Chương 344: Đầu bếp trở về
-
Nhà Cung Cấp Cẩu Lương
- Tg: A Họa
- 1318 chữ
- 2022-02-06 11:34:51
Vậy mà trong khoảng thời gian Hứa Dật Trình rời đi, Bạch Niệm Niệm chẳng hiểu sao mình lại phải gánh lấy trách nhiệm này. Cô vốn đã nhấn mạnh rằ8ng mình chỉ tham gia suy nghĩ, nhưng cô lại chủ động bàn bạc với các thành viên bang hội, chủ động phát hiện vấn đề cùng cung cấp cách giải quy3ết vấn đề, đợi tới khi kịp phản ứng lại thì một cuốn sổ
Biên bản hội nghị
trống trơn đã viết tràn đầy. Mãi rồi các thành viên trong nhóm cũng9 dần quen với việc cô
lãnh đạo
, tựa như ngay từ lúc ban đầu thì bọn họ đã là người ủng hộ cô vậy.
Bạch Niệm Niệm: Nói thật đi, các ng6ười không có ý kiến gì với những đề xuất mà tôi nói là vì các người làm biếng đúng không? icon liếc mắt mặt hờn dỗi
Giống như một giấc mộng vậy, cô nghĩ, nhưng hình như giấc mộng này còn có thể trở nên tốt đẹp hơn nữa.
Bạch Niệm Niệm mỉm cười cầm điện thoại lên, thấy được tin nhắn của Hứa Dật Trình để lại cho mình.
Triệu Tiểu Dã nuốt đồ ăn xuống, nói rõ ràng hơn:
Không phải kẹo, là xúc xích giăm bông!
Cố Trừng:
Ở đây nào có cái gì mà cây gậy kẹo chứ
.
Triệu Tiểu Dã nhặt thanh ghim thịt nướng lên giả vờ như muốn ném ám khí, Cố Trừng liền chạy nhanh như gió tới bên kia lò nướng.
Cảnh tượng lúc ấy khiến Bạch Niệm Niệm nhìn mà phải hâm mộ ganh tị hận, cuối cùng cũng hiểu tâm tình bình thường của các thành viên trong bang hội rồi. Chẳng trách sao hở ra là họ sẽ nói
Chị và bang chủ không thể cứ yên bình như thế mãi, ít nhất phải có một người nổi lên mới được, bởi vì chỉ cần hai người cùng lặn xuống nước thì chính là đang biến tướng của show tình cảm.
Trước đây, Bạch Niệm Niệm còn không hiểu quan điểm này của bọn họ, nhưng bây giờ đã hiểu rồi, thì ra là bị dồn ép.
Mọi người: Sao có5 thể chứ! Bọn này là loại người đó sao?
Tóm lại, Nhớ mãi không quên đã từng dốc toàn tâm toàn trí để ăn ăn uống uống, vui vui đùa đùa đó đã thật sự trở thành một vị Trưởng lão ra dáng ra hình rồi.
Lần này không chỉ Bạch Niệm Niệm mà Triệu Tiểu Dã cũng đã kịp nhận ra là cậu ta cố ý, lập tức trừng to hai mắt:
Tôi đánh chết cậu!
Cố Trừng vừa cười vừa lùi về phía sau, còn gợi đòn nói thêm một câu:
Cô đánh chết tôi rồi cũng không có gậy kẹo đâu...
Hửm?
Cô bật thốt lên, chẳng trách sao nữ sinh xinh đẹp đó lại quen mắt như vậy, thì ra là Tiểu Nghệ cuồng bạc hà! Chưa nói tới việc cô có thân với Tiểu Nghệ cuồng bạc hà hay không, từ trước đã biết cô ấy là người bị chênh lệch thời gian nhưng lại không ngờ cô ấy lại ở tại nước Pháp, còn trùng hợp gặp nhau như vậy nữa.
Nhắc tới mới nhớ hình như mấy ngày nay Tiểu Nghệ cuồng bạc hà không có vào trò chơi, chẳng lẽ cũng là vì chuyện này?
Không quên tình đầu: Đang đi học sao? Có thể chạy ra ngoài một lúc không? Có đem quà cho em Ánh mặt trời
Bạch Niệm Niệm lặng lẽ liếc nhìn lên bục giảng. Thầy giáo lớn tuổi này khá là nghiêm khắc, trước khi tan học đều phải điểm danh, nhưng không chừng lúc Hứa Dật Trình đến thì đã hết tiết rồi thì sao?
Nhớ tới cẩu lương vị nướng, Bạch Niệm Niệm lắc đầu: Không được, không được, cái câu nói
Tôi đánh chết cậu
nói được thì làm được như Triệu Tiểu Dã chỉ là một ngoại lệ thôi, mình không học được, không học được.
