Chương 361: Sống chung


Chiếc chăn trên giường chưa được gấp lại mà tùy tiện trải ở trên đó, góc chắn bị rơi khỏi mép giường.

Trong cả khu 8nhà, chỉ có gian phòng đó là có vết tích sinh sống của con người.
Không lãng phí thời gian nữa, Khương Chỉ Khanh quay về nhà tổ.
Tu vi hắn cao, đến hay đi cũng im hơi lặng tiếng, không hề làm kinh động đến bất cứ ai trong nhà tổ.
Còn vấn đề cuối cùng...
Tô Lâm An lắc đầu, không muốn nghĩ sâu.
Có điều sau khi vào trong sân, Khương Chỉ Khanh phát hiện có người đang lén lút dán bùa ở đó.
Khu nhà này của Tô Lâm An có kết giới, nếu như không phải là người nàng cho phép thì không thể vào trong.
Thật ra là hắn đã yêu ta mất rồi.
Tuy rằng nói vậy cũng khá có lý, nhưng Khoa Đầu Hỏa cho rằng trong mắt của nhân tu thượng giới, thật ra thứ không đáng tin nhất chính là tình yêu.
Thật sự có người tặng một bản thân khí cho người mình yêu mà không một lời oán than hay sao?
Nếu vì báo ân, thì tại sao khi còn ở hạ giới hắn lại không báo.
Tô Lâm An nhíu mày,
Khi đó hắn đã là Kiếm Tiên đứng đầu thiên hạ ở hạ giới rồi, nếu muốn bảo vệ ta thì thật ra cực kỳ dễ.
Cho nên nàng mới cưa cẩm hắn một cách nghiêm túc đến vậy, chẳng qua chỉ vì muốn tìm một chỗ dựa, ôm cái đùi lớn.
Vừa dứt lời, Tô Lâm An chỉ cảm thấy trái tim đau âm ỉ, ngay sau đó có một giọt máu thẩm ra từ nhụy hoa.
Tuy rằng nàng kinh ngạc nhưng không hề hoảng sợ, vội vàng bắt đầu tôi luyện phần thân theo cách mà thẻ ngọc đã dạy.
Hắn vừa liếc qua đã nhận ra, đó là nơi ở của Tô 3Lâm An.

Được.
Tô Lâm An gật đầu.
Do ấn Công Đức đã áp chế được sức mạnh của nó sao?
Hay là...
Sau này không cần chiếc váy đỏ điều khiển, tự nàng cũng muốn cầm đồ tới chỗ Thiên Ma.
Kể từ lúc đó, chiếc váy đỏ không còn bất cứ biểu hiện bất thường nào nữa.
Nghe Khương Chỉ Khanh nói nhiều đến vậy, nàng cũng không đến nỗi đuổi n9gười ta ra ngoài.
Bởi tâm trạng nàng không tốt cho lắm, nên nàng đáp lại mà trên mặt chẳng có biểu cảm gì.

Ta ở phòng bên cạnh nàng.
Nếu lúc tu luyện gặp phải vấn đề gì, nàng có thể hỏi ta.
Nói đoạn, Khương Chỉ Khanh đ5ứng dậy.
Hắn cũng tiện tay cầm ống trúc vẫn chưa uống xong trên bàn lên rồi đi đến gian phòng trống phía bên trái Tô Lâm An.
Hiện giờ nó cứ nằm yên ở đó như vậy.
Nếu không nhìn kỹ, rất khó để nhận ra đó là cái chân tàn của Thiên Ma.
Không chỉ có linh khí nồng đậm, mà trong trận còn có một con sông có thể tôi luyện cơ thể.
Cuộc sống của người dân cả trận Thanh Thủy ngày càng tốt hơn.
Hắn có thể khôi phục lại tu vi nhanh đến vậy, không còn bị hàn độc sát khí quản thân, không còn bị mất khống chế nữa, là nhờ có tiền linh.
Sau vài ngày do dự, hắn vẫn tới, còn mang theo rất nhiều đồ cúng.
Tô Lâm An cũng quay về phòng mình rồi đóng cửa sổ lại.
Bình hoa trên cửa sổ vừa đổi hướng, kết giới cũng được mở lên theo đó.
Nàng đưa tay vuốt ve, luôn cảm thấy không thể biết được chất liệu tơ của nó là gì.
Xúc cảm mà cánh hoa đem lại giống hệt như thật vậy.
Khương Chỉ Khanh:
...


