• 327

Chương 134: Đi tới trang trại


Thú cưng đậu Hà Lan của cô ta phân tách ra thành vô số cái vòi nhỏ, một số dùng để đánh quái, một số khác thì để nhặt tiền chocolate; giao đế8n tay Tiểu Nghệ cuồng bạc hà, con thú cưng này sẽ tự động phân biệt nguồn tiến, mấy lần nhặt được chiến lợi phẩm của đội nhỏ đoàn FFF đều sẽ3 chủ động giao lại cho mấy người Bạch Niệm Niệm, rất có khả năng phân biệt.

Vô số người chơi đồng lòng cùng nhau tấn công con boss n9ày, tiền chocolate tựa như mưa vậy mà rơi xuống rào rào rào rào, Bạch Niệm Niệm cảm thấy cánh tay nhặt đồ của mình cũng sắp tê mỏi rồi.
6
Cuối cùng, lớp da bên ngoài vừa dày vừa nặng của Quái chocolate đã bị người chơi phá vỡ, từ bên trong, toàn bộ quả cầu chocolate đâm ra 5mấy tia sáng chói mắt, sau đó ẩm ẩm nổ tung, vô số quà tặng tựa như pháo hoa thi nhau từ bầu trời rơi xuống, y hệt như đổ xuống một cơn mưa chocolate vậy, lấy ngọn núi này làm tâm điểm, khuếch trương ra phía ngoài, cho đến khi bao trùm toàn bộ Thiên đường sành ăn luôn.


Hệ thống [Thiên đường nhắc nhở: Chúc cho toàn thể người chơi một Lễ tình nhân vui vẻ, sớm ngày trở thành Nhà cung cấp cẩu lương!
Hoạt động Lễ tình nhân tưng bừng náo nhiệt đến đây là kết thúc.
Một nhóm tám người, dưới sự dẫn đầu của đội trưởng Tiểu tham ăn tham ăn, từng người một xuất hiện dưới chân núi Bắc Uyển, lại bắt đầu cuồn cuộn leo núi.

Này đội trưởng, sao anh không truyền tổng thẳng tới trang trại của anh luôn?
Tiểu mờ mịt là người đầu tiên đặt câu hỏi.
Tiểu tham ăn tham ăn nghe vậy liền nhìn Hứa Dật Trình với ánh mắt vô cùng thần bí, Hứa Dật Trình trả lại anh ta một ánh mắt cảm ơn, rồi không biết là vô tình hay cố ý mà rớt lại phía sau mọi người.
Nhưng vào lúc này thì Tiểu tham ăn tham ăn lại hô lớn:
Các đội viên à, đừng nán lại ở một nơi trước không thôn sau không tiệm như này chứ.
Chúng ta còn phải tìm một nơi để chia chiến lợi phẩm đây này.
Meo thật to thật to không biết phải làm sao liền cười:
Chia chiến lợi phẩm, nói y hệt thổ phỉ vậy.
Không thì tới khu vườn của tôi đi?
Nói cho cùng thì từ trước mọi người đều tới nơi đó của chị mà.
Bạch Niệm Niệm và mọi người cùng nhau ăn chocolate ngọt ngào, rồi cùng nhau cười cười nói nói đi xuống núi, chợt nghe có người gọi tên cổ cùng Hứa Dật Trình.

Nhớ mãi không quên! Không quên tình đầu! Nhớ mãi không quên! Không quên tình đầu!

Bánh ú tinh
Tiểu mờ mịt chạy như bay từ một con đường mòn khác xuống, lập tức vọt vào trong đội ngũ của đoàn FFF.
Bởi do quán tính, cô bé còn đụng phải Bạch Niệm Niệm, lập tức bị cái váy nhỏ lộng lẫy đánh thức tâm hồn thiếu nữ vốn có, cách biểu hiện trực tiếp chính là ôm lấy Bạch Niệm Niệm không buông tay.
Bạch Niệm Niệm đổ mồ hôi lạnh không ngừng mà nhìn hai tay của Tiểu mờ mịt, cũng may, hôm nay trên tay cô bé không có dính nếp.
Phải biết rằng, bây giờ Thiên đường sành ăn không thể thông qua thoát khỏi trò chơi rồi đổi mới để khiến quần áo trở lại sạch sẽ được.
Nếu như cái váy này bị vấy bẩn thì có lẽ phải tốn rất nhiều tiền mới làm nó sạch sẽ lại được.
Đông tác nhại chocolate của Thiên Mao Mao cũng càng ngày càng chậm lại, cuối cùng chưa kịp nhai nát đã nuốt xuống, ngọt đến độ cả cổ họng đều cảm thấy khó chịu.
Cậu ta lấy một lon nước giải khát trong túi đeo lưng ra, kéo khoen một cái
cạch
, uống ừng ực ừng ực mấy hớp, rối nhíu mày lại nhìn lon nước trong tay, lúc này mới phát hiện đây là một lon sữa bò chocolate ngọt ngấy.
Chocolate và sữa bò chocolate đều là thứ mà bình thường cậu ta thích nhất, nhưng đã vào trò chơi nhiều ngày như vậy rồi, mà cậu ta chưa bao giờ cảm thấy ăn không thấy ngon giống như hôm nay.
Meo thật to thật to cũng hứng thú dào dạt:
Được đó, thật ra thì chị cũng muốn tới đó xem thử từ lâu rồi.

