• 1,113

Chương 551: Ai cũng tưởng là chúng ta dễ bắt nạt


Giang Mộ Tuyết đã gửi tin nhắn cho Tần Phong, vậy nên lúc này cô ấy đang nhắm mắt tựa vào xô pha.

Chỉ có Tống Ngưng Y là bị cảm nên kh8ông uống rượu, ba người kia thì đều ngà ngà say ở các mức độ khác nhau.

Khụ khụ…
Khuôn mặt của Giang Mộ Tuyết lập tức đỏ bừng.

Ừm, cô đoán trúng mất rồi.
Tần Phong tỉnh bơ đáp lại.
Trong xe của Tần Phong, Thẩm Thiên Trường ngồi trên ghế sau, vừa lên xe là cô đã nhắm mắt lại.
Tuy rằng đầu óc hơi chuếnh choáng, nhưng cô vẫn nhìn thấy hai người đằng trước đang nắm tay nhau.
Cơn tức trong lòng Thẩm Thiên Trường mấy ngày hôm nay lại lập tức bùng lên.

Trợ lý Tần, làm phiền anh dừng xe lại một lát.

Rốt cuộc trên mặt Nguyễn Triết cũng hiện lên nụ cười, anh ta cẩn thận mở cửa cho cô.
Nhìn chiếc xe lao vụt đi, Trần Tử Mặc thầm nghĩ, rốt cuộc thì đứa em họ kiêu ngạo này của anh ta cũng sắp phải nếm mùi đau khổ khi bị người ta từ chối rồi.
Lúc quay trở lại thì Thẩm Thiên Trường đang ngồi trên xô pha, tùy ý lật qua lật lại quyển sách trên giá.
Giang Mộ Tuyết đặt sữa xuống trước mặt cô.
Nguyễn Triết lại quay đầu nhìn Tống Ngưng Y:
Cô Tống, bây giờ muộn lắm rồi, con gái đi taxi không an toàn, để tôi đưa cô về.

Giọng nói của anh ta nghe không giống như đang hỏi ý kiến mà như đang nói về một chuyện đương nhiên.
Khuôn mặt của Giang Mộ Tuyết càng đỏ hơi nữa, cô vô thức vươn tay ra véo vào cánh tay Tần Phong, nhưng lại bị Tần Phong bắt lấy, thế là tay của bọn họ lại đan xen vào nhau.
Thấy bọn họ tình tứ như thế, Thẩm Thiên Trường bỗng muốn chọc mù mắt mình luôn đi cho rồi.
Thế là anh đạp mạnh chân ga, lái xe về biệt thự với tốc độ nhanh nhất.
Thấy anh đi nhanh như thế, Giang Mộ Tuyết cũng hiểu ra ý anh.
Giang Mộ Tuyết không hiểu cho lắm, thế nhưng cô vẫn gật đầu:
Có.


Bảo chồng cô đừng tới Cẩm Viên, đêm nay tôi tới nhà cô ở nhờ.

Giang Mộ Tuyết cười đáp:
Lát nữa anh nhà tôi sẽ tới đón tôi, tôi sẽ đưa Thiên Trường đi luôn.

Thấy sắc mặt của bọn họ vẫn khá bình thường, Trần Tử Mặc bèn quay sang nhìn Tống Ngưng Y:
Cô Tống, thế còn cô thì sao?

Mấy giây sau, Thẩm Thiên Trường tắt máy, cô ngẩng đầu nhìn Giang Mộ Tuyết.

Tiểu Tuyết, trong biệt thự của cô có phòng trống không?

Vợ chồng đồng lòng, thực ra cô cũng rất muốn xem thử Lục Chi Cửu sẽ có phản ứng gì.
Vậy nên lúc trở về biệt thự, trông biểu cảm của Giang Mộ Tuyết khá là bình tĩnh.
Trong biệt thự, vừa vào phòng là bức tranh cúc họa mi lập tức thu hút ánh mắt của Thẩm Thiên Trường. Cô đi tới trước bức tường ấy, cẩn thận ngắm nghía một lúc, cuối cùng nhìn thấy bốn chữ
Thanh Phong Mộ Tuyết
ở dưới góc phải.
Thẩm Thiên Trường quay đầu nhìn Giang Mộ Tuyết:
Tranh này… là do cô vẽ hả?

Chưa thấy taxi đâu thì xe của Nguyễn Triết đã tới.
Mặc dù mới bị Trần Tử Nhiễm mắng cho một trận, thế nhưng Nguyễn Triết vẫn chưa đi.
Trần Tử Mặc bất đắc dĩ lắc đầu, anh đi tới trước mặt Trần Tử 3Nhiễm, giật micro xuống rồi đưa cô ấy về phòng.
Vừa đặt cô nàng nằm lên giường thì Trần Tử Nhiễm đã kéo lấy tay anh trai:
Trần Tử Mặ9c, anh phải bảo vệ bạn em đấy, đừng để thằng nhóc Nguyễn Triết thừa nước đục thả câu.

Giang Mộ Tuyết cười lắc đầu:
Tôi chỉ vẽ chút xíu thôi, đa phần là do Tần Phong vẽ.

