Chương 110: Một thời gian nữa thôi cậu sẽ hiểu, thế nào có vợ có con có giường ấm


Khi đi, cô cảm thấy cả thế giới như chỉ còn mỗi mình cô, sống cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa. Nhưng bây giờ cô lại có cả8m giác, được sống tiếp thật tốt đẹp siết bao. Đến cả bầu trời đầy sương bên ngoài dường như cũng tươi sáng hơn nhiều. <3br>
Giản Thù hỏi người đàn ông bên cạnh:
Lát nữa anh phải đến đồn cảnh sát à?


Phó Thời Lẫm đáp:
Anh phải đế9n báo cáo tình hình.



Vậy em sẽ về nhà thu dọn đồ đạc trước, khi nào anh xong việc thì sang đón em nhé? Sau đó, ch6úng ta cùng đến nhà của Mạnh Viễn đón bé cún của em.


Cháu đã cho người đi điều tra những manh mối mà Giản Thù cung cấp trong quá trình thôi miên tâm lý. Bên Kha Hiển cũng đang tra xét các mối quan hệ xung quanh hung thủ.


Vậy thì tốt, đã mười năm rồi, lần này bằng bất cứ giá nào cũng phải bắt bằng được hung thủ.

...
Khi Phó Thời Lẫm ra khỏi văn phòng của Diệp Thường Lâm, Mạnh Viễn và mấy cảnh sát trong đội đã đứng chờ được một lúc.

Đội trưởng Phó, thế nào rồi ạ? Đồn trưởng Diệp có phân công gì mới không?


Không, trước tiên cứ điều tra chuyện mà tôi đã giao cho các cậu đi đã.


Em chuẩn bị một mình được chứ?

Giản Thù sáp tới:5
Anh hôn em thì em sẽ làm được tất.

Xung quanh người đến kẻ đi tập nập, Phó Thời Lẫm xoa tóc cô, giọng điệu đầy ý cười:
Khi nào về anh hôn sau nhé.


Đồn trưởng Diệp, cháu biết cả mà.
Trước mắt, anh vẫn chưa muốn lui về tuyến hai.
Diệp Thường Lâm hừ một tiếng:
Cậu biết cái con khỉ ấy, một thời gian nữa thôi cậu sẽ hiểu thế nào là có vợ có con có giường ấm. Lúc cậu đang ngon giấc trong chăn ấm đệm êm, nhưng chỉ cần nhận được điện thoại báo nơi nào có án thì lại phải tức tốc đến nơi đó ngay.


Cho nên khoảng thời gian này cháu định sẽ xin nghỉ phép trước thời hạn.

Với tình hình hiện giờ của Giản Thù, anh nhất định phải ở bên cạnh cô.
Diệp Thường Lâm nghẹn lời. Ông búng tàn thuốc, nói:
Nếu hai đứa thật lòng yêu thương nhau và cậu nhất quyết muốn ở bên cô ấy, tôi cũng không ngăn cản cậu nữa.

Dứt lời, ông lại nói sang chủ đề khác:
Về vụ án ở thành phố B, tuy rằng hung thủ đã tự sát, nhưng ngày nào chúng ta còn chưa biết được từ đâu mà tên đó hiểu được tường tận về ‘vụ án giết người liên hoàn bằng xích sắt’ đến thế, thì ngày đó hung thủ vẫn sẽ còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.


Hai đứa đến với nhau thật đấy à?

Phó Thời Lẫm gật đầu.
Diệp Thường Lâm châm thuốc rồi rít một hơi, sắc mặt nặng nề hơn:
Dù sao cũng hãy nhớ kỹ những lời mà lần trước tôi đã nói với cậu đấy. Nếu bỏ lỡ cơ hội này, cậu chỉ có thể đợi đến lần sau thôi.


Cũng được, nhưng anh phải hôn thêm mấy cái nữa đấy!

Phó Thời Lẫm đưa Giản Thù lên xe, dặn cô có chuyện gì phải gọi cho anh ngay, còn mình thì bắt taxi đến đồn cảnh sát.
Truyền thông bên thành phố B đã đưa tin, phía họ cũng cần phải lên tiếng.
Phó Thời Lẫm đi thẳng vảo văn phòng của Diệp Thường Lâm.
Diệp Thường Lâm đang nghe điện thoại, bèn ra hiệu cho anh ngồi xuống trước.
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Diệp Thường Lâm mới đến ngồi xuống ở đối diện, đưa cho anh một điếu thuốc.
Phó Thời Lẫm nói:
Thôi ạ, đồn trưởng Diệp, cháu cai thuốc rồi.

Diệp Thường Lâm ngẩn người, lấy điếu thuốc về, bực tức mắng:
Cái thằng nhóc này.

Ngoài phụ nữ ra thì còn có lý do gì khiến đàn ông bỏ hút thuốc nữa cơ chứ?

Vâng.


Chờ mấy đội viên khác rời đi hết, Mạnh Viễn mới đến gần, hỏi nhỏ:
Đội trưởng Phó, Giản Thù sao rồi? Cô ấy trở về cùng với anh phải không?



Ừm.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.