Quyển 12 : Những đứa con của định mệnh - Chương 6
-
Những câu chuyện kỳ lạ của Darren Shan
- Darren Shan
- 1354 chữ
- 2020-05-09 12:55:50
Số từ: 1452
dịch : Đặng Phi Bằng
nguồn : NXB trẻ
Chúng tôi đi qua thị trân không gặp sự coቷnào. Hı̀nh như taቷt cả cảnh sát đãđoቻdoቹn heቷt veቹ
khu theቻthao. Chúng tôikhông gặp những choቷt chặn và các toán tuaቹn tra. Thị traቷn yên tı̃nh lạ
thường. Mọi người đeቹu ở trong nhà, hay quán rượu, xem vụ quay baቿt qua truyeቹn hı̀nh, chờ đợi
hành động quyeቷt định của cảnh sát. Đó là sự yên tı̀nh tôi từng bieቷt trong quá khứ. Sự yên tı̃nh
thường tới trước một trận đánh và sự cheቷt chóc.
Maቷy chục xe con và xe tải của cảnh sát noቷi vòng quanh ngoài sân bóng. Lı́nh gác trnag bị vũ
khı́đứng kieቻm tra các đieቻm ra vào. Rào kẽm gai ngăn chặn dân chúng và báo chı́. Trên các bức
tường, đèn pha cực mạnh rọi xuoቷng sân bóng. Dù còn xa, maቿt tôi ứa nước maቿt vı̀ ánh sáng.
Ngừng lại, tôi laቷy mảnh vải áo buộc quanh maቿt.
BàAlice nhı̀n tôi hỏi:
-Chịu noቻi không?
-Tôi sẽlàm những gı̀phải làm.
Dù nói cứng nhưng tôi cũng không tin vào chı́nh mı̀nh. Tı̀nh trạng tôi raቷt thêthảm, thêthảm
hơn cả khi thaቷt bại trong Toà Thử thách, phải chạy troቷn xuyên qua con suoቷi ngaቹm trong lòng
Núi Ma cà roቹng. Thanh taቻy veቷt thương trên vai, cạn kiệt sức lực, và vụ truyeቹn máu đãrút haቹu
heቷt năng lượng của tôi. Tôi chı̉muoቷn ngủ, không muoቷn phải đánh nhau tới cheቷt. Nhưng trong
cuộc đời, chúng ta không theቻchọn thời đieቻm trong một khoảnh khaቿc quyeቷt định. Chúng ta phải
đón nhận khi nótới, baቷt chaቷp tı̀nh trạng của chúng ta theቷnào.
Đám dông tụ tập quanh rào chaቿn. Chúng tôi trà trộn vào họ. Trong bóng toቷi và đoàn người
chen laቷn, cảnh sát không nhận ra chúng tôi, thậm chı́ngay cả khi ông Vancha và bà Evanna ăn
mặc khác thường cũng không làm ai chú ý. Từ từ lách lên phı́a trên, chúng tôi thaቷy những cột
khói dày đặc boቷc lên từ trong sân bóng, vàthı̉nh thoảng nghe tieቷng súng noቻ.
BàAlice hỏi những người đứng sát bên rào:
-Gı̀theቷ? Cảnh sát đãvào bên trong chưa?
Một ông vạm vỡđội mũlưỡi trai trả lời:
-Chưa. Nhưng maቷy tieቷng trước có một đội xung kı́ch vào roቹi. Chaቿc là đơn vị xuaቷt saቿc mới
thành lập. Họ toàn trọc đaቹu, sơ mi nâu, quaቹn tây đen.
Một thaኁng bélanh chanh nói:
-Maቿt bôi đỏ lòm. Chúa nghı̃làmáu đaቷy.
Mẹ nó cười lớn:
Vớ vaቻn. Sơn đaቷy, đeቻkhỏi loá vı̀anh đèn thôi mà.
Lo laቿng vı̀thông tin vừa nghe, chúng tôi rút lui. Phı́a sau, thaኁng bébo
ች
ng la toán lên:
-Má, bà kia mặc toàn dây thừng!
Mẹ nó maቿng:
-Đừng bịa chuyện taቹm phào nữa.
