• 4,048

Chương 314: Đạo tặc hái hoa



Là Nỗ Nhĩ đúng không?
Vương Tự Bảo vẫn hỏi ra miệng.


Đúng, chính là Nỗ Nhĩ.

Ông ta năm nay chắc tầm bốn mươi tuổi 8rồi.
Phùng Quân Đình nói.
Phụt!
Xem ra, không phải tất cả các hoàng tử đều trẻ tuổi, anh tuấn.
Không đúng, 3hình như nàng đặt trọng tâm không đúng chỗ rồi.
Vương Tự Bảo hỏi:
Vậy người của các ngươi có nghe ngóng được Thiều vương mất tích ở chỗ nào không?

Bộ lạc cuối cùng mà Thiều vương chiếm được là Tây Diện, ở đó có sa mạc Sa Trì và rừng rậm Mê Huyễn.
Người phụ trách thăm dò trong rừng sâu của bên ta cũng lần lượt mất tích ở hai nơi này.
Theo phán đoán thì chắc chắn có liên quan đến hai địa điểm này.
Phùng Quân Đình thành thật bẩm báo.
Bởi vì đến mùa Đông chỉ có chúng ta mới có đủ lương thảo.
Chúng ta sẽ trở thành con cừu béo tốt trong mắt bọn họ.
Bọn họ ít người, cũng sẽ không liều mạng với chúng ta, chỉ là sau khi cướp một phần lương thực sẽ bỏ trốn.
Tuy rằng lần này là lần đầu tiên Phùng Quân Đình nói chuyện với Vương Tự Bảo, nhưng chỉ dựa vào những điểm này, ông đã nhìn ra Vương Tự Bảo tuyệt đối không phải một nữ nhân hậu viện bình thường.
Sau đó Vương Tự Bảo hỏi một câu:
Tộc Tra Nhĩ chắc là bộ lạc thuộc thảo nguyên nhỉ?

Đúng vậy.
Vương Tự Bảo suy đoán:
Vậy chắc là hy vọng bên rừng rậm Mê Hoan sẽ lớn hơn.

Trước đây chúng ta cũng cho là như vậy.
Phùng Quân Đình đồng ý nói.
Vương Tự Bảo gật đầu nói:
Vậy chúng ta sẽ đến rừng rậm Mê Huyễn tìm người.
Nhưng mà trước lúc đó, bên cạnh làm một số công tác chuẩn bị đi đến rừng rậm Mê Huyễn ra, bản công chúa muốn làm một việc.

Phàm là có việc gì cần dùng đến bản soái, mong Trưởng Công chúa cứ nói.
Bất kể nói thế nào Thiều vương cũng là cùng ông xuất chinh, ông không thể bảo vệ được Thiều vương, đoán chừng Nhiếp Chính vương nể tình ngày xưa nên mới không giáng tội ông.

A!

Lúc này đổi thành khóe miệng của Vương Tự Bảo nhếch lên, thành công rồi.
Nàng kéo chắn ngồi dậy.
Cứ như vậy, tin tức Vương Dụ Tuần đến Long Khấu Quan lại càng chân thực.
Đồng thời vẻ đẹp của hắn đã bị truyền đến mức chỉ trên trời mới có, người trần không thể sánh nổi.
Còn về việc hắn tuổi còn trẻ đã lên làm Thừa tướng của Thiều Quốc, đến nay chưa lập gia đình càng được người ta nói chuyện say sưa.
Chờ khoảng một khắc, người đó đoán chừng thuốc đã có tác dụng, liền cẩn thận dùng đoản kiểm cạy mở chốt cửa bên ngoài phòng.
Người kia thăm dò đánh giá một phen trước, thầy Lương Thần canh đêm bên ngoài đang ngủ mê mệt, khóe miệng lại bất giác vếnh lên.
Tiếp theo người đó vòng qua Lương Thần, rón ra rón rén đi vào trong phòng của Vương Tự Bảo.
Vào đêm khuya ngày hôm sau, Vương Tự Bảo đang ngủ say, đột nhiên nghe thấy tiếng cảnh báo chít chít chít chất của Tiểu Thiểm.
Vương Tự Bảo lập tức rung khẽ chuông nối liền với phòng bên ngoài, sau đó cùng Mỹ Cảnh mấy ngày nay thay phiên gác đêm trong phòng quay người ngồi dậy, nhanh chóng mặc y phục đặt bên người.
Đồng thời nhét vào miệng một viên thuốc Mê Hoàn.
Nữ nhân kia vừa vặn người muốn giãy giụa, vừa dùng tiếng Trung Nguyên, nói không lưu loát:
Người Trung Nguyên các ngươi thật để tiện!
Tuy rằng phát âm không chuẩn lắm, nhưng mấy người Vương Tự Bảo vẫn nghe rõ những lời ả nói.

Vân Đóa phải không? Vương Tự Bảo thản nhiên nói.

Sao ngươi biết?
Vân Đóa cực kỳ kinh ngạch ngẩng đầu nhìn Vương Tự Bảo.

Tiểu cô cô, người thấy người đó sẽ mắc mưu không?
Vương Tông lo lắng hỏi.

