Chương 407: Đoạn kiều tàn huyết


Thành Kim Đồng cũng thuộc tốp ba trong thành Thất Tinh, điều kiện tất nhiên không tính là tồi.

Huống hồ, bởi khí huyết của 8nàng không lộ rõ nên chẳng có thành trì nào khác tới mời mọc nàng.

Nàng cũng không đến mức phải chạy đi tự đề cử, nói khôn3g chừng còn bị mỉa mai mấy câu là đổ lùn tịt nữa ấy chứ.
Chỉ khi nào xảy ra chuyện lớn có liên quan đến sự sống còn của cả một thành thì thành chủ mới có thể mời Kim Đồng Mộc.

Chẳng phải lần này thành Thất Tinh có một chuyến vào bí cảnh hay sao, ắt hẳn Đồng Mộc Quân các ngươi có không ít suất, có thể đến chỗ cây cầu gãy để cảm ngộ sức mạnh khí huyết.
Hoa linh Tường Vi nói:
Cho Tô Tô một suất đi, rồi nàng ấy sẽ gia nhập vào Đồng Mộc Quân của các ngươi.
Tô Lâm An nghe thấy lời này thì tức khắc động lòng, tại đã sắp dựng cả lên.
Nàng còn chưa có lần mò ra phương pháp gì để tìm đường về nhà, giờ hoa linh Tường Vi lại tiễn nàng một quãng! Cây cầu gãy! Cây cầu gãy này, liệu có phải chính là cây cầu bị các đại năng giới tu chân bắt tay hủy diệt vào năm đó? Là cây cầu nối liền giới tu chân và ngoại vực! Nếu như có thể đến cây cầu gãy đó, có phải nàng sẽ tìm được cơ hội để quay về hay không!
Đại nhân Tường Vi, Đồng Mộc Quân của chúng ta cũng chỉ có ba mươi suất tham gia thí luyện.
Hoa linh Tường Vi chính là một trong mười linh mộc lớn dưới trướng Kim Đồng Mộc, thực lực cực kỳ mạnh.
Bình thường những linh mộc bảo vệ này không thèm đoái hoài gì đến loài người.
Trong mắt của họ, thực ra con người cũng chẳng khác linh thú là mấy.
Nhưng chẳng lẽ thành Kim Đồng chỉ có mỗi một thế lực lớn là Đồng 9Mộc Quân? Nếu gia nhập vào quân đội, nàng cũng không thích thú gì lắm.
Cuối cùng Tô Lâm An hỏi:
Đồng Mộc Quân làm gì vậy?6
Mộc Tường Vi nói với vẻ mặt nghiêm túc:
Tiêu diệt những võ sĩ khí huyết đã bị lây nhiễm và sa đọa, bảo vệ thành Kim Đồng!

Việ5c này.
Tô Lâm An vén tay áo của mình lên, để lộ ra cánh tay nhỏ nhắn mềm mại,
Ta không giỏi đánh đấm cho lắm.
Cổ tay nàng trắng đến mức như phát sáng, còn có đeo một chiếc vòng được bện từ dây leo màu đỏ.
Sự tương phản màu sắc đánh thẳng vào thị giác người nhìn, càng tôn lên cổ tay trắng như tuyết của nàng.
Khi bọn họ nói chuyện, những người đang tranh giành Bàng Binh đã đưa ra những điều kiện càng lúc càng hay ho, hơn nữa vô số sức mạnh khí huyết vây quanh Bàng Binh khiến cho cậu không thể cử động, muốn đi về phía Tô Lâm An cũng chẳng có cách nào.

