Chương 803: Vô tội (1)
-
Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền
- Tú Cẩm
- 1348 chữ
- 2022-02-08 04:48:43
Lúc đó, nàng ta vô cùng sợ hãi, vội vã quỳ xuống dập đầu với hắn.
Một nha đầu nhà nghèo, sao có thể biết võ được chứ? <8br>
Nàng ta tự biết bản thân khó tránh được chuyện này nên nói rõ hết thảy mọi chuyện.
Tinh Lam né trái tránh phải không được, cuối cùng đành đứng im tại chỗ cười xin tha.
... Ta nói, được rồi, ta nói...
Chỉ một cái liếc mắt, nàng ta đã nhớ y tới sáu năm.
Nhưng mà, chỉ sợ y đã quên từ lâu rồi.
Khi trở về phòng, nàng ta lẳng lặng ngồi ngoài phòng của Hạ Sơ Thất, lưng tựa vách tường, ôm gối, suy nghĩ nhẹ nhàng bay xa. Nàng ta nghĩ: nếu sáu năm trước, nàng ta cố lấy hết dũng khí để thổ lộ cõi lòng với y, cũng thẳng thắn giãi bày tình cảm này trước gia… Như thế, liệu trước đó, có phải y sẽ không trở thành phò mã, liệu nàng ta có thể được gia tác thành để nên duyên vợ chồng với y hay không?
Nhưng suy nghĩ cũng chỉ là suy nghĩ.
Lần đầu tiên nàng ta nhìn thấy Trần Cảnh cũng chính là ngày hôm ấy.
Nàng ta quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu, còn y thì đi bên cạnh Tấn vương, chỉ im lặng đứng đó.
Con gái của tội thần, lại cò3n là một đào phạm bỏ trốn, với thân phận như vậy, nàng ta không hy vọng xa vời là Tấn vương sẽ tha cho mình. Nhưng không ngờ, 9khi nghe xong những lời kể lại một cách thẳng thắn của mình, Tấn vương chỉ nói một câu,
Cha ngươi là một nho tướng, là người 6đại nghĩa.
Sau đó, hắn liền lập tức rời đi, từ đó về sau không hề hỏi lại, cũng không hề truy cứu gì.
Nhận được ân tì5nh đó của Tấn vương, nàng ta mới quyết định từ nay về sau sẽ đi theo hắn.
Bộ dạng thất kinh của nàng ta lọt vào tầm mắt của Hạ Sơ Thất.
Hơn nửa đêm rồi còn không đi ngủ, ngươi đang làm gì vậy?
Thôi đi!
Hạ Sơ Thất cười ha hả, vừa cười vừa ngồi xuống, tay gác lên vai nàng ta, nửa cười nửa không,
Trực đêm ở đây mà cũng có thể khiến mắt ngươi đỏ ửng thế này à? Nói đi, ai bắt nạt ngươi?
Không có ai bắt nạt nô tỳ cả, chỉ là gió làm cay mắt thôi.
Phần lớn thời gian trước mặt Hạ Sơ Thất, Tinh Lam thường xưng là
ta
. Đôi khi, bởi vì thiện ý và sự không phân tôn ti của nàng mà Tinh Lam cũng sẽ quên mất thân phận nô tỳ của mình. Nhưng đêm nay, khi Trần Cảnh tới đây, nàng ta trở nên đặc biệt mẫn cảm với thân phận của mình, thậm chí còn có chút cam chịu.
Thôi đi.
Hạ Sơ Thất rõ ràng không hề tin lời nàng ta,
Mau nói đi, đừng để ông đây nói lời thô lỗ.
Tinh Lam cả kinh,
Vương phi, người muốn làm gì vậy?
Hạ Sơ Thất nhếch miệng, nói từng từ từng chữ một,
Làm mai.
...
Rõ ràng là nàng đã nói lời thô lỗ rồi mà? Tinh Lam không nói gì, chỉ im lặng nhìn nàng, Hạ Sơ Thất lại cười khì khì, vươn tay về phía nách nàng ta, cong ngón tay cù nàng ta,
Xem ra ngươi chưa biết Long Trảo Thủ cù nách của ta lợi hại thế nào rồi… Nào, tiểu nương tử, nếu nàng không phục thì chúng ta lại tiếp tục chiến đấu nào!
Nàng vừa cười vừa nói, xông tới cù nàng ta, trêu nàng ta cười.
Màn đêm sâu thẳm, gió rét lạnh lùng, nàng ta lạnh run cả người nhưng không đi mặc thêm y phục, cũng không hề nhúc nhích, mãi cho tới khi trên vai nàng ta truyền tới một cảm giác ấm áp, nàng ta mới kinh hãi, vội ngẩng đầu lên.
