• 1,113

Chương 373: Bao giờ anh mới thích em đây


Hai người trở lại phòng thì Thẩm Thiên Trường và Giang Mộ Tuyết đã uống hết mấy chai cocktail trên bàn rồi.

Gian8g Mộ Tuyết vốn cho rằng tửu lượng của mình đã kém lắm rồi, nào ngờ Thẩm Thiên Trường còn kém hơn. Mặc dù lúc này cả hai3 người đều đã ngà ngà say, nhưng rõ ràng là Thẩm Thiên Trường say hơn hẳn, thậm chí cô còn khoác tay lên vai Giang Mộ T9uyết rồi nói chuyện trời ơi đất hỡi.

Thấy Lục Chi Cửu và Ôn Tử Diễn vào phòng, Thẩm Thiên Trường ngẩng đầu nhìn6 họ, hỏi:
Ý? Cố Ngôn Quyết đâu?

Năm người cầm năm viên xúc xắc, sau đó lần lượt đoán số điểm tương đồng, người tiếp theo chỉ có thể nói cao hoặc thấp hơn người đằng trước, mãi đến khi có người nói ra số lớn nhất, sau đó người nào nói ra con số lớn hơn tổng điểm của tất cả mọi người phải uống rượu.
Bình thường rất ít khi Giang Mộ Tuyết chơi mấy trò chơi như thế này, lúc đại học cô cũng không học khoa tự nhiên, vậy nên mấy ván đầu hầu như đều là cô uống, thành ra Tần Phong cũng phải uống thêm mấy chén.
Mãi đến khi Giang Mộ Tuyết hoàn toàn mơ màng, chỉ có thể nhắm mắt ngả vào xô pha, cả nhóm mới giải tán.
Nhưng ngay sau đó Thẩm Thiên Trường bỗng dang hai cánh tay ra, thân thể ngả về phía trước, ôm chầm lấy cổ Lục Chi Cửu. Cô áp sát trán mình vào trán Lục Chi Cửu, nói nhẹ nhàng:
Em uống thêm một chai nữa có được không?


Không được.

Lục Chi Cửu vừa dứt lời, Thẩm Thiên Trường bỗng hôn nhẹ một cái:
Chỉ một chai thôi, rượu đó nồng độ cồn rất thấp.


Vậy sau này cô đừng gọi tôi là phu nhân nữa, gọi tôi là Thiên Trường là được.

Giang Mộ Tuyết cầm chai rượu lên, trong mắt hiện lên vẻ trêu chọc:
Thiên Trường trong thiên trường địa cửu à?


Đúng thế.
Thẩm Thiên Trường cũng cười.
Thực ra Giang Mộ Tuyết còn lớn tuổi hơn Thẩm Thiên Trường một chút, nhưng con gái luôn thích người ta gọi mình bằng một cách xưng hô trẻ trung.

Đương nhiên là được.

Thẩm Thiên Trường cầm chai rượu lên cụng với cô.

Cả nhóm uống đến suốt mười một giờ đêm.
Mới đầu thì ai uống phần người nấy, nhưng đến đoạn sau Thẩm Thiên Trường thật sự cảm thấy tẻ nhạt, la hét muốn chơi xúc xắc.

Nếu anh không đồng ý thì không phải hả?
Lục Chi Cửu hỏi nhỏ giọng.
Cuộc đối thoại như ở chốn không người của hai bọn họ khiến ba người còn lại ở đây đều rất lúng túng, nhất là Ôn Tử Diễn. Anh cảm thấy mình sắp nhồi máu cơ tim rồi, rốt cuộc anh cũng hiểu vì sao Cố Ngôn Quyết lại ghét tụ tập kiểu này như thế…

Không phải, chỉ kém hơn đẹp trai nhất, tốt nhất một chút…
Thẩm Thiên Trường nói nhỏ giọng.
Thẩm Thiên Trường cúi đầu nhìn Lục Chi Cửu đi giày cho mình, cô bắt đầu kêu lên:
Lục Chi Cửu, anh uống với bạn anh, em uống với bạn em, chúng ta không liên quan đến nhau!


