thích hợp với nó nhất.
Không biết là Tiểu Nghệ cuồng bạc hà đang nói cho Bạch Niệm Niệm nghe, hay là đang tự trấn an bản thân,
Haiz, không biết cô gái nào tốt số như vậy.


Ừm, Nhớ mãi không quên,
Tiểu Nghệ cuồng bạc hà dè dặt nắm lấy quần áo của Bạch Niệm Niệm,
Có thể bán lại bộ quần áo này cho tôi không?

Hả? Ưm...
Bạch Niệm Niệm do dự.

Cho dù là tiền vàng, thẻ thức ăn hay là chuyển khoản, tiền mặt gì đều được!
Tiểu Nghệ cuồng bạc hà nói một mạch.
chính là cô nhé?!
Bạch Niệm Niệm đành phải thừa nhận một cách vô cùng không tự nhiên.
Mặt của Tiểu Nghệ cuồng bạc hà tràn ngập hâm mộ:
Thật tốt.
Sau khi biểu đạt sự hâm mộ cùng chúc mừng, cô ta cũng không nhắc lại chuyện mua bộ quần áo nữa, mà mỉm cười quay đầu đi, nhìn về con Quái chocolate to lớn không thể tưởng tượng nổi ở phía trước.
Người chơi đuổi theo phía sau nó giống như là đang đuổi theo một căn nhà biết chạy vậy.
Cuối cùng, Quái chocolate dừng lại ở đỉnh núi.
Thứ tình cảm này rõ là mờ mịt hư vô nhưng lại có sức mạnh to lớn, rất dễ khiến một người như đeo lên một cái mắt kính màu mà nhìn người khác.
Tiểu Nghệ cuồng bạc hà vẫn là cô gái thoát tục đó, nhưng trong mắt Bạch Niệm Niệm lại không hề giống thế.
Lâu vậy rồi mà tôi chỉ mới giành được một lần thôi á.

() Rối loạn ám ảnh cưỡng chế (OCD) là rối loạn tâm lý mãn tính, khi con người luôn có ý nghĩ ám ảnh, lo lắng, buộc mình phải thực hiện một hành vi nào đó mà không có lý do chính đáng.
Với lại theo như tôi biết thì có rất nhiều nữ sinh cũng theo cô ấy tới chơi, bởi vì cô ấy làm chức nghiệp Thần tượng, trong trò chơi vẫn tiếp tục làm váy.
Nhưng mà rất đáng tiếc là cô ấy vẫn không nhận đặt may.

Bạch Niệm Niệm: ...
Nói tới đây, cuối cùng Tiểu Nghệ cuồng bạc hà chuyển tầm mắt từ quần áo của Bạch Niệm Niệm tới trên mặt cô, vẻ mặt không dám tin tưởng:
Đừng nói...
Bạch Niệm N6iệm cho rằng, nếu như bản thân là một nam sinh thì nhất định sẽ thích một cô gái như vậy.
Nhưng mà bây giờ, mặc dù Bạch Niệm Niệm và Hứ5a Dật Trình còn chưa chính thức ở bên nhau, nhưng cô đã cảm thấy yên tâm một cách kỳ lạ.
Bạch Niệm Niệm nhìn động tác tay chân của Tiểu Nghệ cuồng bạc hà, gương mặt nhìn bộ váy mới này giống y hệt gương mặt khi nhìn ức gà phô mai chiên giòn vậy.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì Bạch Niệm Niệm khó mà tưởng tượng được trên gương mặt của một nhân vật như nữ thần này cũng sẽ xuất hiện biểu cảm thèm thuồng, nước miếng chảy ba thước, trong đôi mắt sáng ngời phảng phất có sao trời lại như bị đốt sáng lên.
Trước lúc này, Bạch Niệm Ni8ệm còn không hề muốn nhìn thấy Tiểu Nghệ cuồng bạc hà, không chỉ là vì gương mặt Tiểu Nghệ cuồng bạc hà quá xinh đẹp, mà còn vì ánh mắt khi cô 3ta nhìn về phía Hứa Dật Trình khiến Bạch Niệm Niệm cảm nhận được nguy cơ nào đó.
Bạch Niệm Niệm không thể nào khống chế bản thân đừng s9uy nghĩ bậy bạ được, bởi vì, từ tận đáy lòng cô công nhận nhan sắc cùng khí chất của Tiểu Nghệ cuồng bạc hà nhỉnh hơn mình.
Đi một mạch về phía trước, nó càng lăn lại càng lớn tựa như là quả cầu tuyết vậy.
Lúc sắp đến đỉnh núi đã lớn gấp mấy lần ban đầu rồi.
Hai tay của Tiểu Nghệ cuồng bạc hà nắm lại thành quả đấm, kích động nói:
Quần áo mà cô ấy may là siêu - xịn luôn! Cho dù là kiểu dáng hay là chất lượng, đều được xem như đứng đầu trong giới may tay của Trung Quốc đó.
Nhưng mà, nghe nói cô ấy mắc chứng cưỡng bách (), mỗi một chi tiết của một bộ quần áo đều phải làm thật hoàn mỹ, cho nên số lượng không nhiều, tiến độ làm ra cũng chậm, vả lại cho tới bây giờ chưa từng nhận làm theo yêu cầu.
Suy nghĩ như vậy, cô cảm thấy hơi xấu hổ, lúc trước cô thật sự buồn lo vô cớ, bụng dạ cũng quả thực hẹp hòi.

