• 6,566

Chương 649: Cua đổ người đàn ông có đuôi rắn (46)


Trong nháy mắt, hô hấp của Phong Quang bị cướp lấy, hơi thở nóng bỏng phả vào mặt, đôi môi dịu dàng nóng rực đè chặt lấy cô, quấn quít nhau tìm lối ra. Cô bị khí thế của Nại Hà làm cho chấn động, quýnh lên, thật sự còn hơi đờ đẫn. Đợi đến khi cô hoàn hồn lại, vùng vẫy trong bóng tối mới biết lực cánh tay dọa người của đối phương, nhất thời lại cũng không giãy ra được.

Cảm nhận được sự vùng vẫy của cô, Nại Hà dùng bàn tay phải đỡ lấy gáy cô, tay trái giữ chặt lấy cổ tay cô, khiến cho cô càng gần mình hơn. Không chỉ như vậy, cái đuôi rắn của hắn cũng cử động, đuôi rắn rất dài quấn quanh ngang eo Phong Quang, giam cầm cô ở trong lòng, cũng không để cho cô cựa quậy.

Cô bị động nhận lấy nụ hôn mạnh mẽ này, nhất là lúc cảm nhận được mình bị đuôi rắn quấn lấy, cả người cô cứng đờ, ngay cả phản kháng cũng quên mất. Môi bị lưỡi hắn cứng rắn cạy ra, cái lưỡi ấm áp cũng trườn vào trong khoang miệng đàn hương của cô, không ngừng công thành đoạt đất, dường như muốn cướp đoạt tất cả không khí trong miệng cô.

Khó hiểu là tim cô bắt đầu đập rộn lên, không hiểu là vì cảm giác như dã thú hắn mang đến cho cô, hay là bởi vì… cô thật sự có một loại tình cảm nào đó đối với hắn.

Phong Quang không muốn thừa nhận vế sau, cô vẫn luôn cho rằng người mình thích là Vân Tế, làm sao cô có thể thích người đàn ông này được chứ?

Cô không muốn bị hắn nắm trong tay như vậy, cô hạ quyết tâm cắn lên môi hắn, mùi máu lan vào giữa răng môi hai người, nhưng hắn vẫn không chịu rời đi, ngược lại càng kịch liệt hơn. Cái đuôi rắn quấn trên người cô tăng thêm sức, tiếng hít thở bên tai cô cũng càng ngày càng mạnh, kiểu hôn này… giống y như một trận tai họa.

Cuối cùng, hình như qua rất lâu, rất lâu, nụ hôn này mới kết thúc.

Hắn dùng một tay nắm lấy cổ tay cô, tay còn lại thì đặt lên má cô, vết máu nơi khóe miệng khiến khuôn mặt tái nhợt của hắn tăng thêm một phần đẹp đẽ quỷ quyệt. Hắn mỉm cười, nhưng nụ cười này lại không chạm đến đáy mắt:
Phong Quang, em ghét tôi rồi à?


Phong Quang giơ tay lên, lúc bàn tay sắp rơi lên mặt hắn cô lại chịu đựng được dừng lại. Cô cắn môi, mãi mà không nói ra được câu nào, không phải không thể nói mà là không biết nói gì.


Em không nỡ đánh tôi… có phải chứng minh tôi có một chút địa vị ở trong lòng em không?
Trong ánh mắt hiu quạnh của hắn có thêm chút ánh sáng ảm đạm.

Khựng lại một lúc, Phong Quang lạnh lùng nói:
Nại Hà, rốt cuộc anh có ý gì?



Có ý gì… em không hiểu sao?
Hắn kéo tay cô đặt lên trên ngực mình:
Trước khi gặp được em, nơi này chưa bao giờ đập nhanh đến vậy.


Hắn bắt đầu nhớ lại lần đầu tiên mình động lòng. Lúc đó, chính là lúc cô cười nói muốn gả cho hắn, trái tim nhiều năm bình thản không một gợn sóng của hắn đã đột nhiên thay đổi kịch liệt vào thời khắc đó.

Phong Quang mấp máy môi không phát ra được tiếng nào, không có cách nào phủ nhận, lời tỏ tình được nói ra từ miệng hắn đã làm trái tim cô đập rộn lên trong nháy mắt. Đúng lúc cô đang xoắn xuýt, trong đầu bỗng nhiên truyền đến một giọng nói xa lạ.


Ký ức của ký chủ được mở khóa.


Cô ngẩn ra rất lâu, sau đó rất nhiều ký ức tràn vào trong đầu, cũng không biết ngỡ ngàng bao lâu, trong đầu cô gọi ra một cái tên xa lạ mà quen thuộc:
Hệ thống chủ?



Là tôi.


Phong Quang im lặng, cô nhìn người đàn ông trước mặt, trong lòng không nín được mắng mình một trăm lần, không ngờ mình đã bỏ qua nam phụ một mà nảy sinh tình cảm với nam phụ hai, hơn nữa Vân Tế cũng không thích cô. Tại sao cô lại vì một người đàn ông không thích mình mà xoắn xuýt như vậy cơ chứ?

Cô bỗng nhiên nắm lấy cổ áo hắn, kéo hắn cúi đầu xuống:
Chúng ta hôn lại một lần nữa là được rồi.


Dứt lời, cô chủ động hôn lên môi hắn.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.