Chương 700: Đại kết cục (2)
-
Ấn Công Đức
- Thanh Sam Yên Vũ
- 1808 chữ
- 2022-02-07 12:46:29
Đây là cách nhanh chóng và an toàn nhất, có thể đánh sập toàn bộ đường vân của trận pháp.
Nhưng nếu làm như vậy, trận ph8áp bảo vệ của thành Mai sẽ xảy ra vấn đề.
Kèm theo đó, một phần kết giới của thành Thất Tinh cũng sẽ bị phá hỏng.
<3br>Kết giới bị phá hỏng thì trùng Huyết Duyên sẽ có thể xông ra, lan rộng khắp giới tu chân! Vậy thì tất cả những gì nàng làm t9rước đây xem như công dã tràng.
Rễ của nó mạnh nhất, cũng yếu nhất.
Nó chọn cách báo lại chuyện này với võ giả trong thành, bao gồm cả đám Tô Lâm An.
Mục Cẩm Vân thông qua âm thanh của vô số trùng Huyết Duyên thì đã có được kết luận.
Bà đã tự thêm chuỗi ngọc vào cây trâm, cài Yên La bạch ngọc lên mái tóc.
Lúc bà bước đi bạch ngọc sẽ khẽ đung đưa, hai khối ngọc một lớn một nhỏ sẽ và vào nhau phát ra tiếng
leng keng
.
Giờ đây, cây trâm cài tóc này được làm phỏng theo hình dáng ngày trước, nhưng bà lại chẳng thể bước đi uyển chuyển như xưa nữa, ngay cả việc đung đưa mái đầu cũng không.
Bà không còn bao nhiêu sức lực.
Chút hơi sức cuối cùng còn sót lại, bà muốn giơ tay lên, vỗ về con gái mình, lau nước mắt cho nàng.
Thế nhưng bàn tay vừa nhấc lên, Nữ vương lại nhoẻn môi cười,
Bây giờ con cũng giống hệt cha con rồi.
Có giọt nước rỉ ra từ thân củ cải, rơi xuống từ trên không trung rồi nhỏ tí tách xuống đường vẫn trận pháp bên dưới, sau đó biến mất chỉ trong chớp mắt.
Sao mẹ nàng lại suy yếu nhanh đến nhường này! Bà là Thiên Ma, dù đã bị thương nặng khó lòng hồi phục, nhưng cũng không thể...
Năm xưa ở giới tu chân, bà bị phân thây phong ấn, gánh chịu đau khổ nhiều năm như thế nhưng vẫn có thể gắng gượng không đánh mất lý trí, cũng không gục ngã.
Mà bây giờ, tin tức do đám trùng Huyết Duyên truyền đến lại là cầu xin giúp đỡ? Đám trùng Huyết Duyên ấy, đã hoàn toàn liên kết lại với nhau rồi? Linh mộc bảo vệ mới của thành Mai là hoa linh Tường Vi.
Giờ đây, một đóa tường vi rất to đang xuất hiện trên bầu trời thành Mai, thu hút sự chú ý của toàn bộ võ giả ở dưới mặt đất.
Hoa linh Tường Vi nói:
Có vật hung tà chiếm đoạt thần hồn xuất hiện, còn cách kết giới một nghìn dặm!
Ta cảm nhận được, ông ấy đang đợi ta.
Thật ra suốt những ngày vừa qua, Nữ vương luôn bị ác mộng đeo bám.
Bà cảm thấy Thiên ca đang bị giày vò rất đau đớn, ông ấy cần sự giúp đỡ của bà.
Nếu việc cắn nuốt nguyên thần của bà có thể giúp ông ấy tỉnh táo lại, có thể giúp ông ấy không phải đớn đau như thế nữa, vậy thì bà bằng lòng chìm vào bóng tối vĩnh viễn, cùng ông ấy gánh chịu khổ đau.
Giờ đây nhìn thấy con gái thật sự không sao, chỉ là tạm thời bị giam trong trận pháp, rốt cuộc Nữ vương cũng thở phào nhẹ nhõm.
Bà cảm thấy mình có thể yên lòng rời đi rồi.
Nữ vương lấy một món đồ trang sức màu vàng ra, đó là một chiếc nhẫn hình rồng.
