• 5,657

Chương 280: Vụ án bộ xương (25)


Viên Khả cười nói:
Bất ngờ lắm à? Ha ha, đàn chị, thích một người sẽ vô thức thể hiện ra ngoài, thật ra mọi người đều biết cả.

Cô vừa đến Tổng cục đã phát hiện ra thì chắc chắn những người khác cũng biết, chỉ ngầm hiểu không nói ra thôi.

Hơn nữa3 có nhiều người thích đội trưởng Ban như vậy, Tiết Linh Âm chỉ là một người trong số đó, không cần phải thấy ngạc nhiên.

Ti9ết Linh Âm im lặng cau mày, một lúc lâu sau mới củi đầu tiếp tục ăn.
Viên Khả ngăn lại:
Để tôi, tôi mời.


Ai trả phần người nấy.
Tiết Linh Âm để tiến lại, bước thẳng ra ngoài cửa hàng.
Viên Khả hơi xấu hổ, cô không có tiền mặt nên dùng Wechat thanh toán bữa trưa của mình.
Hôm nay Tiết Linh Âm lái chiếc Buick mượn của bạn, chiếc xe hơn một trăm nghìn chắc đã mua khá lâu rồi, hiệu quả làm mát của điều hòa không khí không tốt lắm.
Viên Khả ngồi ở ghế phụ liên tục dùng tay quạt gió, sau lưng đã ướt đẫm.

Mùa hè năm nay nóng quá, mấy năm trước không nóng thế này!
Viên Khả phàn nàn, thuận tiện tìm đề tài.

Chậc chậc, lần này thua lỗ rồi, ai dám mua chỗ có người chết?

Viên Khả nghe tiếng bàn tán này chỉ lắc đầu cười, tin đồn đều là như thế.

Chắc là ý của sếp.
Tiết Linh Âm đứng dậy, thò tay vào túi quần lấy tiền lẻ.

Đêm hôm trước, sao cô không đi đón Tô Cẩn?
Tiết Linh Âm đột nhiên lên tiếng khiến Viên Khá ngạc nhiên.

Sếp muốn đi đón.
Viên Khả thuận miệng trả lời, sau đó nhìn sang thấy sắc mặt đối phương đã tối hơn vừa rồi.
Trong lòng Viên Khá không nhịn được oán trách: Vậy là tức giận luôn? Chẳng may để cô ấy biết sếp còn dạy pháp y Tô đánh boxing, chẳng phải tức chết luôn à?
Tiết Linh Âm chỉ tập trung lái xe, tiếp theo bọn họ sẽ đến nhà một đồng nghiệp khác của Hạ Kiến Quân.
Viên Khả là người hay nói, cô cảm thấy vừa nóng vừa xấu hổ, không ngừng nói chuyện một mình.
Lúc thì phân tích tình tiết vụ án, lúc lại nhắc đến bức chân dung, nói một mình cả mười phút cũng không tìm được đề tài chung. Thế là cô bĩu môi dựa vào lưng ghế, đang định ngủ một giấc.
Hai người không nói tiếp nữa, nhanh chóng giải quyết b6ữa ăn, lúc gần ăn xong trên tivi trong cửa hàng thông báo tin tức truy nã Hạ Kiến Quân.
Khách khứa đang ngồi trong cửa hàng5 đều xôn xao, lớn tiếng bàn tán...

Tôi nghe nói đào được xương người ở công trường, đã chết mấy chục năm rồi!


Đâu ra mà mấy chục năm, nói linh tinh! Tôi thấy tên tội phạm giết người này chỉ 40, 50 tuổi thôi, chẳng lẽ giết người từ năm mười mấy tuổi?

Có gì mà không thể! Tội phạm giết người còn phân biệt tuổi tác à?


Công trường nào thế?


Hình như Hoàng Đình Thế Kỷ sắp bắt đầu phiên giao dịch đó, là bất động sản đang rất hot...


Đàn chị, thật ra tôi có một nghi ngờ...
Viên Khả cân nhắc từng chữ
Cô đã thích sếp như vậy, Vì sao không chủ động một chút?



Đừng nói vớ vẩn!
Tiết Linh Âm quay sang lườm cô, vẻ mặt buồn bực.

Viên Khả im lặng, bầu không khí trong xe hơi ngột ngạt. Cũng may đã đến nơi, xe dừng lại trên con đường bên cạnh một tiểu khu.
Ở thủ đô còn tiểu khu cũ vậy sao?
Viên Khả xuống xe, ngẩng đầu nhìn nhìn khu nhà cũ nát ở phía đối diện.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.