• 2,105

Quyển 3 : Địa đạo máu - Chương 25


Số từ: 778
dịch : Đặng Phi Bằng
nguồn : NXB trẻ
Hai lưỡi dao vù vù trong không khí, cắm phập đúng vào nơi là cổ của Debbie, xuyên qua lớp
vải gối và khăn trải giường.
Nhưng dao không đâm...trúng Debbie.
Vì không có Debbie ở đó.
Murlough trừng trừng nhìn sinh vật bị trói chặt mõm và bốn chân trên giường, lắp bắp:
- Đây là...là...
- Một con dê.
Tôi cười nói tiếp giúp nó.
Bộ mặt ngầu ngầu sát khí từ từ quay lại nhìn tôi:
- Nhưng...nhưng...nhưng...
Trong khi nó đang ú ớ chưa đoán ra chuyện gì, cửa tủ áo bật mở và ông Crepsley bước ra.
Với bộ đồ và tấm áo choàng đỏ, chỏm tóc da cam và những cái sẹo phát khiếp, ma-cà-rồng
trông còn hung ác hơn cả ma-cà-chớp.
Murlough đờ người khi nhìn thấy ông Crepsley. Cặp mắt đỏ của nó như lồi ra, màu da tím
sáng lên từng đốm khi máu dồn lên mặt.
Tôi chờ xem một cuộc đấu kéo dài như trong phim. Vì cứ tưởng, trước hết, hai bên đấu
khẩu, rồi ông Crepsley rút dao găm hay kiếm, lăn xả vào địch thủ, và họ sẽ quần thảo nhau
khắp phòng, máu tóe ra từ những vết thương.
Nhưng không có gì giống như thế cả. Đây là cuộc đấu giữa những con thú ăn đêm lanh lẹ phi
thường. Mục đích của họ là hạ nhau ngay, không biểu diễn để gây ấn tượng cho khán giả. Chỉ
cần bốn chiêu chớp nhoáng trong vài giây.
Chiêu đầu tiên là của ông Crepsley. Thanh kiếm nhỏ từ tay phải ông vù vù bay xuyên qua
ngực trái của Murlough, chỉ chếch trên tim nó vài phân. Murlough uốn người, lấy hơi gào lên.
Trong khi miệng Murlough còn đang há hốc, ông Crepsley xông lên bằng một cú nhảy vọt
tới sát bên giường, trong tư thế sẵn sàng đấu tay đôi. Đó là chiêu thứ hai.
Chiêu thứ ba, cũng là chiêu duy nhất của Murlough, nó hốt hoảng phóng dao đâm nhanh
như chớp vào đối thủ, nhưng lưỡi dao chỉ bay lướt qua đầu ông Crepsley.
Cánh tay trái Murlough chưa kịp hạ xuống, lợi dụng ngay khoảng trống đó, ông Crepsley
xòe năm ngón tay, với những cái móng sắc bén như dao, đưa thẳng vào trong bụng Murlough.
Tôi lập lại: vào trong bụng Murlough.
Murlough giật nảy người, rồi đờ ra. Nó nhìn theo con dao rời khỏi tay. Ông Crepsley thọc
gần hết cánh tay vào bụng nó. Bàn tay ông ngọ nguậy trong lồng bụng Murlough, rồi giật phắt
một cái. Ruột gan của ma-cà-chớp phọt hết ra ngoài, máu tuôn theo như suối.
Murlough rên rỉ, lăn xuống sàn, phun nước bọt vào hai bàn tay, cố khép lại vết thương.
Nhưng thành bụng nó đã bị mở toang hoác, nước bọt ma-cà-chớp cũng trở nên vô dụng.
Crepsley lấy khăn trải giường chùi tay. Mặt ông bình thản, không vui không buồn.
Murlough đã thấy rõ tình trạng tuyệt vọng của mình, nó nặng nề nằm sấp trên sàn, mắt
chăm chăm nhìn vào tôi, rồi bắt đầu bò lết lại gần.
Tôi run rẩy gọi:
- Ông Crepsley.
Quan sát ma-cà-chớp vừa bò vừa nghiến răng chống lại đau đớn, ông lắc đầu bảo:
- Đừng sợ, nó không làm gì cháu được nữa đâu.
Tuy nói vậy, nhưng ông cũng đến đứng sát bên tôi.
Nhìn Murlough khổ sở nhích từng chút một, tôi cảm thấy tội nghiệp nó quá, nhưng nghĩ
đến Evra đang bị treo ngược và Debbie suýt bị nó ăn thịt, uống máu, tôi lại tự nhủ tất cả
chuyện này đều do nó tự gây nên.
Mỗi lần Murlough ngừng lại, tôi lại tưởng là nó chết, nhưng nó lại bò tiếp tục. Sau cùng
Murlough gục dưới chân tôi, thở nặng nề. Máu ồng ộc từ miệng nó tuôn ra, tôi biết giây phút
cuối cùng của Murlough đã cận kề. Nó đưa ngón tay run rẩy ra dấu cho tôi cúi xuống.
Tôi nhìn ông Crepsley. Ông nhún vai:
- Tùy cháu. Bây giờ nó vô hại.
Tôi cúi sát miệng Murlough để nghe nó nói gì.
Đôi con ngươi đã lờ đờ trong hốc mắt, nó thều thào những lời tôi không nghe được. Tôi
bảo:
- Nói lớn lên. Tôi không nghe gì hết.
Murlough liếm máu trên môi, hít chút không khí, cố nói những lời dường như rất quan
trọng đối với nó:
- M...m mày th...th...thông m...minh lắm.
Cổ họng phát ra những tiếng kêu òng ọc, nó nhếch môi cười, rồi gục xuống.
Murlough đã chết.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Những câu chuyện kỳ lạ của Darren Shan.