Bàng Binh, người biết di tích cổ Đoạn Kiều Tàn Huyết chứ! Nửa năm sau, di tích Đoạn Kiều Tàn Huyết sẽ được mở.
Chỉ cần ngươi gia nhập thành Thiên Trúc chúng ta, chắc chắn sẽ có một suất!
Lời này vừa dứt, đám đông lại ồ lên.
Nàng ta nhiệt tình mời mọc như vậy, chủ yếu là bởi nàng được linh mộc Tường Vi coi trọng.
Mà không chỉ là linh mộc Tường Vi, linh mộc bảo vệ của thôn Cổ Mộc còn nghe lời nàng răm rắp.
Nàng ta đã nhìn trúng năng lực ở phương diện này của Tô Tô.
Đến ngay cả những thành khác vẫn đang tranh giành với thành Thiên Trúc cũng yên tĩnh lại.
Thế nhưng Bàng Binh vẫn mờ mịt chẳng hiểu gì.
Cậu là một thiếu niên ở một thôn nhỏ, trước kia chưa hề ra khỏi thôn Cổ Mộc, nào biết được Đoạn Kiều Tàn Huyết là cái gì.
Còn nửa năm nữa là đến lúc mở bí cảnh.
Giờ Bàng Binh chỉ vừa mới đột phá cảnh giới Chân Huyết, cho dù huyết mạch của cậu quý giá, sau này thành tựu sẽ không thấp, nhưng nửa năm sau đã phải đi cạnh tranh với những thanh niên tài tuấn khác thì căn bản chẳng có hy vọng gì.
Điều đó cũng có nghĩa, Bàng Binh vốn chẳng hề có cơ hội vào trong.
Nàng ta cũng chỉ là một đại đội trưởng mà thôi, chính mình còn chưa có được nổi một suất thí luyện thì sao dám mở miệng đảm bảo sẽ cho Tô Tô một suất được cơ chứ?
Nàng ta muốn lấy Vạn Lý Linh ra để hỏi, nhưng lại sợ chần chừ lâu quá sẽ chọc cho hoa linh Tường Vi mất hứng.
Nàng ta quyết liều một phen, sau một chốc nhắm mắt nghiến răng thì bất chấp tất cả mà nói:
Được! Ta thay mặt cho Đồng Mộc Quân đồng ý.
Cùng lắm là nàng liều chết giành lấy một suất, sau đó nhường lại cho Tô Tô.
Thực lực của nàng cũng coi là không tồi trong lớp người trẻ, liều mạng đi tranh giành chắc không vấn đề gì đâu...
Tuy nói hơi tự tin, nhưng Mộc Tường Vi vẫn cảm thấy áp lực khá lớn.

Được!
Tô Lâm An không do dự thêm nữa, đồng ý một cách dứt khoát.
Trong lòng hoa linh Tường Vi, nhìn sao cũng thấy cô nương nhà mình giỏi giang, bởi vậy nàng căn bản chưa từng nghĩ tới chuyện Tô Lâm An sẽ bị loại trong cuộc thí luyện! Chẳng phải chỉ là chọn lấy một trăm người từ hơn hai trăm người hay sao, chắc chắn là Tô Tô sẽ không gặp vấn đề gì Cứ cho là giờ thực lực của nàng không đủ, đó là bởi không ăn đủ tinh hoa sinh mệnh, hay không có thịt linh thú để ăn? Đảm bảo bọn họ có thể dùng chúng để nhồi cho tu vi của nàng tăng lên.
Huống hồ, một mình nàng đã giết chết được một tu sĩ Chân Huyết tột đỉnh, đám con trời kia có ai lợi hại được bằng nàng? Đám các ngươi nói nàng yếu ớt, đúng là mắt chó coi khinh người! Mộc Tường Vi có hơi sốt ruột, bên thái dương đã rịn ra ít mồ hôi.
Nàng ta muốn nói mình không thể quyết định được.

Có thể cảm ngộ được sức mạnh khí huyết còn sót lại từ huyết mạch Hoàng Kim.
Nếu ngươi có được thu hoạch trong đó, chuyện thăng cấp lên huyết mạch Hoàng Kim cũng là điều có thể
Trúc U của thành Thiên Trúc nói với giọng trầm thấp.
Trên thực tế, điều kiện này chỉ là nói vống lên rồi, bởi cho dù là thành Thiên Trúc thì trước mắt cùng lắm cũng chỉ đưa ra được một suất thí luyện, chứ không hề đảm bảo được Bằng Binh có tư cách đi vào bí cảnh.
Hơn nữa, tới khi ấy còn phải tiến hành thi đấu toàn thành Thất Tinh, bảy tòa thành chỉ có tổng cộng một trăm người được vào bí cảnh.
Cuối cùng có thể vào hay không, giờ chúng ta cũng không thể quyết định được.

