Chương 552: Chúng ta làm lành đi
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1278 chữ
- 2022-02-18 04:50:46
Tác phẩm của trợ lý Tần?
Thẩm Thiên Trường nhìn biểu cảm bỗng trở nên cứng ngắc của cô ấy:
Cô đừng nói với tôi rằng cô8 không biết đây là quyển sách mà Tần Phong viết vào năm mười tám tuổi đấy nhé…
Giang Mộ Tuyết lập tức ngây ra như phỗ3ng. Cô nhìn vào quyển sách trong tay Thẩm Thiên Trường, cảm thấy như có thứ gì đó đánh trúng vào trái tim của mình.
Thẩm Thiên Trường.
Cùng với một tiếng thở dài khe khẽ, Lục Chi Cửu chậm rãi mở miệng:
Chúng ta làm lành đi.
Thẩm Thiên Trường lập tức khựng lại, đến khi xoay người lại, cô thực sự rất muốn khóc, nhưng lại cố gắng kìm nén.
Thẩm Thiên Trường thỏa mãn bước lên phía trước, nhẹ nhàng cúi người xuống rồi trèo lên lưng Lục Chi Cửu.
Lục Chi Cửu cõng Thẩm Thiên Trường vào biệt thự.
Trong phòng khách không có người, hình như tất cả mọi người đã ngủ rồi.
Anh không nói cho ra đầu ra đuôi thì em sẽ không lên xe!
Thẩm Thiên Trường lớn tiếng nói.
Em lên xe đi, về Cẩm Viên rồi nói.
Lục Chi Cửu dịu giọng đi đôi chút.
Không biết có phải là vì uống rượu nên Thẩm Thiên Trường bạo gan hơn không, tóm lại là đêm nay cô muốn nói cho ra lẽ.
Thế nhưng Thẩm Thiên Trường không lên xe mà tức tối nhìn anh:
Chẳng phải anh nói là không tới đón em sao!
Sương đêm rất lạnh, vừa rồi đưa cô ra vội vàng nên không lấy áo khoác của cô, nhìn chiếc áo len mỏng manh trên người cô, vẻ mặt của Lục Chi Cửu càng thêm lạnh lùng:
Lên xe!
Thấy anh hung dữ như thế, cơn tức của Thẩm Thiên Trường cũng bùng lên.
Đôi mắt Lục Chi Cửu lóe lên sự âm u:
Đến tận khi anh chắc chắn rằng em sẽ không mắc sai lầm như thế nữa.
Anh…
Thẩm Thiên Trường há miệng, nhưng lại chỉ có thể thốt ra một chữ, cô thề là lần này cô nổi giận thật rồi!
Lục Chi Vũ với cái bụng bầu đang đứng ở cửa phòng bếp, Diệp Lăng Nam mặc quần áo ngủ đứng bên cạnh, còn Thẩm Thiên Trường và Lục Chi Cửu thì đứng trên bậc thang.
Bốn người nhìn nhau.
Nửa đêm nửa hôm, em ra ngoài làm gì?
Diệp Lăng Nam nhíu mày nói.
Lúc bọn họ trở về Cẩm Viên thì đã gần hai giờ sáng rồi.
Thẩm Thiên Trường xuống xe, nhìn Lục Chi Cửu đi đằng trước, trong lòng cô lại hơi dao động.
Lục Chi Cửu.
Thẩm Thiên Trường gọi.
Giang Mộ Tuyết vẫn đứng tại chỗ, nhìn Tần Phong bước về phía mình.
Cô như nhìn thấy cậu thiếu niên đội mũ lưỡi trai, cùng với tác giả không rõ thân phận, cuối cùng tất cả đều hòa vào Tần Phong, bước từng bước về phía cô.
Không hiểu sao Giang Mộ Tuyết bỗng muốn bật khóc.
Thẩm Thiên Trường thuận tay tắt đèn đi, khung cảnh trước mắt tối sầm xuống, thế là cô vùi đầu vào vai anh.
Cô buồn ngủ lắm rồi.
Loang choang…
Lục Chi Cửu không nói năng gì, vẻ mặt cũng lạnh lùng đến mức đáng sợ. Anh đi thẳng vào phòng khách, tới trước mặt Thẩm Thiên Trường.
Sau đó Thẩm Thiên Trường bị xách lên.
Này, Lục Chi Cửu, em cảnh cáo anh, đang ở trong nhà người khác, anh không được thô lỗ với em như thế, anh đang bạo lực gia đình đấy nhé!
Thẩm Thiên Trường ra sức vùng vẫy, trên mặt còn mang theo sự uy hiếp.
Anh cất bước đi tới trước mặt cô.
Ngay sau đó, cơ thể lành lạnh của Thẩm Thiên Trường được bao phủ bởi một cái ôm ấm áp.