Mặc kệ Nỗ Nhĩ có mắc mưu hay không, chúng ta đều phải thử mới biết.
Nếu như lần này không được, vậy thì chờ sau khi ta tìm được tiểu cô phụ rồi cùng chàng liên thủ diệt trừ người đó, diệt cả tộc bọn họ.
Vương Tự Bảo trả lời.
Cho nên, nhiệm vụ cấp bách hiện nay vẫn là phải tìm ra Thiểu vương mới được.
Mấy ngày sau, các bộ lạc lớn của Man Cương đều lưu truyền tin tức đệ nhất mỹ nam Hồng Vũ đại lục Vương Dụ Tuần đến Long Khẩu Quan.
Còn thêm lúc Vương Tự Bảo đến Long Khẩu quan mặc nam trang cho nên có một số dân chúng không biết đều cho rằng người hôm đó đến chính là Vương Dụ Tuần.
Lúc mới nhận được tin vị Trưởng Công chúa điện hạ này muốn đến Long Khẩu Quan, ông còn nghĩ Vương Tự Bảo đang làm loạn, đến gây thêm phiền phức.
Không ngờ không nhìn thấy nữ nhân khóc lóc nháo nhào, cố tình gây sự tìm phu quân như trong dự tính, lại cho ông biết được một người rất có đầu óc, có trí tuệ, một nữ nhân tuyệt đối không đơn giản.
Điều này cũng khiến Phùng Quân Đình hiểu rõ, tại sao Chu Vĩnh Hồng lại để Vương Tự Bảo thay Hoàng hậu quản lý hậu cung, cũng hiểu rõ tại sao Chu Vĩnh Hồng lại đồng ý để nàng xây dựng Chiêm Sự phủ, còn đồng ý cho nàng đến Long Khẩu Quan.
Bốn người Lương Thần, Mỹ Cảnh, Diễm Dương và Thanh Thiên thì nhanh chóng chạy vội đến trước giường nàng.
Lương Thần hỏi một câu:
Chủ tử không sao chứ?

Ta không sao.
Đoán chừng người kia bị thương không nhẹ, mấy người các người dùng lưới với người ở trong hổ lên.
Ngoài ra, cũng xem như là thay phu quân và công công năng báo thù.
Chờ đợi mấy ngày, đến ngay cả những đồ dùng mấy người Vương Tự Bảo đi rừng rậm Mê Huyễn cần dùng đến đều đã chuẩn bị gần hết, mà cặp huynh muội kia vẫn chưa xuất hiện.
Vương Tự Bảo quyết định, sau hai ngày nữa bất kế hai người kia có đến hay không đều sẽ lên đường.
Chúng ta xem xem bộ mặt thật của đạo tặc hái hoa này.
Vương Tự Bảo đã sớm sai người đào một cái hố cực lớn trước giường của mình, trong hồ còn rải rất nhiều định nhỏ được đặc chế thành những tấm vững chắc.
Không thể giết chết người, nhưng mà ngã lên trên đó thì không cần nghĩ cũng biết.
Cuối cùng lại dùng một miếng thảm che lên trên.
Khi vào trong phòng, người đó lại cảnh giác đánh giá xung quanh, thấy một nha hoàn nằm trên sạp, lúc này cũng đang ngủ say, liền nhẹ nhàng đi đến bên giường.
Người nọ nhẹ nhàng vén màn lên, nương theo ánh trăng đầu tiên chiếu vào tầm mắt là một mái tóc dài trơn bóng, đen như mực buông xõa.
Từ điểm này có thể nhận ra người này nhất định là một mỹ nhân.
Cho dù người này xinh đẹp thế nào, hiện giờ cũng không thể nhìn ra.
Cơ thể người này đã bị định sắt nhỏ đâm chảy máu.
Mấy người Lương Thần điểm mấy huyệt đạo trên người nọ, tiếp đó buộc chắc chắn bằng dây thừng da trâu.

Không rõ, Trưởng Công chúa chắc cũng biết vị trí của bọn chúng từ trước đến nay không cố định, thường xuyên di chuyển và cướp đoạt tài nguyên xung quanh.
Nhưng nghe nói nơi cuối cùng bọn chúng xuất hiện chắc cách đây không xa.
Hiện giờ đã sắp tới tháng Mười một, mục tiêu của bọn chúng lúc này phần nhiều sẽ là chúng ta.

Sau đó thì sao?