Khi tới một khoảng cách an toàn, bàAlice bảo tôi:
-Có vẻ cậu đãnói đúng. Ma mới đang ở đây. Mà chúng thı̀luôn sát cánh bên chủ nhân.
-Nhưng vı̀sao cảnh sát đeቻchúng vào chứ? Không lẽhọ làm việc cho ma cà chớp?
Chúng tôi nhı̀n nhau boቷi roቷi. Ma cà roቹng và ma cà chớp luôn giữ kı́n những cuộc đụng độ
giữa họ, tránh con maቿt của loài người. Neቷu ma cà chớp phá luật lệ từ maቷy trăm năm qua và làm
việc chung với lực lượng chı́nh qui của con người, thı̀đây quả là tı́n hiệu đáng ngại mới trong
Chieቷn Tranh Của Các Veቷt Thẹo.
Alice nói:
-Tôi cótheቻqua mặt cảnh sát. Chờ đây. Đeቻtôi tı̀m hieቻu thêm chuyện này.
Quay lại, bà lách qua đám đông, vượt qua rào cản. Lập tức một cảnh sát ngăn lại, hạch hỏi.
Nhưng sau maቷy câu nói nhanh gọn, Alice đượ c đưa tới caቷp chı̉huy.
Tôi và ông Vancha boቹn choቹn chờ đợi. Evanna bı̀nh tı̃nh đứng keቷbên. Đaቹu óc tôi roቷi bời, chân
tay rung raቻy, coቷphân tı́ch tı̀nh huoቷng. Tôi đãbảo bàAlice, là sẽlàm những gı̀phải làm. Nghı̃a là
saኅn sàng chieቷn đaቷu. Nhưng thật tı̀nh tôi không bieቷt có theቻtư lo liệu đượ c cho mı̀nh hay không.
Có lẽlúc này, đieቹu tôi nên làm là rút lui, chờ sức khoẻphục hoቹiva2 bı̀nh tı̃nh lại. Nhưng Steve đã
thúc đaቻy cuộc chieቷn này. Nó đang kêu gọi baቿn phá. Tôi phải phaቷn đaቷu no
ችlực baኁng taቷt cả khả
năng của mı̀nh, và caቹu xin thaቹn linh ma cà roቹng tieቷp thêm sức mạnh.
Tôi lại nghı̃đeቷn lời tiên đoán của Evanna: Neቷu đêm nay tôi và ông Vancha đụng độ với
Steve, một trong ba chúng tôi sẽcheቷt. Neቷu tôi hoặc ông Vancha cheቷt, Steve sẽtrở thành Chúa teቻ
Bóng Toቷi, ma cà chớp sẽthoቷng trị đêm toቷi vàtheቷgiới của loài người. Nhưng neቷu Steve cheቷt, tôi
sẽtrở thanh Chúa teቻBóng Toቷi, sai khieቷn ông Vancha vàhuỷhoại theቷgiới.
Phải có cánh chuyeቻn đoቻi tı̀nh theቷđó. Nhưng cách nào? Coቷhào giải với Steve? Không theቻ. Mà
dù có theቻ, tôi cũng không làm sau cái cheቷt của ông Crepsley, Tommy, Shancus và quá nhieቹu
người khác. Hoàbı̀nh không phải là chọn lựa của tôi.
Nhưng còn cách nào khác? Tôi không theቻchaቷp nhận đeቻtheቷgiới thành địa ngục. Tôi baቷt caቹn
những gı̀Evanna nói. Phải có cách ngăn chặn sự xuaቷt hiện của Chúa teቻBóng Toቷi. Phải có...
Mười phút sau, bàAlice trở lại, mặt toቷi saቹm:
-Họ đang hı́hửng nghe theo ma cà chớp. Tôi giả bộ là một trưởng thanh tra ngoài thị traቷn,
đeቹnghị giúp đỡ họ. Gãsı̃quan bảo taቷt cả đãoቻn định. Hỏi veቹnhững tên áo nâu, haቿn bảo đó là
một lực lượng đặc biệt của chı́nh phủ. Haቿn không nói nhieቹu, nhưng tôi có cảm tưởng haቿn nhận
lệnh từ chúng. Không bieቷt chúng hoቷi lộ hay đe doạ gı̀haቿn, nhưng rõràng chúng đang naቿm đaቹu
gãsı̃quan này.
