• 6,566

Chương 1287: Cua đổ đại ca sơn trại (38)


Xích Huyền lạnh mặt nói:
Ác quỷ, ta xem lần này ngươi còn có bản lĩnh gì?


Một luồng sáng mạnh màu xanh lá chợt đánh úp lại,8 Phong Quang không cảm thấy khó chịu gì, nhưng lại cực kỳ chói mắt. Cô đưa tay che khuất đôi mắt mình, khi mở mắt ra, cô đã ở trong 3một không gian khác.
Có lẽ nên nói đây là một không gian kỳ ảo, có con sông chỉ toàn nước đường, cây đại thụ kết đầy bánh ho9a quế, còn cả những động vật nhỏ được làm từ bột mì có thể thoăn thoắt chạy ngược chạy xuôi... Cô hoang mang đứng trên bãi cỏ, cảnh 6tượng xung quanh vượt qua lẽ thường khiến cô không biết phải làm gì.
Lúc này, từ bốn phương tám hướng truyền đến giọng nói c5ủa Xích Huyền,
Ác quỷ, trước hết ngươi cứ ở trong đèn Thanh Minh chịu băng lạnh lửa đốt, thành thật mà sám hối đi.


...

Ở đây cô không thấy băng hay lửa gì cả, mà chỉ thấy một đống đồ ăn.
Cô ôm đầu gối, một lúc lâu sau, cô hỏi:
Các ngươi muốn đưa ta đi đâu?


Tiên môn.
Xích Huyền ở bên ngoài đang ngự kiếm mà đi, hắn cầm đèn Thanh Minh trong tay, mắt nhìn thẳng vào bóng đêm phía trước,
Lệ quỷ như ngươi sẽ phải bị nhốt lại ở Tam Tư Nhai, chờ Tổ sư gia và sư phụ ta cùng các trưởng lão khác thương lượng xong kết quả thì mới xử lý.

Phong Quang khựng lại, cuối cùng cúi đầu,
Ta đã hiểu.

Cô giống như một quỷ hồn không không tuân thủ quy tắc, mà cái gọi là Tiên môn này, lại tương đương với cơ quan chấp hành pháp luật.
Phong Quang không muốn ngồi chờ chết, cô nhìn chân trời, bắt đầu đi về một hướng. Nhưng không tới năm phút đồng hồ, cô liền phát hiện ra mình lại trở về chỗ cũ. Cô tiếp tục thay đổi phương hướng mà đi, nhưng kết quả vẫn không khác biệt, địa hình nơi đây dường như là hình tròn, bất kể cô đi hướng nào, cuối cùng đều sẽ đi vòng trở lại.
Phong Quang đi vài lần liền từ bỏ, ngồi xuống dưới một thân cây, nghĩ đến đủ loại chuyện xảy ra lúc trước. Không biết tại sao, tâm tình của cô liền cực kỳ khó chịu. Nếu lời Xích Huyền nói đều là thật, vậy cô đã sớm chết từ mấy trăm năm trước, không chỉ có cô, còn có cha mẹ cô, và cả toàn bộ Hạ gia nữa. Vì sao cô đều không nhớ nổi những việc này? Toàn bộ người Hắc Phong Trại đều do cô ảo tưởng ra, thành trấn trên núi Hắc Phong cũng do cô sáng tạo. Vậy Mạc Khanh thì sao? Chẳng lẽ hắn cũng chỉ do cô ảo tưởng mà xuất hiện?

Kết quả sẽ thế nào?


Kết quả tốt chính là ngươi sẽ được ở lại Tiên môn, khi nào ngươi hóa giải oán khí, khi đó ngươi sẽ được đi đầu thai. Kết quả xấu lại càng đơn giản, không thể để ác quỷ làm hại nhân gian, chỉ có thể khiến ngươi hồn phi phách tán.

Nhưng dù đã chấp nhận sự thật rằng mình là quỷ, cô vẫn không cảm thấy thân thể mình có chút biến đổi nào. Cô không thể bay lên cũng không thể đột nhiên biến mất, ngoại trừ lúc trước bị Xích Huyền đâm một kiếm mà cô phát hiện mình vẫn không hề hấn gì, thì thân thể cô cũng không biểu hiện ra chút đặc điểm khác biệt người thường nào cả. Khi cô làm người đã không có plug in, mà không ngờ ngay cả khi làm quỷ cũng vẫn không khác biệt người thường cho lắm. Bất kể là làm người hay thành quỷ, dường như cô vẫn hết sức thiệt thòi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.