Nhớ mãi không quên, váy nhỏ này của cô là tìm Thần tượng mày hả? Có thể nói tên của Thần tượng đó cho tôi được không?
Đôi mắt của Tiểu Nghệ cuồng bạc hà sáng đến nỗi muốn thiêu cháy người, cô ta mang theo đôi mắt lấp lánh đó nhìn Bạch Niệm Niệm,
Bộ đồ này rất xinh đẹp, rất đáng yêu! Cho dù là màu sắc hay kiểu dáng cũng phù hợp trong tưởng tượng của tôi, tưởng chừng như chính là dựa theo sở thích của tôi mà làm theo vậy đó!
Với tư cách là người mẫu của Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ, hình như lôi kéo khách hàng gì đó là chuyện rất bình thường mà đúng không? Bạch Niệm Niệm nghĩ như vậy, liền nói ID của Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ cho Tiểu Nghệ cuồng bạc hà.

À, ra là cô ấy hả?
Tiểu Nghệ cuồng bạc hà vô cùng ngạc nhiên,
Cô ấy chịu nhận đặt may sao?

Nhận đặt may?
Bạch Niệm Niệm cũng ngạc nhiên,
Chẳng lẽ trước đây cậu ấy không nhận đặt may hả?
Tiểu Nghệ cuồng bạc hà càng ngạc nhiên hơn mà nhìn cô,
Không phải trước đây, mà là vẫn luôn không nhận đặt may...
Cô biết không, Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ là một chủ tiệm may quần áo bằng tay rất nổi tiếng đấy.

Trái lại thì tôi cũng biết chuyện này...
Bạch Niệm Niệm nói.
Một trong những dấu hiệu của OCD là luôn muốn mọi thứ phải thật hoàn hảo.
Đôi mắt của Bạch Niệm Niệm cũng trợn tròn lên:
Thì ra cậu ấy lợi hại như vậy.

Ừ!
Tiểu Nghệ cuồng bạc hà gật đầu lia lịa, rồi nói tiếp,
Nhắc tới chuyện này, tôi vào Thiên đường sành ăn vẫn là chịu sự ảnh hưởng của cô ấy đấy.
Cô ấy chỉ làm quần áo mà chính bản thân cô ấy thật sự muốn làm thôi.
Mỗi khi sản phẩm mới được cho ra mắt, thì tôi đểu canh gác trước máy tính chờ cô ấy trưng bày, nhưng mà gần như lần nào cũng không mua được, bởi vì mọi người đều đang đợi, vừa mới lên kệ thì trong một giây đã bị đoạt đi rồi.

Nhưng mà...

Nhưng mà, bộ quần áo này không phải cô mua, mà là quà gặp mặt của Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ tặng cho cô, mới qua tay đã bán đi? Làm vậy không hay lắm đâu...
Toàn bộ người chơi biết được tin tức mà đến đang vây thành một vòng tròn, chẳng phân biệt ai là ai mà cứ thể tấn công nó, mảnh vụn chocolate nho nhỏ văng đầy đất.

Mỗi một người chơi đều ngạc nhiên mà nhìn thấy trên đầu con boss lớn này xuất hiện thanh máu dày rất hiếm thấy trong trò chơi không gian 3D, lượng máu có chừng hơn năm triệu hai - con số chính xác là 5.201.314, mà mỗi một đợt tấn công của người chơi chỉ đánh rớt được 214 giọt máu của nó mà thôi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.