Thẩm Thiên Trường cảm thán một tiếng, căn phòng này rõ ràng là căn cứ rải cẩu lương ngoại cỡ đây mà!
Xe vừa dừng lại là Thẩm Thiên Trường mở cửa nhảy xuống.
Cô đứng bên vệ đường, lấy điện thoại ra rồi chống nạnh gọi cho Lục Chi Cửu:
Lục Lão Cửu chết tiệt, anh nói đi, có tới đón vợ anh không!


Ơ, trợ lý Tần đâu?
Thẩm Thiên Trường lên tiếng hỏi, hình như vừa rồi anh ấy không vào cùng thì phải.
Giang Mộ Tuyết mỉm cười, chắc là đang chờ Lục Chi Cửu ấy mà… Lừa vợ người ta tới nhà mình mà không tỏ thái độ thành khẩn một chút thì đoán chừng sẽ bị phạt mất.
Tống Ngưng Y vội vàng trả lời:
Tôi bắt taxi về là được rồi.

Trần Tử Mặc gật đầu rồi tiễn bọn họ ra cổng. Chỉ một lát sau, xe của Tần Phong đã xuất hiện trong bóng đêm.
Trần Tử Mặc nhíu mày l5ại:
Cái gì cơ?

Thế nhưng Trần Tử Nhiễm đã buông tay ra, trở mình tìm một tư thế thoải mái rồi ngủ thiếp đi.
Vậy nên cô không từ chối ngay, mà gật đầu nói:
Được, vậy thì làm phiền anh Nguyễn nhé.

Có một số thứ nên nói rõ ràng ra ngay từ đầu thì sẽ tốt hơn.
Trần Tử Mặc xuống dưới tầng thì Giang Mộ Tuyết và Thẩm Thiên Trường cũng đã đi tới phòng khách rồi.

Bây giờ các cô về thế nào?

Tống Ngưng Y vẫn chưa quên cảnh tượng Nguyễn Triết tỏ tình với mình vừa rồi. Nói thật ra thì từ nhỏ tới giờ, đây là lần đầu tiên cô được tỏ tình một cách trực tiếp như thế, cô cảm thấy ngạc nhiên hơn là hồi hộp.
Nhưng đã là tỏ tình thì vẫn cần một câu trả lời, như thế mới được coi là tôn trọng đối phương.
Ngắm tranh xong, Giang Mộ Tuyết đưa Thẩm Thiên Trường tới phòng khách.
Cô hỏi Thẩm Thiên Trường muốn uống gì rồi xoay người vào phòng bếp lấy.
Thế nhưng cô vẫn gật đầu đồng ý:
Được, vậy hôm nay cô cứ về nhà tôi đi.

Bọn họ lại mở cửa ra lên xe.
Thẩm Thiên Trường tỏ vẻ nghi hoặc, vừa rồi đã xảy ra chuyện khiến người ta kích động sao?

Anh có chắc là không phải bởi vì anh vội vàng về nhà ôm vợ không?
Thẩm Thiên Trường nói với vẻ mặt đầy ẩn ý.

Tiểu Tuyết, cô không biết gần đây tôi bị anh ấy bắt nạt thế nào đâu, tôi đã uống say rồi, bảo anh ấy tới đón tôi mà anh ấy còn bảo tôi tự về. Về cái của nợ gì chứ. Là bạn bè với nhau thì cô nhất định phải giúp tôi, nếu không đám đàn ông lại tưởng chúng ta dễ bắt nạt!
Thẩm Thiên Trường tức giận nói.
Giang Mộ Tuyết lúng túng nhìn cô ấy, trông cô nàng này đâu giống người say rượu.
Giang Mộ Tuyết ngạc nhiên:
Hả?

Liệu Lục Chi Cửu có đồng ý không?
Biết chuyện Thẩm Thiên Trường không muốn về Cẩm Viên, Tần Phong không khỏi nhướng mày lên.
Có một số người chơi quá đà rồi thì cũng phải bị trừng phạt thì mới vui.
Anh ta dừng xe trước mặt hai người họ:
Anh họ, để em đưa cô Tống về đi.

Trần Tử Mặc lẳng lặng nhìn anh ta.
Trần Tử Mặc cười, đã say đến mức này rồi còn n6hớ chuyện ấy.

Còn nữa, Trần Tử Mặc, em đã tìm một cô vợ xinh đẹp cho anh rồi, anh có hài lòng không?

Giang Mộ Tuyết và Thẩm Thiên Trường cùng lên xe, sau đó chào tạm biệt Trần Tử Mặc và Tống Ngưng Y.
Trần Tử Mặc đứng đó đợi một lát với Tống Ngưng Y.
Thế nhưng Thẩm Thiên Trường thì đã say xe đến mức sắp nôn mửa rồi, cô vịn vào cửa xe:
Trợ lý Tần, bình thường anh luôn lái nhanh như thế hả?


Tôi xin lỗi, tại tôi kích động quá.


Lát nữa anh ấy sẽ vào.


Thẩm Thiên Trường cầm cốc sữa lên uống một ngụm:
Tiểu Tuyết, cô có hiểu quyển sách này không?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.