Người đẹp, cô cũng đi cùng chứ?
Tiểu tham ăn tham ăn nói với Tiểu Nghệ cuồng bạc hà.
Tiểu Nghệ cuồng bạc hà vui vẻ nhận lời.

Kia là gì đó,
Ánh mắt của Tiểu tham ăn tham ăn lướt thật nhanh qua mặt Cá muối, sau đó nói với Tiểu mờ mịt cùng Thiên Mao Mao,
Hai cô cậu, cũng cùng nhau vào tổ chứ?
Cá muối cũng nhìn lướt qua Tiểu tham ăn tham ăn, nhưng không nói gì cả.

Ủa? Đó không phải là Bé cưng tham ăn - Thiên Mao Mao của chúng ta sao?
Bỗng nhiên Tiểu tham ăn tham ăn nói.
Bạch Niệm Niệm ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên là thiếu niên xinh đẹp Thiên Mao Mao.
Cậu ta ung dung thong thả đi theo phía sau Tiểu mờ mịt xuống núi, chỉ giương mắt nhìn theo Tiểu mờ mịt đang chạy như bay về phía Bạch Niệm Niệm giống như một con chim xanh vậy, nhưng Thiên Mao Mao cũng không thèm để ý, bởi vì cậu ta đang bận ăn chocolate.
Hứa Dật Trình đã nói nó được hái ở trên một sườn núi của núi Bắc Uyển, xem ra hôm nay cô đã có thể nhìn cho đã mắt rồi.

Đại Meo, tụi mình tới chỗ đội trưởng đi.
Anh ấy đã cải tạo khu vườn thuế được thành một trang trại mini, còn nuôi rất nhiều động vật nữa.
Bạch Niệm Niệm nói.
Thiên Mao Mao ngồi xổm xuống, sờ lên đầu Bé cưng tham ăn.
Mặc dù Bé cưng tham ăn rất dính Cá muối, cũng khá là hòa nhã với mấy người Bạch Niệm Niệm, nhưng từ khi trở thành thú cưng của Cá muối thì nó liền gánh vác trách nhiệm với tư cách của một con thú cưng, đối với con mồi cùng người xa lạ đều rất hung bạo.
Nhưng mà nó vẫn không quên Thiên Mao Mao - cậu thiếu niên có mái tóc màu nâu hạt dẻ cùng nụ cười sạch sẽ này.
Bạch Niệm Niệm nhớ tới Bé cưng tham ăn đã từng vì một viên chocolate của Cá muối mà đổi trở về hình dáng của Thiên Mao Mao, bây giờ gặp lại người thật, mới phát hiện cậu ta đúng là rất thích ăn chocolate.
Thiên Mao Mao thấy tất cả mọi người đều dùng một ánh mắt kinh ngạc nhìn mình, trong lòng cũng cảm thấy kỳ lạ, nhưng chẳng muốn hỏi.
Cậu ta gật đầu với Bạch Niệm Niệm một cái coi như là chào hỏi, rồi lại cúi đầu ăn chocolate tiếp, nhưng trong khóe mắt lại thình lình nhìn thấy có con vật gì đó đang đi đến gần mình.
Cá muối đứng ở bên ngoài đoàn người FFF, cách Bé cưng tham ăn chỉ có mấy bước.
Gương mặt cô bé rất thản nhiên nhìn thú cưng nhà mình có tới cọ lui dưới bàn tay cùng trên đùi của Thiên Mao Mao, mà cổ bé không nói lời nào, những bàn tay nhỏ bé đã siết cái váy thật chặt rồi.
Khó khăn lắm Bạch Niệm Niệm mới gạt Tiểu mờ mịt xuống khỏi người mình, thấy dáng vẻ của Cá muối liền nói thầm với Tiểu mờ mịt:
Tiểu mờ mịt, em có biết tại sao Bé cưng tham ăn lại dính anh trai em như vậy không?

Không biết bắt đầu từ khi nào mà khu vườn của Meo thật to thật to đã biến thành khu căn cứ của mọi người rồi.

Hừm, cứ tới chỗ của cô ăn chùa uống chùa hoài ngại lắm, hôm nay đến chỗ tôi đi!
Tiểu tham ăn tham ăn nói.
Hứa Dật Trình gật gật đầu với Bạch Niệm Niệm, Bạch Niệm Niệm lập tức nhớ tới bó hoa tường vi trong túi đeo lưng.
Tiểu mờ mịt dầu môi:
Vừa nhắc tới em đã thấy tức rồi...

Mắt Bạch Niệm Niệm lóe sáng, quả nhiên là cô bé có biết.
Lỗ tai đá muối giật giật, nhưng cô bé vẫn thản nhiên nhìn thú cưng của mình, ngay cả đầu cũng không quay lại.
Sau khi nghe được câu này, Bạch Niệm Niệm lập tức hiểu ý, cũng bình tĩnh đi chậm lại, nhưng tiếc là, trên người cô lại có nhiều thêm một vật trang sức: bánh ú!

Nếu nói tới đồ trang sức thì thật sự cô cũng có một thứ, chính là bánh ú bát bảo dễ thương mà Hứa Dật Trình tặng cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.