Chương 1288: Cua đổ đại ca sơn trại (39)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 586 chữ
- 2022-02-10 03:58:44
Cô ngồi trong một góc, yên tĩnh một lúc lâu, cũng bắt đầu ngây người. Có lẽ là do cô đã biết thân phận của mình, nên dù một 8ngày một đêm không ngủ, cô cũng hoàn toàn không cảm thấy mệt. Ngay cả hoàn cảnh u ám xung quanh này cũng không khiến cô sợ 3hãi, mà chỉ cảm thấy... có chút cô đơn.
Cô nghĩ tới cha mẹ mình, nghĩ tới Mạc Khanh. Chỉ cần tưởng tượng đến việc n9hững người này đều do cô ảo tưởng mà có, cô liền cảm thấy càng thêm đơn độc.
Từ lúc Xích Huyền rời đi liền không ai6 tới tìm cô nữa. Trong phòng giam này, thậm chí ngay cả tiếng muỗi và chuột cũng không hề nghe thấy. Cô tựa như đang sống t5rong một thế giới cách biệt với người đời.
Nhưng mà, dần dần từng giây trôi qua, cô dường như nghe được âm thanh khác, là tiếng muỗi vo ve. Phong Quang ngẩng đầu lên, cố nhìn trong bóng tối, quả nhiên liền phát hiện một con muỗi ở đang bay tới bay lui. Cô nhăn mày lại.
Cô không hề thích muỗi, tin chắc cũng không ai thích được. Cô thậm chí còn không thể nào hiểu nổi, vì sao trên thế giới phải tồn tại cái thứ gọi là muỗi này... Bỗng nhiên, tiếng vo ve chợt ngừng, con muỗi bay ra khỏi phòng giam. Phong Quang cảm thấy kỳ quái, cho đến khi cô nhìn thấy một loại thực vật màu xanh lục mọc ở một góc khác của nhà tù.
Đây là cỏ đuổi muỗi, tác dụng của nó cũng như tên, có hiệu quả đuổi muỗi, nhưng trong hoàn cảnh âm u này, cỏ đuổi muỗi sẽ không dễ dàng sống nổi.
Bỗng nhiên, lại có một tia nắng chiếu vào từ bên ngoài cửa sổ phòng giam, ánh dương ấm áp chiếu lên lá cây xanh lục, khiến cây cỏ nháy mắt trở nên bừng bừng sức sống.
Nhưng chỉ có một cây cỏ đuổi muỗi dường như hơi đơn điệu, nếu lại có thêm một chút hoa cỏ nữa thì tốt rồi...
Vì thế, hai canh giờ sau, khi chưởng môn Tiên môn là Tri Vi đạo trưởng bước vào nơi này, chỉ thấy nhà tù vốn đang tối tăm u ám lại biến thành hoa cỏ khắp nơi, không chỉ có hoa cỏ sum sê mà còn có bướm bay lượn nữa, bên cạnh còn có đại thụ cao lớn tựa như sắp phá tan nóc nhà, trên cành cây còn có chim chóc đang xây tổ.
Tri Vi nhìn về nữ nhân đang ngồi trong một góc kết vòng hoa, ánh mắt ông hòa ái, im lặng không quấy rầy đến cô. Đến tận khi cô kết xong một vòng hoa, sắp sửa đội lên đầu mình thì mới vô tình nhìn thấy vị lão nhân áo trắng.
Cô ngẩn người, sau đó hỏi:
Ngươi là người tới giết ta sao?
Lão nhân cười,
Ngươi vẫn chưa làm ra chuyện gì tổn hại đạo lý, vì sao ta phải giết ngươi?
Ồ...
Cô gật đầu, lại cúi đầu mân mê vòng hoa của mình, không nhìn ông ta nữa.
Lão nhân cười nhìn cô trong chốc lát, nói:
Dường như ngươi còn chưa ý thức được năng lực mà ngươi có.
Năng lực gì cơ?
Cô sờ con thỏ chạy đến bên cạnh mình, đầu cũng không ngẩng lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.