Củ cải đại tiện, lần trước ta coi người là nữ quỷ, thực sự là nhỏ dại, có mắt như mù, mong đại tiện tha thứ.
Người đó chính là Sở Tài Nguyên.
Phần thân được luyện chế từ tinh huyết trong tim, vì vậy bước đầu tiên là phải tôi luyện tinh huyết.
Má nó, độ khó của chuyện này cũng cao quá đi mất.
Năm ấy hắn dùng khí huyết Thiên Ma ngưng tụ ra được phân thân thứ hai.
Giờ phân thân thể tàn khuyết của Thiên Ma ở phía đó, chẳng biết có thể lợi dụng được không.
Nàng quay lại dựa vào cạnh giường, hồi lâu vẫn không hề lên tiếng.
Khoa Đầu Hỏa không chờ nổi, bèn hỏi:
Ngươi có tin lời của người đó không?
Giờ Tô Lâm An mới liếc sang Khoa Đầu Hỏa,
Cũng có bảy tám phần tin được.
Ấn Công Đức, đúng là do Khương Chỉ Khanh mang xuống.
Nghĩ như vậy, Khương Chỉ Khanh lại ra khỏi phòng.
Hắn vốn là muốn mời Tô Lâm An cùng đi qua đó, nhưng khi đứng ở trước cửa, tuy rằng có kết giới khiến cho hắn không thể nhìn rõ xem ở bên trong rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì, nhưng hắn quan sát linh khí trên trời không ngừng trào vào phòng nàng, bèn đoán ra nàng đã bắt đầu tu luyện phân thân.
Trường kiếm sau lưng bay về phía trước.
Mũi kiểm sáng lóa như tuyết chém đứt luồng gió, cơ thể hắn mới đứng vững được một cách khó khăn,
Hắn không nên làm khiến nàng vào thời điểm này.
Nghĩ đến đây, Khương Chỉ Khanh đi một mình tới chỗ của Thiên Ma.
Nhưng ngay sau đó, gió lớn lại càng hung mãnh hơn.
Khương Chỉ Khanh không gắng gượng được thêm nữa, cơ thể bị đẩy mạnh ra sau mấy chục trượng.
Đừng nói đến việc lấy máu từ tim, nếu giờ nàng chỉ dựa vào chính mình thì đến da cũng chẳng rách chứ lấy máu cái gì.
Nàng cúi đầu nhìn tim mình, vừa khéo nhìn thấy bông hoa màu xanh lam yêu dị ở ngay chỗ trái tim.
Nguyên nhân của nàng, niệm lực của nàng, đều bao phủ lấy giọt tinh huyết này, còn cả người nàng được bao bọc trong một vầng sáng đỏ mông lung.
Trong gian phòng sát vách, Khương Chỉ Khanh ngồi trên đệm hương bồ.
Nàng vẫn nên luyện chế phân thân cho mình trước thì hơn.
Tô Lâm An mở thẻ ngọc ra rồi xem kỹ một lượt.
Mà hắn không lại gần, chỉ đứng quan sát từ đằng xa.
Giờ cái chân Thiên Ma này đã không còn sát khí, không hề giống với lúc xông về phía hắn.
Hắn chậm rãi nghĩ đến vài chuyện, không biết đã uống hết linh trà trong ống trúc từ lúc nào.
Hắn vốn có hai phân thân, mà giờ chỉ còn lại một mình hắn, việc ngưng tụ lại phần thân khó hơn trước rất nhiều.
Tuy bên trong không hề có người ở những gian phòng cũng sạch sẽ không chút bụi bẩn.
Mà hắn cũng không cần chuẩn bị thứ gì, chỉ cần một cái đệm hương bồ là được.
Đầu Thiên Ma ở dưới phần mộ đó có bí mật gì sâu xa hơn.
Khương Chỉ Khanh định lại gần, nhưng hắn vừa đi chưa được mấy bước thì cái chân Thiên Ma bỗng nhiên chìm xuống.
Những kẻ bên ngoài đều nói nàng ngang ngược ngông cuồng lòng dạ độc ác.
Nhưng hai người họ đã ở trong bí cảnh bao lâu như vậy, có lẽ hắn biết, thật ra mỗi ngày mỗi đêm nàng đều đang chịu giày vò, nhưng lại nhất định phải tu luyện, nhất định phải tiếp tục dùng thuốc để đột phá lên cảnh giới mới, không dám ngừng nghỉ dù chỉ một giây.
Nhưng cho dù hắn đã là Nguyễn Anh hậu kỳ thì khi ra ngoài vẫn bị ăn đòn, vì mọi người đều nhớ, hắn vẫn chưa xin lỗi củ cải đại tiên.
Mấy ngày gần đây, Sở Tài Nguyên cũng nhận ra, trấn Thanh Thủy hiện giờ không giống như ngày trước.

