• 466

Chương 153: HỌA VÔ ĐƠN CHÍ



Biết rồi, em nghe chị Hiểu Lệ nói gần đây bọn họ luôn kín giường, phòng giám sát không thể bổ sung thêm giường được nữa, một giường cũng không8 xin được, số giường bệnh từ phòng theo dõi chuyển ra ngày một nhiều, nếu không mở rộng chắc điện thoại của Chủ nhiệm Tần sẽ bị nổ do quá nhiề3u cuộc gọi điện xin giường. Nhưng mà chuyện này thì liên quan gì đến khoa Cấp cứu?
Thấy anh đột nhiên hỏi vậy, An Phi vô cùng ngạc nhiên.

Sao không liên quan được, sau khi mở rộng thì không cần thêm nhân viên à? Bây giờ có người ICU đang trực khoa Cấp cứu, nghe ý của Chủ nh6iệm Tần, chắc sau này sẽ rút những người này về.



Sao lại làm như vậy? Bây giờ đang trong thời gian đặc biệt, người của khoa Cấp cứu 5đã chuyển một phần đến phòng bệnh tạm thời rồi, nhân viên vốn đã thiếu lắm rồi, bác sĩ trực và mấy Chủ nhiệm cộng lại chỉ mới hơn mười lăm người, năm người đã chiếm một phần ba rồi, nếu thật sự rút về thì còn làm được việc gì nữa.
An Phi không nghĩ vậy là đúng, trong lòng cô đã xem Trương Hiểu Lệ, Quách Cường, Lục Tiểu Mạn thành người của khoa Cấp cứu, chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày bọn họ rời đi.
Trước khi ở cùng nhau, mọi tưởng tượng về An Phi rất tốt đẹp, cô dịu dàng động lòng người, hiểu chuyện, cho dù hơi nóng nảy anh cũng cảm thấy rất hồn nhiên, cứ nghĩ đến trong lòng lại thấy tê tê. Đến khi thật sự ở cùng nhau, anh phát hiện cô rất cố chấp, rất tích cực, điều anh khó chấp nhận nhất chính là tâm trạng cô hay thay đổi, một giây trước vẫn chưa có chuyện gì xảy ra, ngay sau đó đã thành gió táp mưa rào rồi. Lúc cô vui thì anh chính là hoàng tử trong truyện cổ tích, lúc cô không vui, anh lại thành thằng hề trong truyện cổ tích.
Cách cô yêu là cách yêu của nam nữ trong trường đại học, mà không phải với mục đích cưới hỏi. Nói đơn giản, Vương Dịch Tường cảm thấy trong chuyện yêu đương, cô vẫn chưa trưởng thành. Đối mặt với những lần An Phi cố tình gây sự, anh ứng phó hơi mệt mỏi, dở khóc dở cười. Cũng may, anh không phải là Âu Dương, anh đủ chín chắn, biết dùng tình yêu, sự kiên nhẫn để bảo vệ cô, đợi cô trưởng thành.
Thấy Vương Dịch Tường không đuổi theo, trong lòng An Phi vô cùng tủi thân, cô chỉ nổi nóng chút thôi mà, anh không thể nhường nhịn cô, đuổi theo xin lỗi sao? Nhưng mà anh xin lỗi cô vì cái gì đây? Rõ ràng chính cô là người không nói gì đã đùng đùng đi về mà. Cô ngẩng đầu nhìn căn nhà vẫn sáng đèn của Vương Dịch Tường, đột nhiên cảm thấy nhớ vòng tay, đôi môi của anh, phần râu sờ lên thấy thô ráp của anh... ừm, lần sau cô nhất định sẽ không tùy hứng như vậy, nói đi là đi.
Nếu là Âu Dương, anh ta có đuổi theo cô không? Anh ta nhất định sẽ không để cô đi... Nghĩ một chút, An Phi đưa tay lau nước mắt trên mặt, anh ta bất giác trở thành dấu vết khó phai, trong lúc vô tình sẽ nhớ đến anh ta, nhưng bọn họ đã chia tay rồi, anh ta có thế nào cũng không liên quan gì đến cô, cô chỉ có thể quý trọng những gì trước mắt. Hít một hơi thật sâu, vứt đau thương qua một bên, cô mỉm cười một cái, chậm rãi lên lầu, gõ cửa về nhà.
Quả nhiên, An Phi nghe xong tái mặt, nghe ý của anh là xem thường khoa Cấp cứu, ngay cả chuyện giải tán cũng nói ra được, cô hung dữ trợn trừng mắt nhìn anh, giống như một con thú bị thương, không nói một câu, cầm túi mở cửa đi về, cô đóng sầm cửa lại, Vương Dịch Tường cũng không đuổi theo.
Hai người yêu nhau thì đơn giản, nhưng ở cùng lại quá khó.