Cây trâm này, do bà dùng chính móng tay của mình để mai nên trong quãng thời gian tỉnh táo lúc trước.
Ở đuôi trâm còn có treo hai khối ngọc nhỏ được chạm khắc theo hình dáng Yên La bạch ngọc.
Năm ấy, Thiên ca đã tặng bà một cây trâm gỗ.
Ta chẳng còn phân biệt được đâu là gương mặt, đâu là đôi mắt của con nữa.
An An đừng khóc.
Hiểm khi, sắc môi của Nữ vương đỏ thắm như vậy, hệt như nhuốm máu, cực kỳ bất thường.
Thế nhưng vẻ mặt của bà rất dịu dàng, đôi mắt long lanh như gió lướt mặt hồ, sóng gợn lăn tăn.
Ta chỉ đi gặp cha của con thôi.
Thường Huy lấy hết can đảm lên tiếng:
Thể không ổn làm đâu.
Nếu thật sự phá trận pháp, vậy...
Vậy thì khác gì thả đám trùng Huyết Duyên ra.
Có điều chuyện đã đến nước này, Nữ vương cũng đã chấp nhận Mục Cẩm Vân.
Bà giao cho hắn một tín vật có phần tương tự với món đồ đã đưa cho Tô Lâm An, bên trên có chạm khắc hình phượng hoàng,
Chăm sóc tốt cho An An.
Mục Cẩm Vân gật đầu,
Vâng.
Nói nhiều như vậy, Nữ vương cũng đã thấy mệt.
Lần này tỳ nữ bên cạnh bà cũng theo hầu, nhìn thấy tình trạng của bà như vậy thì tức khắc định đỡ bà ngồi xuống, nhưng Nữ vương lại khoát tay,
Ta muốn ra ngoài ngắm nhìn.
Ngắm nhìn thành Mai, ngắm nhìn bên ngoài thành, ngắm nhìn cả giới tu chân phía xa xa.
Thật ra hoa linh Tường Vi không thể nhìn xa như vậy được, nó chỉ bao bọc lấy thành Mai, chặn trùng Huyết Duyên ở bên ngoài.
Nhưng hiện tại lại có trùng Huyết Duyên đến gần nó, dù nó có đuối đi cũng không được.
Những võ giả khí huyết sa đọa bị trùng Huyết Duyên khống chế chạy đến chỉ để nói cho nó biết,
Có một vật đại hung đang đến!
Hôm nay tinh thần của bà đã tốt hơn trước một chút, lúc tỉnh dậy còn bảo tỳ nữ chải tóc cho mình, rồi thay một bộ trang phục khác có màu tươi tắn hơn.
Bà còn cài một cây trâm bằng gỗ trên búi tóc.
Cây trâm gỗ bà đang dùng đã không còn là cây ngày trước nữa.
Không tin:
Ngươi hãy vươn rễ cây ra khỏi lòng đất, đến chỗ kết giới, rồi cảm ứng khu vực bên ngoài đi!
Hoa linh Tường Vi sẽ không mắc bẫy.
Chúng sẽ xông sang phía châu Cẩm, mà giới tu chân lại không có linh mộc bảo vệ.
Đến lúc đó ngoài việc đất trời sụp đổ, niệm lực cắn trả, quái vật hoành hành ra, thì sinh linh ở giới tu chân sẽ còn phải chịu thêm cảnh trùng Huyết Duyên tàn phá, chiếm đoạt nguyên thần...
Nếu vậy thì chẳng khác gì đã bước vào đường cùng.
Tô Lâm An nhìn tỳ nữ dìu bà rời đi.
Khoảnh khắc ấy, nàng rất muốn phá vỡ kết giới để đến bên cạnh bà, tiễn đưa bà đoạn đường cuối cùng.
Hơi thở quanh người nàng rối loạn, rễ cây điên cuồng lay động.
Mục Cẩm Vân:
Nàng muốn thoát ra thì cứ thoát đi!
Đối với Mục Cẩm Vân, trên đời này không có thứ gì quan trọng bằng nàng cả.
Tại sao phải vì người khác mà khiến bản thân chịu ấm ức? Ma quân Phệ Hồn:
Ta cảm thấy có thể.
Giây phút này, hai người vốn không vừa mắt nhau lại có cùng suy nghĩ.
