Chương 837: Ông anh máu
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1114 chữ
- 2022-02-08 03:38:32
Từ sau khi gặp phải con hổ trắng hai đầu kia, Viên Mục Dã vẫn còn sợ hãi với những quái vật hai đầu như thế này. Cậu không thể 8ngờ được mình về đến hiện đại rồi mà vẫn còn có thể gặp được loại sinh vật dị dạng này.
Cũng may là con nai hai đầu nà3y không hề có ý định tấn công Viên Mục Dã, nó vẫn tiếp diễn cảnh một cái đầu nhìn chằm chằm vào Viên Mục Dã, một cái đầu còn l9ại cắm cúi ăn cỏ... Nhưng đây cũng không phải là tin tốt với Viên Mục Dã, bởi vì điều này có nghĩa rằng có thể có những sinh v6ật kỳ lạ khác trên đảo.
Viên Mục Dã đã vô tình làm lãng phí khá nhiều thời gian ở chỗ con nai hai đầu rồi, nên cậu địn5h đi vòng qua cây bách hợp khổng lồ kia để tiếp tục đi về phía trước, không ngờ đúng lúc này cậu đột nhiên nghe thấy có tiếng
tít tít
như có như không vang lên ở phía trên đầu...
Viên Mục Dã ngẩng đầu nhìn lên thì thấy một nụ hoa khổng lồ đang ở ngay trên đầu mình, âm thanh kia dường như phát ra từ nụ hoa đó.
Ông anh máu
đang nắm chặt mắt cá chân của Viên Mục Dã mở cái miệng không còn bờ môi muốn nói điều gì đó... Nhưng Viên Mục Dã nhìn tình huống này mà cũng bất lực. bởi vì đừng nói là hoàn cảnh hiện tại, mà ngay cả trong bệnh viện với các thiết bị y tế tiên tiến cũng chưa chắc đã cứu sống được anh ta.
Làn da là một bộ phận vô cùng quan trọng với cơ thể con người, nó chính là bức bình phong quan trọng nhất để bảo vệ con người. Không có lớp bình phong này thì cho dù là Hoa Đà tái thế cũng không cứu nổi. Nhưng
ông anh máu
vẫn còn đang thoi thóp, Viên Mục Dã thực sự không thể đối mặt với ánh bắt bất lực đó mà làm như không thấy gì được, nhưng lý trí lại nói cho cậu biết người này chắc chắn không sống nổi.
Không ngờ khi Viên Mục Dã muốn đi, cậu bỗng cảm thấy mắt cá chân mình bị bắt lại, cậu cúi đầu nhìn thì phát hiện người đang níu chân mình chính là vị
người máu
kia! Hóa ra người này vẫn còn thoi thóp!
Không phải là do Viên Mục Dã sơ ý, mà do bề ngoài của vị
ông anh máu
này quá đáng sợ, khiến dây thần kinh yếu ớt của Viên Mục Dã bị kích thích, không dám nhìn kỹ...
Đây là một nụ hoa rất lớn, nụ hoa căng phồng đầy ắp, giống như đang bao bọc một vật sống... chần chừ vài giây, Viên Mục Dã nhanh chóng nhảy sang một bên, sau đó dùng súng bắn gãy cuống hoa trên cành.
Ngay lập tức, nụ hoa
bành
một tiếng rơi rầm xuống đất, đồng thời có một dòng chất lỏng màu đỏ chảy từ trong nụ hoa ra, mặc dù mùi rất nhẹ nhưng Viên Mục Dã vẫn có thể nhận ra mùi máu tươi trong đó.
Đầu Viên Mục Dã như ù đi, người này đương nhiên là một thành viên của một trong hai nhóm đã lên đảo, nhưng vì không còn lớp da bên ngoài... nên Viên Mục Dã không nhận ra được đó là ai.
Từ ngoại hình có thể áng chừng người này cao khoảng 1m75, mặc dù không có da, nhưng vẫn có thể nhìn ra chỗ
thịt thừa
giữa hai chân, cho nên có thể khẳng định đây là một người đàn ông... Viên Mục Dã nhanh chóng so sánh dáng người này với từng người của số 54, cậu nhận ra chỉ có Trương Đại Quân là có chiều cao phù hợp nhất.
Nhưng Viên Mục Dã có thể khẳng định người này không phải Trương Đại Quân, bởi vì độ dày của lớp mỡ trên người người này còn kém Đại Quân nhiều lắm! Sau khi có được kết luận này Viên Mục Dã thầm thở phào.
Không ngờ lúc này, con nai hai đầu khi nãy lại đột nhiên đến gần nụ hoa bách hợp và định ăn nó. Một bông hoa to lớn vẫn yên lặng ở bên trên bỗng chụp xuống nuốt gọn con hươu vào bên trong, sau đó nó biến thành một nụ hoa khổng lồ giống như nụ hoa vừa rồi, và nhanh chóng vươn lên giữa không trung.
Viên Mục Dã ngạc nhiên, cậu lập tức có dự cảm không lành, cậu nhanh chóng rút dao rạch nụ hoa ra, kết quả là nhìn thấy một vật thể hình người máu me be bét...
Nếu Viên Mục Dã không nhìn nhầm thì đây đúng là một con người, nhưng làn da đã bị hòa tan hoàn toàn. Sau đó cậu cũng tìm được nguồn gốc của tiếng tít tít kia, đó là một thiết bị đo độ phóng xạ vẫn còn đang hoạt động.
Khi Viên Mục Dã nhìn đám nụ hoa ở lên cao, cậu phát hiện cây bách hợp này có đến bốn nụ hoa đều đang căng phồng... Cậu thấy lòng mình lạnh ngắt.
Mặc dù Viên Mục Dã không thể xác định được bên trong những nụ hoa kia có phải là người hay không, nhưng nghĩ đến việc có một loại thực vật kinh khủng như thế này tồn tại trên đời, cậu cảm thấy toát mồ hôi thay cho nhóm Đoàn Phong.
Do dự một lúc, Viên Mục Dã vẫn nổ súng bắn gãy những nụ hoa kia, sau đó kiểm tra từng nụ một... kết quả những thứ bên trong các nụ hoa này đã bị
tiêu hóa
khá lâu, cho nên bên trong đã biến thành một đống thịt nhão, không phân biệt được là người hay động vật.
Thật ra Viên Mục Dã định diệt hẳn cây bách hợp này, nhưng cậu suy nghĩ lại và cảm thấy thân cây to như cái vại nước kia không dễ dàng bị hạ như cành hoa nhỏ. Dù sao cậu đến đây để cứu người, không thể lãng phí hết đạn ở chỗ này được.
Cuối cùng, sau khi cân nhắc kỹ, Viên Mục Dã biết rằng điều duy nhất mình có thể làm lúc này là giúp
ông anh máu
chấm dứt cơn đau, cậu nhanh chóng rút dao găm ra, sau đó chuẩn xác cắm vào vị trí tái tim của
ông anh máu
kia...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.