Được rồi, nếu như anh ấy đã nhớ ra thì mình cứ tha thứ cho anh ấy lần này đi.
Bạch Niệm Niệm cho rằng ưu điểm lớn nhất của mình chính là những lúc không nghĩ ra biện pháp thì cô sẽ vứt vấn đề sang một bên, mặc dù rất
đà điểu
nhưng lần nào cũng thế, thấy rất thoải mái.
Bạch Niệm Niệm nhìn Hứa Dật Trình nho nhỏ đó, nói không ra tiếng:
Mặc dù em rất tin anh, nhưng anh đã là bạn trai thì làm vậy thấy có được không?
Nói xong, cô phồng mang trợn mắt lên, con ngươi xoay chuyển vòng vòng, thầm nghĩ, mình như vậy có phải hẹp hòi quá không? Bạn gái của người khác sẽ làm gì?
Cố Trừng:
Cái gì kẹo?
Bạch Niệm Niệm lập tức nhớ tới trước đây lúc mình làm nhiệm vụ của Dư Thất Nương có gặp NPC người qua đường đó, quả thật là khiến cho người ta rất muốn đánh ông ấy.
Nhớ mãi không quên: Em đang đi học, khoảng mấy giờ anh đến vậy?
Không quên tình đầu: Anh còn chưa ra sân bay nữa, có lẽ đến trường em mất khoảng nửa tiếng.
Lúc ấy Cố Trừng đã rời bàn, Triệu Tiểu Dã cuống cuồng nói với cậu ta cho nên chưa kịp nuốt miếng thịt trong miệng xuống đã nói câu đó rồi, thế là phát âm không rõ ràng lắm. Trong sạp thịt nướng có rất nhiều người, âm thanh rất hỗn loạn, cho nên Cố Trừng không nghe rõ, quay đầu lại hỏi cô ấy:
Cái gì?
Xúc xích giăm bông!
Triệu Tiểu Dã.
Nhớ mãi không quên: Bây giờ chắc anh đang trên máy bay hả, thượng lộ bình an! Ôm ôm
Ngày hôm sau, lúc Hứa Dật Trình về đến thành phố J thì Bạch Niệm Niệm đang lên lớp. Điện thoại trong túi rung rung, cô cũng biết nhất định là Hứa Dật Trình đã hạ cánh rồi.
Nhớ mãi không quên: [OK]
Mới vừa gửi nhãn dán OK đó đi thì Vương Viễn ngồi bên cạnh đã chọt chọt cô rồi:
Niệm Niệm! Gọi cậu đấy!
Hả hả?
Bạch Niệm Niệm vội vàng đứng lên, làm thế nào, đề gì, chọn C hả? Thảm rồi, thảm rồi, lỡ như giáo sư tức giận không cho qua môn thì phải làm thế nào đây!
May mà giáo sư lớn tuổi không để cô phải cuống cuồng lâu đã nhắc lại câu hỏi vừa rồi thêm một lần rồi. Dù gì Bạch Niệm Niệm cũng từng là học bá mà cho nên cô hít sâu một hơi liền nói ra câu trả lời.
Nhớ mãi không quên: Wow trùng hợp vậy, có chụp hình chung không?
Cô vừa gõ chữ vừa tự khinh bỉ bản thân: Eo, Bạch Niệm Niệm, mày thật là giả dối.
Cô nhìn ba cô bạn cùng phòng độc thân trên ba chiếc giường khác, đoán là không người nào có thể cho cô ý kiến cả. Lại nghĩ đến Triệu Tiểu Dã, chợt nhớ tới cảnh tượng lúc cuối tuần hai cô có hẹn đi ăn cơm với Cố Trừng.
Ngày đó, ba người cùng đi ăn nướng ngoài trời, Cố Trừng định đi lấy thêm đồ ăn, Triệu Tiểu Dã tâm huyết dâng trào muốn ăn xúc xích giăm bông nướng liền bảo cậu ta:
Tôi muốn ăn xúc xích giăm bông.
Hứa Dật Trình đến trường học của Bạch Niệm Niệm vừa đúng giờ nghỉ giữa tiết. Bạch Niệm Niệm như một con chim trắng bay thẳng xuống lầu, lúc nhào vào trong cái ôm ấp của Hứa Dật Trình tóc cũng bay lên.
Đầu bếp!
Suýt chút nữa Bạch Niệm Niệm đã đẩy Hứa Dật Trình ngã nhào rồi.
Hứa Dật Trình mỉm cười nhìn cô, sau đó hôn mạnh lên trán cô. Lúc buông cô ra, vẻ mặt hơi thay đổi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.