• 6,566

Chương 788: Cua đổ thái tử điện hạ thất thế (12)


Cô lo lắng tiến lại gần thêm một bước. Hắn ngồi, cô đứng, hắn cúi đầu, cô ngẩng đầu, một lớn một bé, mặt hai người gần sát nhau, cô nghiêm túc hỏi:
Bệnh của ngươi nặng lắm sao?



Không nặng lắm.
Hắn cười, mắt hơi cong:
Phong Quang không cần lo lắng.



Ngươi không lừa ta đấy chứ?



Ta không lừa ngươi.
Chỉ là lựa chọn che giấu mà thôi.

Hòn đá đè nặng trong lòng Phong Quang mãi không rơi xuống được. Cô ngồi bên cạnh hắn, suy nghĩ một hồi, sau đó lại lấy túi tiền nhỏ ra, mở túi, đủ mọi loại kẹo từ trong túi rơi ra. Cô đẩy đám đồ ngọt mà ngày thường mình cực kỳ quý trọng tới trước mặt hắn:
Nếu thuốc đắng thì ngươi cứ ăn kẹo vào.



Thuốc đúng là rất đắng... Nhưng những cái này, Phong Quang nỡ bỏ thật sao?
Hắn cười hỏi, sự dịu dàng trong mắt như chứa cả dải ngân hà lộng lẫy, làm người ta nhìn vào rồi không thể rời đi nữa, chỉ có thể càng ngày càng chìm sâu hơn mà thôi.

Phong Quang hoảng hốt một chút, sau đó mới hào phóng đáp lời:
Nhà ta còn nhiều lắm, nếu ngươi ăn hết rồi thì ta sẽ lại đem sang cho ngươi thêm một ít.



Vậy thì ta đành vui vẻ nhận lấy thôi.
Hắn cầm một viên kẹo lên, khớp xương thon dài mà có lực, có sức hấp dẫn làm người ta muốn nắm lấy.

Phong Quang lắc đầu xua hết đám bong bóng màu hồng đang nổi đầy trong đầu, lần đầu tiên cô phát hiện ra, thì ra mình lại thích tay đẹp như thế.

Rốt cuộc, hắn nhẹ nhàng cắn một viên kẹo, hương vị ngọt ngào nhanh chóng lan tràn. Hắn nở một nụ cười nhẹ nhàng, khẽ thốt ra hai chữ:
Ngọt lắm.



Đương nhiên là ngọt rồi!
Cô cười với vẻ đắc ý dào dạt:
Những viên kẹo này đều do cha ta mua cho, toàn là loại ngon nhất đấy.



Đã lâu lắm rồi ta chưa được ăn thứ nào ngọt như vậy.
Hắn thả nửa viên kẹo còn dư lại xuống, vẻ tươi cười trên mặt chợt trở nên mờ mịt rất nhiều:
Đây là một loại hương vị rất dễ nghiện.



Ngươi không thích à?



Rất thích.
Hắn đáp:
Bởi vì rất thích nên ta mới cố gắng rời xa, có điều chuyện này với ta mà nói là một sự tình rất khó mà làm được, tới gần quá mức thì sẽ khó lòng thoát khỏi hương vị ngọt ngào này.


Phong Quang cầm một viên kẹo ném vào miệng, ngọng nghịu nói:
Không thoát khỏi thì không cần thoát nữa. Kẹo là thứ ngon nhất trên đời này, nếu không thể được ăn thì sống cũng chẳng còn gì thú vị nữa. Sống trên đời này là phải thoải mái mới được, cái này cũng nghĩ, cái kia cũng phải nghĩ, thế chẳng phải sống quá ấm ức với bản thân mình sao.



Thế nên Phong Quang cảm thấy đau răng cũng chẳng là gì, đúng không?


Phong Quang cứng đờ người, lại nhìn gương mặt tươi cười của hắn, không chịu thua mà đáp lời:
Ta còn đang thay răng, ta không sợ hỏng răng.


Chữa bệnh ở thời cổ đại tất nhiên không thể so được với hiện đại, lỡ mà bị sâu răng thì đúng là đau khổ rồi, cô cũng chỉ vì nhân lúc bản thân còn nhỏ, có thể thay răng nên mới ăn không kiêng nể gì như thế.


Quả nhiên vẫn chỉ là trẻ con.
Khi hắn nhẹ giọng nói lời này, khóe môi khẽ nhếch lên, dịu dàng như nước, ánh nắng gay gắt mùa hè cũng không thể lấn át được, không khí cũng vì một phần dịu dàng như nước này của hắn mà trở nên mát lạnh hơn rất nhiều.

Cũng vì thế cô mới biết, thì ra đàn ông quả thực là có thể dịu dàng như nước, lại ưu nhã cao quý, cô lại đột nhiên mở miệng nói:
Có người nói ngươi là quỷ tóc bạc lấy mạng người, Liễu thị say mê ngươi cũng vì thế mới chết đi.


Ý cười trong mắt hắn không thay đổi:
Vậy Phong Quang nghĩ thế nào?



Ngươi không phải quỷ tóc bạc, Liễu thị cũng không do ngươi giết, nhưng ta cho rằng... ngươi quả thực có khả năng làm người ta say mê.



Phong Quang cũng say mê ta ư?



Ừm.
Cô gật đầu thành thật.

Thuật Phong nói:
Vậy Phong Quang cũng phải cẩn thận, nói không chừng ta chính là quỷ tóc bạc có thể lấy mạng người thật đấy...



Chẳng sao hết.
Cô ngắt lời hắn, không hề nhìn hắn mà tự nhét một viên kẹo vào miệng mình, lúc này mới tùy tiện ném ra một câu:
Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu.


Gió nhẹ thổi qua, cuốn tà áo trắng của hắn và tà áo đỏ của cô lại gần nhau một chút.

Thuật Phong nhìn dáng vẻ thỏa mãn khi ăn kẹo của cô, bỗng nhiên nghĩ, cô thích ăn kẹo cũng không phải không có lý.

Dù sao kẹo cũng ngọt như thế cơ mà.

Ngọt đến mức lòng hắn phát run.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.