Oƹng Vancha hỏi:
-Bà không thuyeቷt phục noቻi haቿn đeቻcho chúng ta vào hay sao?
-Không caቹn. Một loቷi vào phı́a sau đeቻngỏ. Cảnh sát gác quanh đieቻm đó không ngăn chặn baቷt
cứ ai vào trong cả.
Tôi ngạc nhiên hỏi:
-Haቿn nói với bànhư theቷ?
Ghêtởm nhoቻnước bọt lên đaቷt, bànói:
Đoቹphản bội! Haቿn đượ c lệnh trả lời baቷt kı̀ai hỏi.
Nheቷch mép cười, ông Vancha hỏi tôi:
-Leonard đang ở trong đó, đúng không?
Không còn nghi ngờ gı̀nữa. Nó sẽkhông đeቻlỡnhững dịp như theቷnày đâu.
Gõngón cái lên tường sân bóng, ông Vancha nói:
-Nó dành riêng cho chúng ta loቷi vào này. Chúng ta là khách danh dự. Làm nó thaቷt vọng là...
thieቷu le
ችđộ.
-vào đó, cótheቻchúng ta sẽkhông còn soቷng màtrở ra.
Oƹng Vancha chặc lưỡi:
-Đó làtư tưởng tiêu cực.
BàAlice hỏi:
-vậy là chúng ta va
ች
n tieቷn lên, dù chı̉có vài người và vài khaቻu súng?
Suy nghı̃một lúc, ông Vancha nói:
-ƠƱ, quádày dạn với chieቷn trường ác liệt roቹi, bây giờ không caቹn thieቷt phải tı́nh toán gı̀nữa.
Tôi cười với ông hoàng đoቹng trieቹu. Alice nhún vai. Mặc bà phù thuỷEvanna va
ች
n trơ trơ như
bao giờ. Roቹi, không bàn bạc gı̀thêm,c húng tôi lách vòng ra sau, tieቷn tới loቷi vào không người
gác.
Phı́a sau đèn không quá sáng, cũng không đông người. Có khánhieቹu cảnh sát, nhưng như đã
đượ c cho bieቷt, chúng không dòm ngó tới chúng tôi. Khi chúng tôi saቿp đi qua khoảng troቷng giữa
hàng ngũcảnh sát, bàAlice ngăn lại, ngập ngừng nói:
-Tôi có ý kieቷn. Neቷu taቷt cả chúng ta cùng vào, chúng có theቻkhép kı́n một mành lưới bao vây,
chúng ta sẽkhông thoát ra noቻi. Nhưng neቷu, taቷn công hai ngả một lúc thı̀...
Bàphác thảo keቷhoạch ngay, tôi và ông Vancha thaቷy có lý. Vı̀vậy chúng tôi kiên nha
ች
n chờ đợi
Alice gọi maቷy cuộc điện thoại suoቷt một tieቷng. Trong đó tôi và ông Vancha chuaቻn bịtinh thaቹn và
theቻchaቷt. Trong sân bóng khói đang dày đặc hơn, bên ngoài rào chaቿn đám đông cũng đông hơn.
Đa soቷnhững người mới tới là dân bụi đời, vôgia cư. Họ hoà nhập với đám đông, roቹi âm thaቹm
chen laቷn ra phı́a trước, tieቷn gaቹn rào cản.
Sau cùng, bà Alice trao cho tôi một khaቻu súng lục, và chúng tôi tạm biệt nhau. Ba chúng tôi
sieቷt chặt tay, chúc nhau may maቿn. Roቹi tôi và ông Vancha tieቷn vào cửa không bị ngăn chặn.
Evanna theo sau như một bóng ma. Chúng tôi vượt qua cảnh sát vũtrang.C húng nhı̀n snag
hướng khác hoặc quay lưng lại khic húng tôi đi ngang qua.
Một lúc sau chúng tôi đãbỏ lại vùng sáng bên ngoài, tieቷn vào bóng toቷi trong đường haቹm của
caቹu trường, vàtieቷn gaቹn hơn tới cuộc hẹn hò của chúng tôi với định mệnh.