Ừm.
Tần Phong khẽ cười, anh vươn tay ra ôm lấy cô:
Em muốn ôm bao lâu cũng được.
Lục Chi Cửu khiêng Thẩm Thiên Trường ra khỏi biệt thự.
Anh đi thẳng tới bên vệ đường ngoài biệt thự, đến nơi anh vừa đỗ xe rồi mới đặt cô xuống.
Qu9yển sách ấy, quyển sách mà cô thích nhất… là tác phẩm của Tần Phong năm mười tám tuổi…
Thảo nào, thảo nào lần trước nó6i đến chuyện gửi thư mà anh lại nói là anh không nhận được…
Vậy nên thực sự Tenila không nhận được những bức thư mà cô5 viết…
Trong lòng dâng trào vô vàn cảm xúc, nhưng cuối cùng chỉ còn lại sự xót xa và vui sướng.
Thế là cô chủ động bước tới trước mặt anh rồi nhào vào lòng anh.
Tiểu Tuyết…
Tần Phong vừa lên tiếng thì Giang Mộ Tuyết đã vùi đầu vào ngực anh nói khẽ:
Đừng nói gì hết, để em ôm một lát, chỉ một lát thôi là được.
Bước chân của Lục Chi Cửu hơi khựng lại.
Cõng em đi.
Thế là bóng người cao lớn chậm rãi ngồi xổm xuống.
Trong lúc trái tim đập loạn nhịp, Tần Phong mở cửa bước vào biệt thự.
Thẩm Thiên Trường đang ngồi đối diện cũng quay đầu lại, nhìn thấy Lục Chi Cửu đứng sau lưng Tần Phong.
Thẩm Thiên Trường sợ đến mức suýt thì quăng cốc sữa đang cầm đi.
Cơn giận trong mắt Lục Chi Cửu càng thêm rõ rệt, anh chẳng thèm để ý tới sự giãy giụa của Thẩm Thiên Trường, cứ thế khiêng cô lên rồi xoay người ra ngoài.
Gần như Tần Phong chưa bao giờ thấy Lục Chi Cửu nổi giận như thế, không hiểu sao anh lại cảm thấy vui vui.
Tần Phong tiễn bọn họ ra cửa, nhìn Lục Chi Cửu khiêng Thẩm Thiên Trường biến mất trong màn đêm rồi mới đóng cửa lại và quay về phòng khách.
Anh đi đi!
Thẩm Thiên Trường nói.
Em chắc không?
Thẩm Thiên Trường dùng hành động để trả lời, cô xoay người định trở về biệt thự, nhưng mới đi được mấy bước…
Trong bóng đêm, một tiếng động chói tai vang lên.
Thẩm Thiên Trường giật nảy mình, cô ngẩng đầu lên.
Đèn phòng khách cũng được bật lên.
Em muốn nghe anh nói luôn!
Lục Chi Cửu nghiến răng nghiến lợi:
Xem ra em không hề biết mình sai ở đâu cả!
Nỗi ấm ức trong lòng Thẩm Thiên Trường trào dâng:
Sao em lại không biết mình sai ở đâu, lúc trước em đã nhận lỗi với anh rồi, nhưng anh vẫn bơ em. Anh có biết em đã cố gắng dỗ dành anh thế nào không? Từ nhỏ tới lớn em chưa bao giờ dỗ dành ai như thế đâu! Rốt cuộc em phải làm đến mức nào thì anh mới cảm thấy vừa lòng đây!
Cô mím môi, nhìn khuôn mặt điển trai của Lục Chi Cửu, nghẹn ngào nói từng chữ một:
Lục Chi Cửu, sau này anh đừng phớt lờ em như thế có được không? Bởi vì em…
Thật sự, thật sự rất yêu anh.
Nhìn đôi mắt đỏ hoe của Thẩm Thiên Trường, lần đầu tiên trong đời Lục Chi Cửu cảm thấy hối hận.
Lục Chi Vũ đang trong trạng thái đứng hình:
Tôi ra lấy bảng vẽ điện tử…
Vì sao lại đi lấy vào lúc này?
Bởi vì tôi không ngủ được, anh lại không cho tôi nghịch điện thoại…
Vẻ mặt của Lục Chi Cửu rất hờ hững, anh không để ý tới bọn họ, cõng Thẩm Thiên Trường lên tầng.
Nhìn bóng dáng hai người họ biết mất ở khúc cua, rốt cuộc Lục Chi Vũ cũng nói:
Bọn họ thế nào rồi? Kết thúc ‘thú vui’ giữa vợ chồng rồi hả?
Diệp Lăng Nam không có tâm trạng đâu mà tán dóc với cô:
Lục Chi Vũ, em mau về phòng và đi ngủ ngay cho anh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.