Chương 111: Tất cả những lựa chọn anh ta đưa ra, đều là để cô có được sự lựa chọn tốt hơn


Chớp mắt một cái mà đã năm năm trôi qua rồi.

Sau khi thu dọn đồ đạc xong, Giản Thù lấy điện thoại ra gọi cho Cố8 Chiêu. Ngôi nhà này ban đầu là anh ta thuê cho cô, về sau lại mua thẳng luôn. Bây giờ cô muốn chuyển đi, cũng nên nói v3ới anh ta một tiếng mới phải.

Điện thoại reo rất lâu mới được bắt máy, giọng của Cố Chiêu nghe có vẻ rất mệt mỏ9i:
Tiểu Thù...

Giản Thù hít một hơi thật sâu:
Cố Chiêu, em không muốn cãi nhau với anh.


Anh cũng không muốn tranh cãi với em, anh chỉ muốn em có một cuộc sống tốt hơn thôi.

Bất kể là mười năm trước hay mười năm sau, tất cả những lựa chọn anh ta đưa ra, đều là để cô có được sự lựa chọn tốt hơn.
Khó khăn lắm anh ta mới có được vị trí hiện tại, chỉ cần đặt được chân vào nhà họ Hứa nữa thôi, anh ta sẽ có thể tìm cho cô một chỗ dựa tốt nhất. Như vậy, ngay cả khi anh ta không ở bên cạnh cô, cô vẫn có thể sống thoải mái không buồn không lo gì nữa.
Cuộc sống không có tiền tài là một cuộc sống thấp hèn, khổ sở, chỉ có thể bị người khác chà đạp dưới chân.
Giản Thù mím môi:
Cuộc sống của em đã tốt lắm rồi.


Cố Chiêu, em về rồi đây.

Cố Chiêu đưa tay xoa xoa thái dương căng đau của mình:
Xin lỗ6i, hai ngày nay công ty bận quá, ban đầu anh còn định đến thành phố B với em nữa.

Giản Thù thoải mái nói:
K5hông sao đâu, em đã giải quyết xong mọi chuyện rồi.


Vậy em... vẫn ổn chứ?


Em rất ổn.
Giản Thù nhìn mấy chiếc vali ở lối vào, dừng lại một lúc mới nói tiếp:
Cố Chiêu, em muốn chuyển đi.

Giọng nói của Cố Chiêu trầm hẳn:
Em muốn chuyển đi đâu?

Phải mất một lúc lâu, Cố Chiêu mới có thể đè nén sự giận dữ run rẩy xuống đáy lòng, dùng hết sức bình sinh, cố gắng nói bằng giọng điệu nhẹ nhàng nhất có thể:
Tiểu Thù, cậu ta chỉ là một cảnh sát thôi, không thể mang lại cho em bất cứ điều gì đâu!


Em không cần anh ấy cho em bất cứ điều gì cả. Em thích anh ấy, và anh ấy cũng thích em, thế là đủ rồi.


Ở trong cái giới này, thứ em cần nhất chính là cơ hội và một hậu phương vững mạnh. Chiếc váy em mặc cho một lần đi thảm đỏ thôi đã có thể ngốn hết tiền lương cả một năm của cậu ta rồi. Em cảm thấy làm sao cậu ta có thể nuôi em được chứ?


Đến một nơi có thể mang lại cho em cảm giác an toàn và khiến em không còn e sợ bóng đêm nữa.

Cố Chiêu im lặng một lúc rồi hỏi cô:
Em ở với cậu ta à?

Giản Thù thẳng thắn thừa nhận:
Đúng vậy.

Cố Chiêu bực bội nới lỏng cà vạt, bật cười thành tiếng:
Tiểu Thù à, cuộc sống của em năm năm trước như thế nào, và bây giờ ra sao, em là người rõ hơn bất cứ ai mà.


Giản Thù cảm thấy hôm nay cách nói chuyện của Cố Chiêu thật sự rất chói tai.


Trong lòng anh, tiền tài là quan trọng hơn bất cứ thứ gì phải không? Quan trọng đến mức mười năm trước anh có thể không chần chừ gì mà đi theo người đàn ông kia, quan trọng đến mức ngay cả khi bị gọi là con rơi anh cũng chẳng bận lòng ư?



Đúng thế.



Vậy thì Cố Chiêu à, chúng ta thật sự không có gì để nói nữa rồi, em sẽ trả tất cả lại cho anh. Từ nay về sau...


Môi cô run run, nhưng cuối cùng vẫn không nói hết câu mà cứ thế cúp máy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.