Vậy thì cho nàng một suất tham dự thí luyện!
Hoa linh Tường Vi lạnh lùng nói.
Dù là hoa linh Tường Vi hay Tiểu Lục đều cực kỳ có lòng tin với Tô Lâm An.
Mảnh khảnh, yếu ớt, hệt như chỉ cần vô ý là có thể dễ dàng bẻ gãy ngay, nhìn qua không hề có chút sức lực nào.
Khóe miệng Mộc Tường Vi giật khẽ, tiếp tục nói:
Đồng Mộc Quân còn có dược sư, hơn nữa còn là nhân tài chuyên trồng và giao tiếp được với linh thực.
Ta muốn tiến cử ngươi tới Linh Mộc Đường.
Vốn dĩ Mộc Tường Vi cũng không hề có ý định để Tô Lâm An lên chiến trường.
Giọng nói vừa rồi phát ra từ chính nụ hoa ấy.
Điều đó cũng có nghĩa là ý thức của hoa linh Tường Vi vẫn luôn ở bên cạnh nàng! Hoa linh Tường Vi vẫn luôn canh giữ bên nhân loại trông cực kỳ yếu ớt này! Mà hiện giờ, quả thực Tô Tô đã trở nên cao lớn khác thường trong mắt nàng ta.
Ai đã từng thấy một con người được linh mộc bảo vệ ưu ái đến nhường này! Đến ngay cả thành chủ và linh mộc bảo vệ Kim Đồng Mộc cũng rất ít khi liên lạc với nhau.
Lần này có thể tìm được điểm đột phá để tạo quan hệ tốt là chuyện cực kỳ quan trọng với bọn họ.
Tô Lâm An còn chưa đồng ý thì đã có một giọng nói vang lên trên đầu nàng:
Linh Mộc Đường, tôi cũng được.
Mộc Tường Vi nhìn qua thì lập tức sững người.
Trên đầu Tô Tổ có một nụ hoa tường vi.
Tuy nhiên phần lớn mọi người đều không biết đến điều này, còn những người biết chuyện thì cũng hiểu rõ rằng mình không thể đưa ra điều kiện như vậy.
Những người ở đây đều không phải là người nắm quyền của các thành lớn, ai có thể đảm bảo rằng mình đưa ra được một suất chứ? Suất mà thành Thiên Trúc đưa ra là thật sự, hơn nữa thành Thiên Trúc có thực lực mạnh mẽ, bọn họ cũng chẳng việc gì phải đắc tội hắn ta vì việc này.
Hiện giờ, chỉ xem thành Kim Đồng có vạch trần hay không thôi.
Mộc Tường Vi đang định lên tiếng thì chợt thấy một cô gái cất cao giọng nói:
Đừng có nghe hắn ta.
Cùng lắm thì hắn cũng chỉ cho người được một suất thí luyện, căn bản là không thể đảm bảo ngươi sẽ được vào bí cảnh!
Một cô gái nhỏ nhắn nhảy xuống khỏi lan can lầu ba của tháp,
Ngươi vừa mới đột phá cảnh giới Chân Huyết, phải cạnh tranh với những võ giả Chân Huyết tột đỉnh hoặc thậm chí là Thuần Huyết, người cảm thấy mình có cơ hội
sao?


Con khỉ họ Kiều kia, ngươi có ý gì!
Hồ Đổ quát lớn, bất mãn ra mặt.


Làm sao, thành Mai các ngươi cũng muốn tranh người với chúng ta?

Chỗ ngươi thì có thể đưa ra được điều kiện gì chứ? Suất vào thí luyện, thành Mai các ngươi được mấy suất?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ấn Công Đức.