• 5,655

Chương 279: Vụ án bộ xương (24)


Trong phòng không bật đèn, ánh sáng mờ tối nên Hạ Bân không để ý đến đôi mắt cô đã đỏ hoe. Tô Cẩn gật đầu, lập tức nằm xuống ghế sofa, nhắm 8mắt.

Hạ Bân đi ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Viên Khả và Tiết Linh Âm cùng một tổ, chạy đến tận trưa cũng không có thu hoạch gì.
Rời khỏi nhà một đồng nghiệp từng làm việc chung với Hạ Kiến Quân, bọn họ tìm một quán trà bên đường để giải quyết bữa trưa.
Quán trà này khá nhỏ nhưng sạch sẽ, rất đông khách, đã hết sạch chỗ ngồi.
Bởi vì nhiều người nên dù bật điều hòa nhưng vẫn rất nóng, hơn nữa nhân viên khá lộn xộn, còn có rất nhiều dân lao động đang ăn cơm.
Nghe vậy, Viên Khả cau mày:
Đàn chị, hình như cô không thích tôi lắm?


Tôi không phải đàn chị của cô.
Vẻ mặt Tiết Linh Âm lạnh lùng, cầm điện thoại không hề nhìn cô.
Người tình ý đều nhận ra Tiết Linh Âm không thích pháp y Tô.
Thế nhưng đàn chị này luôn lạnh lùng với người khác, còn hơi chảnh nữa, chắc cô ấy chỉ coi trọng mỗi đội trưởng Đan thôi nhỉ?
Bọn họ mồ hôi nhễ nhại, trong không khí có mùi mồ hôi chua chua xen lẫn mùi thức ăn, mùi hương quái dị thật sự không dễ ngửi.
Đây là lần đầu tiên Viên Khả ăn cơm ở chỗ thế này, cô cảm thấy rất mới mẻ nhưng cũng không để ý lắm, hai người gọi một phần bản và đồ uống.
Cửa vừa đóng lại, Tô Cẩn đã mở mắt ra, trong mắt vắn tia máu. Cô siết chặt3 nắm đấm, cơ thể gầy gò cứng đờ, cả người lạnh lẽo. Sẽ có một ngày cô tìm ra hung thủ!
Cô muốn hung thủ nợ máu phải trả bằng máu!! <9br>
Xế chiều hôm đó, cảnh sát tổ chức buổi họp báo thả tin tức ra ngoài, thông báo kẻ tình nghi là Hạ Kiến Quân, đồng thời còn cung cấp c6ả ảnh chụp của kẻ tình nghi.
Vừa nhận được đồ uống, Viên Khả đã dùng ống hút uống một ngụm.
Sảng khoái quá!
Cô lắc lư viên đá trong cốc, rút tờ khăn giấy lau mồ hôi trên mặt:
Lúc người ta mệt mỏi, ăn ở đâu cũng thấy ngon!

Nói xong, cô gọi nhân viên cửa hàng lấy thêm một cốc nước nữa.
Viên Khả lè lưỡi, không hiểu mình có điểm gì khiến cô ấy không thích, cô cẩn thận nói:
Cô cũng không thích pháp y Tô..

Có mấy lần bọn họ nhắc đến Tô Cẩn ở trong văn phòng thì Tiết Linh Âm luôn tỏ ra lạnh lùng, cũng không công nhận năng lực của pháp y Tổ.
Tiết Linh Âm nhìn cô, khăn giấy của cửa hàng này kém chất lượng, sau khi lau mồ hôi còn có mảnh vụn giấy dính trên má trái của Viện Khả.
Tiết Linh Âm không nhắc nhở, chỉ nói:
Uống ít đá thôi, chiều nay còn phải đi điều tra nữa, chẳng may đau bụng ảnh hưởng đến công việc, tôi không chịu trách nhiệm đâu.

Cảnh sát treo giải thưởng một triệu để truy nã Hạ Kiến Quân, nhắc nhở nếu dân chúng phát hiện ra kẻ tìn5h nghi thì phải báo cảnh sát trước tiên...
Tổ viên tổ đặc biệt còn chia nhau tìm manh mối trong cả thành phố, lần trước là bạn bè họ hàng, lần này là đồng nghiệp trong ngân hàng.
Tiết Linh Âm ngẩng đầu, đột nhiên mỉm cười:
Biết thì tốt, vì vậy đừng nhắc đến cô ta ở trước mặt tôi.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.