• 1,113

Chương 854: Ngoại truyện 2: mặc nghiên thanh lộ nguyệt (2)


Vào ngày tổ chức tiệc chúc mừng của Tập đoàn Lệ Nghiệp và Tập đoàn Trừng Phong, Lục Chi Lộ đổi ca, ba giờ chiều đã rời khỏi bệnh viện, lái8 xe tới phòng làm việc của Lục Chi Vũ.

Lúc trước cô đã đánh tiếng với Lục Chi Vũ rồi, nhưng bởi vì Lục Chi Vũ mang thai nên không3 tự tay chuẩn bị quần áo cho cô, mà bảo trợ lý là Nhậm Tịnh lo liệu.

Tuy rằng Nhậm Tịnh là trợ lý của Lục Chi Vũ, nhưng mấy năm q9ua thường xuyên đi theo Lục Chi Vũ, được tiếp xúc với tài nguyên và khái niệm thiết kế hàng đầu, vậy nên cũng dần có tiếng trong ngành. K6hi nhận được tin từ Lục Chi Vũ, Nhậm Tịnh đã gọi điện thoại cho Lục Chi Lộ, hỏi xem cô định đi đâu và thích màu gì.
Lục Chi Lộ khẽ gật đầu, chậm rãi đi tới và cúi người lên xe.
Cận Tu Hàn vươn tay ra chắn trên đỉnh đầu cô.
Lục Chi Lộ nhìn động tác ấy của anh ta, tươi cười nói:
Cám ơn.

Lục Chi Lộ quay đầu lại, rốt cuộc cũng thấy một người chậm rãi bước từ cửa vào.
Bộ vest không kết hợp với cà vạt, nhưng trước ngực lại gấp một chiếc khăn màu tím thẫm được làm bằng lông dê cao cấp nhất, cách gấp rất độc đáo, bên trên nhô ra tầm hai inch, vừa tự nhiên lại không để mất phong độ.
Cho dù không có khuôn mặt điển trai ấy thì mắt thẩm mỹ của Trần Tử Mặc cũng thuộc top đầu.
Trong tủ quần áo của cô hầu hết toàn là quần áo rộng rãi thoáng mát đồng màu.
Đã rất nhiều năm rồi, đây là lần đầu tiên cô nghiêm túc ăn mặc.
Chiếc váy lễ phục làm tôn lên body của cô, mái tóc dài vấn thành búi sau gáy, màu tím làm nổi bật làn da trắng nõn của cô, hoàn mỹ đến tột độ.
Lục Chi Lộ nhìn anh ta hơi cong tay lên, bèn ăn ý vươn tay ra khoác lấy.
Bọn họ vào trong sảnh tiệc, nhanh chóng thu hút sự chú ý của tất cả mọi người có mặt ở đây.
Cận Tu Hàn là người đàn ông chưa kết hôn được quan tâm nhất, tất nhiên bạn gái đi cùng anh ta sẽ khiến mọi người phải tò mò.
Cận Tu Hàn dẫn Lục Chi Lộ băng qua hội trường, tới chiếc bàn trên cùng.
Mấy người trung tuổi với tướng mạo quý phái đang ngồi ở đó.
Cận Tu Hàn dẫn Lục Chi Lộ tới trước mặt một quý bà nọ:
Mẹ, đây là bác sĩ Lục.

Anh ấy cảm thấy nốt ruồi này chẳng khác nào linh hồn cho cách trang điểm của Lục Chi Lộ ngày hôm nay.

Ừm, tuy rằng trông rất đẹp, nhưng tôi cứ cảm thấy không giống bản thân mình.


Con gái thì phải quyến rũ gợi cảm chứ.
Chuyên viên trang điểm vội vàng nói, anh ấy không nỡ lau đi chút nào.
Cận Tu Hàn bước xuống, ngắm Lục Chi Lộ một lượt:
Rốt cuộc tôi cũng biết vì sao cô lại từ chối bộ lễ phục mà tôi đưa cho cô rồi.

Anh ta thừa nhận, so với bộ mà anh ta chọn, bộ này của Lục Chi Lộ càng đẹp hơn.
Lục Chi Lộ nhìn Cận Tu Hàn, bộ vest được cắt may tinh xảo càng khiến anh ta trở nên bắt mắt hơn.
Lục Chi Lộ khẽ nhướng mày. Vụ gì thế này, nói là tổ chức tiệc chúc mừng với Tập đoàn Trừng Phong, vì sao mẹ của Cận Tu Hàn cũng có mặt ở đây?
Thời khắc ấy, trong lòng Lục Chi Lộ hơi bực bội, nhưng giáo dưỡng tốt đẹp vẫn giúp cô duy trì nụ cười lễ phép.

Chào bác.


Tàm tạm, nhưng bởi vì có cô thôi.


