• 466

Chương 26: HỘI CHẨN KHẨN CẤP (1)


Lúc Vương Dịch Tường đi vào đã thấy An Phi và Chủ nhiệm Thôi có mặt thì khá ngạc nhiên, anh lạnh lùng nhìn An Phi, mang theo vài phần xa cách,8 An Phi thấy anh đi vào thì vẻ mặt lại rất vui vẻ, cô biết anh thật sự là một người có bản lĩnh, người có nhiều ý tưởng như vậy nhất định có 3thể giải quyết được trường hợp này.

Chủ nhiệm Cảnh thấy Vương Dịch Tường đi vào, mặt mày giãn ra, bước đến bắt tay anh, sau đó giới t9hiệu với người nhà bệnh nhân:
Đây là chủ nhiệm Vương khoa Nội Tim
, rồi chỉ vào Chủ nhiệm Thôi nói:
Còn đây là Chủ nhiệm khoa Cấp cứu, bọn 6họ đến giúp chúng tôi cứu bệnh nhân.


Ông ta dẫn Vương Dịch Tường đến trước giường bệnh nói:
Chủ nhiệm Vương, tôi nghi ngờ bệnh nhân5 bị đột tử do nhồi máu cơ tim, cậu xem giúp tôi có phải không, có cách cứu chữa nào tốt hơn không?

Vương Dịch Tường cẩn thận xem bệnh án, đóng tập hồ sơ lại, nói với Chủ nhiệm Cảnh:
Em thấy không phải là bệnh nhồi máu cơ tim, bà ấy không có bệnh sử về tim, trước khi phát bệnh cũng không có triệu chứng tức ngực rõ ràng, không thể xem như là nguyên nhân dẫn đến đột tử được.


Không phải nhồi máu cơ tim!
Vẻ mặt Chủ nhiệm Cảnh thất vọng nhiều hơn ngạc nhiên, ông ta giơ tay lau những giọt mồ hôi vốn không hề có trên trán, không biết nên nói tiếp thế nào.
Người trung niên đột nhiên đứng bật dậy, cảm xúc kích động, vọt tới trước mặt Vương Dịch Tường nói:
Vậy theo như cậu nói, mẹ tôi sao lại chết không rõ ràng như vậy?

Trong lòng Vương Dịch Tường tự hiểu rõ, người này đã chết rồi, còn cứu chữa cái gì nữa, bảo anh đến đây làm bia đỡ đạn, cho ông ta một bậc thang đi xuống mà thôi.
Anh quay đầu liếc nhìn xung quanh, Chủ nhiệm Thôi biết anh đang tìm cái gì, đưa bệnh án cho anh.
Cảm ơn chị, Chủ nhiệm Thôi.
Vương Dịch Tường khách sáo gật đầu với Chủ nhiệm Thôi, rồi nhận lấy bệnh án.
Thấy Vương Dịch Tường phải phép như vậy, hảo cảm của An Phi với anh tăng thêm một điểm, mấy năm nay thanh niên đa tài khinh người thì nhiều, còn khiêm tốn cẩn thận thì được bao nhiêu.
Vẻ mặt Vương Dịch Tường không chút thay đổi, bình tĩnh nói với người trung niên trước mặt:
Bà ấy không chết do nhồi máu cơ tim, tôi có thể cứu chữa đột tử cho bà ấy, nhưng không thể che giấu sự thật.


Đúng là óc heo, rõ ràng không phải là nhồi máu cơ tim, chẳng lẽ bây giờ phải nói cho ông biết bà ấy chết vì nhồi máu cơ tim thì ông mới hài lòng à?
An Phi cảm thấy hành động người này rất khó hiểu.
Người đàn ông càng lúc càng kích động, người nhà vốn ban đầu đứng sau lưng ông ta bây giờ cũng quây lại, thậm chí những người bên ngoài cũng bắt đầu chen lấn đi vào, tình hình dần mất kiểm soát. Trán Chủ nhiệm Cảnh ướt đẫm mồ hôi, ông ta bắt đầu sợ hãi, mấy bác sĩ trẻ tuổi muốn chen ra ngoài gọi người đến, nhưng bị đám người đi vào chặn lại, không ai ra được.
An Phi không nhìn nổi nữa, cô hô to:
Yên lặng hết đi, nghe Chủ nhiệm Thôi nói chuyện.
Sau đó nhanh lùi lại, đi ra sau lưng Chủ nhiệm Thôi.

Đám người cũng yên tĩnh lại, ai cũng giật mình nhìn qua, thật ra, bây giờ, trong trường hợp này, cô là người nói chuyện không có tí phân lượng nào, nhưng cô nói đúng, lại rất hiệu quả, lập tức thu hút mọi ánh mắt nhìn qua đây, sau đó nhanh chóng trả lại vị trí cho nhân vật chính.

Chủ nhiệm Thôi từ lúc vào đến giờ không lên tiếng bây giờ cũng mở miệng, chị có khí thế rất áp đảo, làm mọi người trong phòng không nhịn được phải liếc nhìn một cái, chị ngẩng nhìn xung quanh, dường như đang trao đổi ánh mắt với mọi người.

Sau đó chị bình tĩnh nói:
Là ngộ độc thuốc trừ sâu phospho hữu cơ, một tuần trước bà cụ uống thuốc trừ sâu, lúc đó lượng thuốc trừ sâu cũng không nhiều, mọi người lại phát hiện kịp thời, rửa ruột, uống thuốc giải độc, thuốc bảo vệ gan và uống các loại thuốc cần thiết khác, tất cả đều không có vấn đề, Chủ nhiệm Vương nói không sai, về lý mà nói thì thật sự bà cụ không có vấn đề gì, nhưng mẹ anh chính là trường hợp ngộ độc thuốc trừ sâu phospho hữu cơ hiếm gặp: Tổn thương cơ tim sau ngộ độc, tỉ lệ xảy ra là một trên mười nghìn, nhưng một khi đã bị thì tỷ lệ sống sót vô cùng thấp.



Ngộ độc? Lúc trước Chủ nhiệm Cảnh đã nói không có vấn đề gì nữa mà, mẹ tôi mệt mỏi là do mạch máu não, bây giờ cô lại nói ngộ độc không trị được, còn có thể chết người, mấy cô lừa tôi à?
Người phụ nữ trung niên khóc nói.


Có phải chết vì ngộ độc không thì cứ xét nghiệm thi thể là biết ngay, không làm giả được, nguyên nhân tử vong rất rõ ràng. Mọi người đã đến nhập viện chứng tỏ bệnh trúng độc chưa chữa khỏi, người bệnh bị trúng độc có thể phát sinh rất nhiều khả năng, cho dù xuất viện cũng có thể bị đột tử, chuyện này cũng không có gì ngạc nhiên. Bây giờ mấy xưởng sản xuất thuốc trừ sâu thường hay thêm rất nhiều phụ gia vào, rốt cuộc trong thuốc trừ sâu có gì, có khi đến xưởng sản xuất cũng không biết rõ.
Chủ nhiệm Thôi bình tĩnh giải thích.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.