Vương phi...
Tinh Lam không dám nhìn vào mắt nàng, chỉ nuốt nước bọt, lắc đầu cười, nụ cười có chút miễn cưỡng.
Hôm nay ta trực đêm, gia đã dặn dò rằng không thể rời khỏi người một bước.
Về sau khi tiếp xúc nhiều hơn với y, nàng ta cũng đã từng động thủ với y, cũng nhiều lần nói chuyện với y, nhưng y vẫn luôn luôn giữ lễ, chưa bao giờ có bất kì hành vi nào vượt qua bổn phận cả. Mỗi lần nói chuyện, ngoại trừ nói lại những lời của điện hạ ra thì y chưa từng nói nửa câu về chuyện cá nhân của mình, vậy nên, ngoại trừ biết tên của y là Trần Cảnh, là Võ trạng nguyên đương thời ra thì đúng là nàng ta hoàn toàn không biết gì nữa cả.
Phải nói là, suốt sáu năm nay, đây là lần đầu tiên y nói về chuyện riêng của mình với nàng ta.
Dù sao cũng đã bỏ lỡ mất rồi.
Làm gì có ai không muốn lấy một công chúa mà lại muốn một nô tỳ chứ? Còn là con gái của tội thần, kẻ mãi mãi không thể để lộ gia thế trước mặt toàn dân thiên hạ chứ? Một người ngay cả tên mình cũng không có. Nàng ta được gọi là Tinh Lam, nhưng tên thật của nàng ta không phải là Tinh Lam, đây là tên mà vương phi ban cho, như vậy, nàng ta chỉ có thể vĩnh viễn chôn giấu tên thật của mình mà thôi.
Từ nay về sau, nàng ta và y sẽ đôi bờ ngăn cách, không thể cùng xuất hiện với nhau nữa.
Vùi đầu trong gối, nàng ta chán chường suy nghĩ, trong lòng có chút tuyệt vọng.
Giọng nói của Tinh Lam có chút quái dị, thậm chí còn mang theo chút nghẹn ngào trong tiếng cười khi nói liên tiếp mấy từ
huynh ấy tới
. Hạ Sơ Thất thấy nàng ta há miệng liên tục, đọc được khẩu hình của nàng ta, lại có thể thấy được đôi mắt đỏ bừng và nỗi cô đơn chợt lóe lên trong đôi mắt của nàng ta.
Nàng ngồi dậy, vừa chỉnh trang lại xiêm áo, vừa đỡ Tinh Lam ngồi xuống.
Hôm đó là lần đầu tiên nàng ta gặp Tấn vương, cũng là lần đầu tiên gặp Trần Cảnh.
Nhưng không hiểu vì sao, vô số cô nương ngưỡng mộ sự giỏi giang, tài năng, quyết đoán, dung mạo vô song của Tấn vương, còn nàng ta, tuy rằng nàng ta cũng ngưỡng mộ nhưng chỉ đơn thuần là ngưỡng mộ mà thôi, không hề có tâm trạng kiểu như nhìn thấy hắn mà tim đập loạn nhịp. Bởi vì nam nhân như Tấn vương không phải là người mà nàng ta có thể có được, chỉ có thể đứng từ xa mà ngắm chứ không dám lại gần để nhìn. Còn Trần Cảnh thì ngược lại, lúc thấy nàng ta sử dụng thương pháp để luyện tập, trong một thoáng lơ đãng nhìn lướt qua, bọn họ đã có sự trao đổi dạng
vật họp theo loài
khiến nàng ta khó có thể quên được.
Sau đó, nàng liền mỉm cười, nụ cười có chút gian xảo.
Tới là tốt rồi, đã tới thì không thể chạy thoát!
Nào, nhanh nào! Chiêu thứ hai tới bây giờ...
Huynh ấy tới... Trần đại ca... Huynh ấy tới rồi.
Chuyện
làm mai
này cực kì nguy hiểm, không chỉ ảnh hưởng tới hạnh phúc cả đời của người khác mà còn liên quan đến huyết mạch truyền thừa sau này cho hậu thế, không nghĩ kĩ thì còn có thể phá hoại cả đời của người ta nên Hạ Sơ Thất rất thận trọng. Trong một đêm mưa sầu gió thảm mà Triệu Tôn lại không ở đây thế này, nàng đã suy tính và chọn ra mười tám phương án tác hợp khác nhau, trong giấc ngủ mà nàng cũng chỉ nghĩ tới hai người Tinh Lam và Trần Cảnh.
Boong… Boong…
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.