Không tệ.
Lục Chi Lộ gật đầu.
Bọn họ đang nói chuyện thì ở khu vực cửa ra vào truyền tới tiếng động.
Lục Chi Lộ th5ích màu lam, nhưng cuối cùng chiếc váy lễ phục được quyết định là màu tím. Lý do là bởi vì sau khi Nhậm Tịnh hoàn thành bản thiết kế và đưa cho Lục Chi Vũ xem, cô ấy đã đổi thành màu tím, nói là phù hợp với khí chất của Lục Chi Lộ hơn.
Lục Chi Lộ không phải người trong nghề, vậy nên để mặc bọn họ quyết định.
Thực chất Lục Chi Lộ không phải một cô gái biết cách làm điệu, trước kia thì là bởi vì bận học tập lấy bằng cấp, sau khi có được bằng thì lại nhận nuôi Lục Thiển Thiển, vậy nên bình thường không mấy chú trọng vấn đề này.
Lục Chi Lộ cầm túi xách lên, chậm rãi ra khỏi phòng làm việc.
Chuyên viên trang điểm nhìn theo bóng lưng cô, thực ra anh ấy chưa trang điểm cho cô bao giờ, chỉ cảm thấy tận sâu trong con người cô mang theo khí chất mà một người phụ nữ trưởng thành và độc lập mới có, ăn diện vào là chắc chắn sẽ thu hút tất cả mọi người.
Trước kia Lục Chi Lộ từng tới phòng làm việc mấy lần rồi, vì đã chứng kiến sự xuất sắc của Lục Chi Vũ nên anh ấy luôn cảm thấy cô em gái Lục Chi Lộ này quá bình thường.

Không cần, lau đi.

Đúng là kiểu con gái gợi cảm có thể thu hút ánh mắt của đàn ông, nhưng lại dễ bỏ lỡ cơ hội giúp người ta nhận ra sự thật lòng.
Chuyên viên trang điểm lau nốt ruồi dưới đuôi mắt Lục Chi Lộ đi, sau đó điều chỉnh lại đường kẻ mắt cho cô.
Lục Chi Lộ nhìn bản thân mình trong gương, giờ khắc này, cô tin là mình đẹp, thậm chí nốt ruồi mà chuyên viên trang điểm tự tạo cho cô cũng rất phù hợp, đến mức khiến người ta cảm thấy quá hút hồn.

Lau nốt ruồi này đi thì hơn.
Lục Chi Lộ đưa ra yêu cầu.
Chuyên viên trang điểm sửng sốt:
Cô Lục, cô có chắc không?

Cận Tu Hàn đã từng gặp rất nhiều cô gái, nhưng Lục Chi Lộ tuyệt đối là người đặc biệt nhất.
Anh ta biết chừng mực, hiểu ý dẫn Lục Chi Lộ đi:
Ở bàn vừa rồi có người đó.

Lục Chi Lộ lại thản nhiên liếc nhìn về bàn ấy:
Bây giờ anh cảm thấy thế nào?

Cô nghĩ, có lẽ mình đã hiểu tâm trạng kích động của đám y tá ở bệnh viện mỗi khi nhìn thấy anh ta rồi.

Chị tôi là chuyên gia thiết kế thời trang, cây nhà lá vườn mà không dùng thì lãng phí quá.

Cận Tu Hàn mở cửa xe cho cô:
Cô Lục, lên xe đi.


Không có gì.

Bảy rưỡi tối, chiếc xe dừng lại trước cổng khách sạn Ngọc Long.

Nhân viên phục vụ của khách sạn mở cửa xe ra, Cận Tu Hàn vòng qua đầu xe, tới bên cạnh Lục Chi Lộ.
Có một kiểu con gái giống hệt với một ấm nước sắp sôi, lúc nào cũng duy trì ở 99 độ, nhưng chỉ cần cô ấy muốn là có thể sôi trào bất cứ lúc nào.
Chuyên viên trang điểm cảm thấy Lục Chi Lộ chính là kiểu con gái ấy.
Lục Chi Lộ ra khỏi phòng làm việc, bên vệ đường đã đậu sẵn một chiếc xe con đắt tiền.
Tuy rằng đường kẻ mắt hơi chếch lên không gợi cảm bằng nốt ruồi kia, nhưng vẫn mang theo nét thu hút vừa đủ.
Lục Chi Lộ hài lòng gật đầu:
Như thế là được rồi, cám ơn.

Cô là một người phụ nữ chín chắn, còn là một bác sĩ tâm lý đỉnh cao, luôn biết thứ gì phù hợp với bản thân mình.
Cô chỉ nói hai chữ hờ hững, dường như đang cố tình tiết lộ sự bất mãn của mình.
Cận Tu Hàn biết, mình làm vậy mà không nói năng gì trước đã đụng chạm vào giới hạn của Lục Chi Lộ.
Thực ra ngay từ lần đầu tiên gặp Lục Chi Lộ, anh ta đã thăm dò rất nhiều lần, nhưng lần nào cũng thất bại ê chề.
Trước kia Lục Chi Lộ chưa từng yêu ai.

Mẹ cô - bà Lý Nhược Cần thường xuyên sắp xếp cho cô đi xem mắt, từ trước tới nay cô luôn dịu dàng ngoan ngoãn, sẽ không làm trái ý bà Lý Nhược Cần, lần nào cũng vui vẻ tới điểm hẹn.

Nhưng cô biết rõ mình không thích những người đàn ông ấy, vậy nên đã dùng một vài mánh khóe nghề nghiệp, dễ dàng khiến bọn họ sợ chạy mất dép.

Cô có thể hy sinh ở mức độ thích hợp trong các tình huống khác nhau, nhưng không có nghĩa cô là một người có thể chấp nhận sự tạm bợ.

Trước kia, cô từng cho rằng mình có thể một mình nuôi Lục Thiển Thiển đến hết đời, và không chỉ một lần nghĩ như thế, đến tận khi cô phát hiện ra mẫu đàn ông mà mình thích.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.