Hắn muốn bảo vệ người, chính là muốn đối địch với chính đạo trong toàn thiên hạ.
Khoa Đầu Hỏa lẩm bẩm:
Một kẻ là Kiếm Tiên được người đời tôn kính, muốn làm đến nước đó thì không hề dễ.
Tô Lâm An gật đầu,
Đúng vậy, hắn không làm được.
Cho nên những chuyện hắn làm sau đó, ta cũng chẳng thể hiểu nổi.
Nếu như hắn để ý danh tiếng, vậy lẽ nào hắn chưa từng nghĩ tới việc những chuyện mình làm sau này không chỉ khiến hắn trở thành kẻ không thể nhắc tên ở châu Vân Lai, mà còn khiến cho Tàng Kiếm Sơn trở thành Lượng Kiểm Sơn, khiến cho Thập Vạn Đại Sơn bị hủy diệt trong chớp mắt, ngàn vạn sinh linh phải bỏ mạng bởi cơn giận của hoang chủ.
Sau khi hắn bị các hương thân đánh thì không dám ra khỏi cửa, dứt khoát bể quan tu luyện.
Hắn bế quan một mạch mấy chục năm, tu vi từ Kim Đan kỳ khôi phục thành Nguyên Anh hậu kỳ.
Tại sao, ở gần cái chân tàn của Thiên Ma lại xuất hiện gió mạnh chỉ có duy nhất ở trong kẽ nứt không gian? Cơn gió kia vốn cực kỳ yêu nhưng lại như có mắt, bỗng nhiên thổi về phía hắn.
Sức gió cũng rất tàn bạo khiến hắn không thể đứng yên tại chỗ.
Người đó chỉ mới có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, có thể vào được chắc chắn là bởi nàng đã cho phép.
Nếu đã vậy, tại sao hành vi lại lén lút như thế? Kết quả Khương Chỉ Khanh nhìn thấy hắn bày rất nhiều đồ ăn thức uống lên bàn, còn cắt nửa củ khoai tây đặt trước thức ăn, đồng thời cắm ba nén hương lên trên đó.
Mà đợi sau khi hắn bay ra xa, gió bão cũng biến mất theo, xung quanh lại trở về trạng thái trời yên biển lặng.
Chẳng lẽ, phần thân thể tàn khuyết của Thiên Ma đã có ý thức, không cho hắn lại gần, cho nên mới có kết quả như vậy sao? Xem ra, lần sau hắn phải đi cùng với Tổ Lâm An.
Khi ấy nàng đã rất mệt.
Tâm ma quấn thân, đan độc cắn người.
Chính bởi vì hắn giấu ấn Công Đức nên mới khiến cho tu sĩ thượng giới nổi giận, đánh một chưởng xuống châu Vân Lai.
Những chi tiết này đều vừa khớp.
Hay là, lấy một giọt máu trong tim nhé?
Mấy năm nay không phải là nàng chưa từng nói chuyện với váy đỏ, nhưng khi linh đó vẫn một mực không có động tĩnh gì.
Có điều nó cũng không gây nên tổn thương gì cho nàng, chỉ là cứ cách một khoảng thời gian lại bắt nàng ra mộ ngôi một lúc thôi.
Thần thức Tô Lâm An liếc nhìn khí linh của chiếc váy đỏ trong biển ý thức.
Nàng hỏi:
Chẳng phải ngươi có thể cho rách da của ta để lấy máu sao.
Nhưng về mục đích hắn đưa ấn Công Đức cho nàng, Tô Lâm An lại không tin tưởng hoàn toàn.

Báo ân?
Tô Lâm An lắc đầu,
Chỉ đơn thuần là báo ân thôi sao?
Khoa Đầu Hỏa luôn cảm thấy câu sau của nàng chính là:
Ta đẹp như vậy, đương nhiên không chỉ đơn thuần là báo ân.
Nó vốn đang nằm trên mặt đất, lúc này, nền đất bị lún xuống không ít, vừa khéo nuốt nó vào trong hố.
Hơn nữa vào lúc này, gần chân Thiên Ma nổi lên vài cơn gió không theo quy luật, điều này khiến Khương Chỉ Khanh dừng bước, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi!
Chỉ có điều hắn không thích khu nhà này cho lắm, hơn nữa nơi tiên linh ở còn là gian phòng của Mục Cẩm Vân ngày trước khiến hắn càng khó chịu hơn.

Bởi vậy hắn cũng không gọi người ra mà bày đồ đạc lên cái bàn trong sân, thắp hương rồi bái lạy.

Khi về còn có thể thưa với ông nội, hắn đã tới xin lỗi thật, không dối gạt lấy nửa lời.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ấn Công Đức.