Bởi vì không thể bắt được Nỗ Nhĩ ngay tại chỗ, để hắn chạy thoát.
Cho nên trong lúc giận dữ, Thiều vương liền triệu tập một vạn binh mã muốn tiêu diệt bộ tộc bọn họ.
Sau đó nghe nói Nỗ Nhĩ dẫn người trong tộc chạy vào sâu trong lãnh thổ Man Cương.
Người nọ nhếch khóe miệng.
Hừ! Cái gì mà đệ nhất mỹ nam Hồng Vũ đại lục, cái gì mà thừa tướng trước nay không cho nữ nhân lại gần, sau ngày hôm nay, hắn chỉ sẽ trở thành một nam nhân mà mình đã dùng qua mà thôi.
Nếu như người này quả thật sắc đẹp tuyệt trần, thì cũng không ngại đem người này về bộ lạc từ từ hưởng thụ, đến khi dùng chán mới thôi.
Để an toàn hơn, hai người lại ngậm một viên giải độc hoàn có thể giải hầu hết các loại độc.
Không bao lâu sau liền nhìn thấy sau cửa sổ hiện lên một bóng người.
Người đó lấy tay chấm nước bọt chọc thủng giấy dán cửa, sau đó nhét vào lỗ thủng một ống trúc, rồi ống trúc phun ra một cỗ khói.
Nếu Nỗ Nhĩ và Vân Đóa thích mỹ nam, vậy còn ai mỹ mạo hơn Vương Dụ Tuần? Còn ai ở Hồng Vũ đại lục này nổi tiếng hơn? Nếu không tìm ra vị trí cụ thể của bộ lạc bọn chúng, vậy chi bằng để bọn chúng tự tìm đến.
Vương Tự Bảo đã bố trí một ván cờ như vậy, dự định dẫn huynh muội bọn họ mắc câu.
Chỉ cần bắt được bất kỳ ai trong số họ, không lo không biết vị trí cụ thể của Lâm Khê, không chừng còn có thể tìm ra cách phá giải rừng rậm Mê Huyễn.
Người này thiếu chút nữa ức hiếp phu quân nàng, còn sĩ nhục cha chồng nàng. 9
Hơn nữa người này còn không phải nữ nhân, còn là một đại lão nam nhân.
Nàng nên nghĩ cách làm thế nào để thay bọn họ6 báo thù trút giận mới đúng.
Dọc đường truy kích Thiều vương đã tiêu diệt những bộ lạc ven đường, cuối cùng sau khi tiêu diệt năm bộ lạc, thì mất tin tức.
Nói là năm vạn binh mã cơ mà? Xem ra số người được hai bên quân báo lại chênh lệch cũng quá nhiều đi.
Với cả phu quân nàng sau khi liên tục tiêu diệt mấy bộ lạc vẫn có thể có được thông tin của Nỗ Nhĩ và bộ lạc Tra Nhĩ, trong thời gian này Nổ Nhĩ chắc chắn lại làm ra việc gì chọc giận Lâm Khê mới đúng.
Bằng không Lâm Khê không thể sau một thời gian dài như vậy còn không bình tĩnh lại, còn bị đối phương dẫn vào.
Mũi của Tiểu Thiểm nhanh chóng chun lại, liều mạng hít vào thứ khí mà đối với nó là cực kỳ mê người kia.
Vương Tự Bảo để tiểu tử kia trốn sau góc màn ẩn nấp, lúc tất yếu giữ lại dùng để đánh lén đối phương.
Nàng thì trở mình, che giấu khuôn mặt của mình.

Vậy rốt cục sau đó Thiều vương có bắt được Nỗ Nhĩ không? Có tiêu diệt được bộ lạc của chúng không?
Vương Tự Bảo hỏi.
Phùng Quân Đình cực kỳ chắc chắn nói:
Chắc là không.
Mấy ngày trước còn truyền ra tin tức em gái của Nỗ Nhĩ là Vân Đóa cướp đệ nhất mỹ nam của thảo nguyên về bộ lạc của bọn chúng.

Vậy bộ lạc của bọn chúng hiện đang đóng ở đâu?
Trong khoảng thời gian ngắn, người muốn đến chỗ mấy người Vương Tự Bảo muốn ngắm mỹ nam quả thực là đông như vịt.
Nhưng hộ vệ bên cạnh Vương Tự Bảo rất đông, họ vốn dĩ không có khả năng đến gần.
Điều này càng khiến vẻ đẹp của Vương Dụ Tuân trở nên thân bí.
Nếu như bạn ngày có thể sẽ làm người ta cảnh giác, nhưng nửa đêm ai còn chú ý đến những điều này.
Mấy người cất công dùng lưới với người đó lên.
Lúc này Vương Tự Bảo mới nhìn rõ, người này là một nữ tử, tóc thắt bím, mặc y phục ngũ sắc.
Nếu như hữu danh vô thực, vậy thì cũng đừng trách mình lòng dạ độc ác.
Nghĩ đến đây, người nọ lặng lẽ đi về phía giường.
Vương Tự Bảo quay lưng vào cửa, mặt quay vào trong đang nằm trên giường trong lòng âm thầm tính bước chân của người đó, chỉ nghe được một tiếng
rầm
vang lên, tiếp đó là một tiếng kêu thảm thiết.
Vốn tưởng rằng sẽ là một thiếu niên lang tuấn mỹ, không ngờ lại thấy một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần.

Chỉ có điều cho dù là thiếu nữ xinh đẹp thì ả cũng thích.

Nhìn Vân Đóa khắp người đầy máu nhìn mình bằng ánh mắt kỳ quái, Vương Tự Bảo cũng cảm thấy buồn nôn.

Cứ thật, người này và ca ca ả giống nhau, đều không kiêng dè nam nữ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tiểu Thư Hầu Phủ.