Ngược lại, những vị đại sư trận pháp đều đưa mắt nhìn nhau.
Bà không thể đưa nó cho Tô Lâm An nên đành giao lại cho người ở bên cạnh nàng - Mục Cẩm Vân.
An An, sau khi ta đi rồi, con chính là Nữ vương mới của thành Thất Tinh.
Có ai ngờ được rằng, bọn họ dành cả đời đấu đá với trùng Huyết Duyên, đối đầu với trùng Huyết Duyền từ đời này sang đời khác, kết quả Nữ vương mới lại chọn một con trùng Huyết Duyên.
Tuy rằng hắn cũng chỉ do duyên số đưa đẩy mới trở thành trùng vương của trùng Huyết Duyên, nhưng dẫu thế nào đi nữa thì hắn cũng là trùng Huyết Duyên.
Bà không sợ bóng tối, cũng chẳng ngại đớn đau.
Từng bị phong ấn nhiều năm như vậy ở giới tu chân, bà đã không còn sợ hãi bất cứ thứ gì nữa.
Điều duy nhất khiến bà không yên tâm chính là cô con gái của mình.
Giờ đây rõ ràng bà đã được cứu về, trở lại hoàng thành Thất Tinh, nhưng tại sao sức sống của bà lại bị xói mòn đi nhanh hơn thế này? Giống như bà đang bị thứ gì đó cắn nuốt một cách nhanh chóng vậy.
Tô Lâm An rất muốn đưa tay ôm lấy mẹ mìn.
Nàng đã mất rất lâu mới tìm được mẹ, vậy mà vừa gặp lại đã sắp phải chia ly sao?
An An.
Nữ vương nhìn thấy Tô Lâm An bị giam cầm trong trận pháp thì mắt cũng rớm lệ.
Vì thế, nàng chỉ có thể dùng cách bảo thủ để phá trận, tính sơ qua thì cần mất chừng ba6 tháng mới hoàn thành được.
Nàng cũng định giấu Nữ vương vì không muốn khiến bà lo lắng, nào ngờ bà lại linh cảm được, 5dù cơ thể đang mang bệnh vẫn gắng gượng đến thành Mai.
Nàng nằm nhoài trên kết giới, cách một vách ngăn vô hình, nhìn thấy gương mặt gầy gò hốc hác của mẹ mà đau lòng đến mức nước mắt lăn dài.
An An, con đừng kích động.
Nữ vương đã bước đến cầu thang.
Bà ngoảnh đầu lại một cách khó nhọc, nở nụ cười dịu dàng với Tô Lâm An,
Con là một đứa trẻ ngoan.
Ta rất thương con
Xin lỗi con, ta không làm được gì cả, chỉ đành để con gánh vác.
Con là Nữ vương mới, hãy bảo vệ thành Thất Tinh thật tốt, được chứ?
Tô Lâm An nghiến chặt răng, cố gắng kìm nén.
Thật lâu sau, nàng mới thốt ra được một chữ,
Vâng!
Vào lúc này, bỗng nhiên Mục Cẩm Vân cất lời:
Bên ngoài xảy ra chuyện rồi!
Thứ đầu tiên mà hắn cảm ứng được là trùng Huyết Duyên.
Bà hận nơi đó.
Nhưng nơi đó, lại chôn giấu tình yêu thật sự của đời bà.
Nếu như có thể, bà cũng muốn chết ở vùng đất ấy, giống như lại được an táng cùng Thiên ca.
Hắn nhìn về phía Tô Lâm An và nói:
Nó đến rồi.
Ấn Công Đức và con hung thủ Hỗn Độn mà nó nuôi dưỡng ra, đang tiến vào từ ngoài thành.
Hiện tại, cự thú Hỗn Độn còn mạnh hơn lúc trước gấp mấy lần.
Oán khí, sát khí, niệm lực cắn trả, linh khí đất trời đều bị nó cắn nuốt hết lượt, không chừa bất cứ thứ gì.
Sinh linh trong khắp thiên hạ này đều là thức ăn của nó.
Khoảnh khắc này, bất kể tu sĩ loài người hay võ giả ngoại vực, thậm chí cả trùng Huyết Duyên, dù bọn họ từng mang trên mình thân phận gì đi chăng nữa thì bây giờ đều chỉ có chung một cái tên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.