Không liên quan đến nhau? Em có chắc không?


Chắc, mặc dù chúng ta đã kết hôn rồi, nhưng anh có bạn của anh, em cũng có bạn của em…

Thẩm Thiên Trường gật đầu như giã tỏi, cô lại hào hứng ngồi về bên cạnh Giang Mộ Tuyết:
Cô Giang, chúng ta uống tiếp nào!

Lúc này Tần Phong lại bước tới:
Tiểu Tuyết, em còn uống được nữa không?

Giang Mộ Tuyết cười đáp:
Em vẫn uống được.

Lục Chi Cửu nhìn dáng vẻ dè dặt tội nghiệp này của Thẩm Thiên Trường, cô luôn biết cách bắt lấy điểm yếu của anh.
Thế là anh cúi đầu xuống, như thể đáp lại hành động vừa rồi của cô, nhưng không kéo dài quá lâu.

Một chai, không thể uống nhiều hơn nữa.

Lục Chi Cửu đi giày vào cho cô, vẫn cứ giữ nguyên tư thế nửa ngồi. Anh nhìn thẳng vào Thẩm Thiên Trường, sắc mặt bỗng trở nên lạnh lùng.
Giang Mộ Tuyết ngồi bên cạnh nhìn hai người, Lục Chi Cửu lạnh mặt như vậy thật sự là… đáng sợ.
Cô thật sự rất muốn nói, chỉ mấy chai rượu mà thôi, không đáng để hai người tức giận đâu!
Tần Phong vươn tay vỗ nhẹ vào đầu cô:
Ừ, nếu có vấn đề gì thì gọi anh.

Giang Mộ Tuyết im lặng, bởi vì cô cảm thấy vừa rồi anh giống như đang an ủi một chú chó cảnh…
Cô quay đầu lại, nhìn thấy ánh mắt khép hờ của Thẩm Thiên Trường:
Cô Giang, tôi gọi cô là Tiểu Tuyết có được không?


Không được.

Cho dù nồng độ cồn thấp đến mấy thì Thẩm Thiên Trường cũng sẽ mất trí nhớ tạm thời nếu uống quá nhiều.
Thẩm Thiên Trường lại hôn một cái:
A Cửu là người đàn ông đẹp trai nhất đẹp trai nhất trên thế giới, là người chồng tốt nhất tốt nhất trên đời, bởi vì A Cửu đồng ý cho em uống một chai rượu nữa được không.


Đi rồi.
Lục Chi Cửu trả lời.

Ồ..
Thẩm Thiên Trường lại cầm cốc rư5ợu lên quay đầu nói với Giang Mộ Tuyết:
Cô Giang, chúng ta uống tiếp đi…

Thấy cô sắp say bí tỉ thật rồi, Lục Chi Cửu bước tới bên cạnh cô giật lấy chén rượu, ôm cô sang một bên:
Đừng uống nữa.

Thẩm Thiên Trường tỏ vẻ bất mãn, giày cũng bị cô đá đi.
Lục Chi Cửu bất đắc dĩ thở dài một hơi, ngồi xổm xuống đi giày vào cho cô.
Nhìn thấy động tác kiên nhẫn dịu dàng này của Lục Chi Cửu, Giang Mộ Tuyết ngồi bên cạnh trợn tròn mắt, trong ấn tượng của cô, Lục Chi Cửu là người đàn ông cao xa không thể với tới, đứng trên đỉnh cao, khiến người ta khó mà đoán được.
Lục Chi Cửu bế Thẩm Thiên Trường, Tần Phong bế Giang Mộ Tuyết, còn Ôn Tử Diễn lẻ loi ra khỏi quán bar.

Ngay từ lúc tới đây Tần Phong đã gọi tài xế lái thay cho mình và Ôn Tử Diễn, Ôn Tử Diễn chào hai người rồi lên xe về khách sạn.

Tần Phong nhìn bóng người quen thuộc đứng bên cạnh chiếc xe mà Lục Chi Cửu đỗ cách đó không xa, anh cũng chào Lục Chi Cửu rồi bế Giang Mộ Tuyết vào trong xe.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.