Chắc chắn là Chủ nhiệm Tần đã nói cái gì rồi, nếu không anh cũng không thể nói cặn kẽ như vậy.
An Phi nửa tin nửa ngờ, không chịu bỏ qua.

Cho dù Chủ nhiệm Tần thật sự rút người về, bệnh viện cũng không đóng cửa khoa Cấp cứu đâu, chắc chắc sẽ có người đến, bây giờ cũng không thiếu người, mọi chuyện không nghiêm trọng như em nghĩ đâu, vả lại Chủ nhiệm Thôi có thực lực như vậy, nhất định sẽ có cách thôi. Tách sớm tách trễ gì cũng là tách thôi, người ngoài như anh còn đoán được, chẳng lẽ chị ấy lại không nghĩ ra, nói không chừng là đã có kế sách đối phó rồi, em đừng nóng giận nữa. Chúng ta không phải là Chủ nhiệm, không cần phải lo lắng thay cho Chủ nhiệm, làm tốt công việc của mình là được, nói đi cũng nói lại, nếu khoa Cấp cứu thật sự bị giải tán, anh cũng sẽ nhất định tìm cho em một khoa thật tốt.
Nói xong, Vương Dịch Tường lập tức hối hận, đây là ý nghĩ thật sự trong lòng anh, ngay cả chuyện An Phi đến khoa nào tốt, anh cũng đã chọn một vài phương án rồi.

Phi Phi, em kích động cái gì, ngồi xuống nói chuyện.
Vương Dịch Tường không ngờ cô lại phản ứng thái quá như vậy, anh cũng đứng bật dậy từ ghế sô pha, kéo tay cô, bảo cô ngồi xuống, An Phi không nhúc nhích, cô truy hỏi:
Cái anh nói chỉ là suy đoán của anh hay là Chủ nhiệm Tần nói ra?


Anh đoán đấy, em đừng coi là thật, bớt giận đi mà.
Vương Dịch Tường thấy cô nghiêm túc như vậy cũng không dám nói nữa, anh nói chuyện này chỉ vì muốn phân tán sự chú ý của An Phi, không ngờ lại nhóm lửa đốt mình, cô nổi nóng rồi, anh còn phải dập tắt lửa nữa.
Hôm sau, lúc đi làm, An Phi vẫn còn đang suy nghĩ về chuyện Vương Dịch Tường nói Chủ nhiệm Tần sẽ rút nhóm Trương Hiểu Lệ về. Trương Hiểu Lệ và Quách Cường rất hợp với cô, nhất là Trương Hiểu Lệ, sau chuyện cùng nhau điều trị cho Hứa Thiên An, quan hệ của hai cô càng thân thiết hơn. Mấy lần cô muốn mở miệng nhưng lại cứng miệng, dù sao chuyện này nói ra cũng tổn hại tình cảm.

Phi Phi, xong việc thì ra đây chút đi, tớ có việc tìm cậu.'' Cái cửa sổ nhỏ giữa phòng theo dõi và phòng giám sát vừa mở ra, Lữ Tiêu Tiêu ló đầu vào.

Quan hệ của Chủ nhiệm Tần và Chủ nhiệm Thôi... Sớm muộn gì khoa ICU cũng tách riêng ra thôi, ICU mở rộng thì phải đem người của mình về, tách khỏi khoa Cấp cứu hoàn toàn, hợp tình hợp lý mà.
Vương Dịch Thấy thấy cô không hiểu mối liên quan mật thiết trong chuyện này, bèn giải thích.

Chia sớm hay chia trễ gì cũng là chia thôi, bây giờ khoa Cấp cứu đang cần người, người của bọn họ nói đi là đi, không phải là họa vô đơn chí, giậu đổ bìm leo sao? Sao Chủ nhiệm Tần lại làm như vậy?
An Phi đứng dậy, giọng nói bất giác to hơn, hét lên với Vương Dịch Tường. Chủ nhiệm Tần xử lý chuyện chặn cửa rất hợp lý, lại lập bảo đảm thực hiện quân lệnh với Chủ nhiệm Thôi cứu chữa Hứa Thiên An, trong lòng cô ông là một người hiểu chuyện, cô cảm thấy ông sẽ không bao giờ làm trò đê tiện như vậy.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.