Chương 114: Giản thù kiềm nén ham muốn nhích về phía anh, cố gắng tập trung ngủ
-
Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời
- Bắc Phong Vị Miên
- 619 chữ
- 2022-02-04 06:45:31
Giản Thù ôm đầu gối xem tivi.
Phía cảnh sát thành phố Vân cũng đã công bố sẽ thành lập một tổ chuyên án riêng cho vụ án mười năm 8trước, nhất định phải bắt bằng được hung thủ.
Không biết qua bao lâu, tận đến lúc Giản Thù đã cảm thấy hơi buồn ngủ, Phó Thời Lẫm mới kết thúc cuộc gọi đi vào.
6Thấy cô lim dim ngủ gà ngủ gật, anh bèn cầm điều khiển từ xa tắt tivi.
Không đợi cô trả lời, Phó Thời Lẫm đã bế bổng cô lên, đi vào phòng ngủ.
Sau khi được đặt xuống giường, Giản Thù vừa muốn mở miệng thì chợt nghe anh nói:
Em ngủ trước đi, anh đi tắm cái đã.
Qua hồi lâu, anh nhìn vào gương sờ sờ cằm mình, sau khi xác nhận không còn lởm chởm râu nữa, anh mới cầm lấy cái hộp rời khỏi phòng tắm.
Giản Thù vẫn đang buồn bực sầu não lăn lộn trên giường, thấy cửa mở, cô lập tức ngoan ngoãn nằm ngay ngắn lại, kéo chăn lên che đến nửa mặt mình, giả vờ đã ngủ.
Giản Thù.
Không biết qua bao lâu, giọng nói trầm khàn gợi cảm của Phó Thời Lẫm mới vang lên.
Cô càng nhắm chặt mắt hơn.
Giây tiếp theo, Phó Thời Lẫm lại ghé vào bên tai cô:
Em ngủ chưa?
Cảm giác tê dại ngứa ngáy lập tức lan khắp cơ thể cô. Giản Thù sững sờ, vô thức mở mắt ra.
Nghe thấy anh cố ý hạ giọng, Giản Thù cảm thấy cơn buồn ngủ hoàn toàn tan biến, vùi vào lòng anh:
Hơi hơi thôi... chưa buồn ngủ lắm...
Lên giường ngủ nhé?
Sau khi tiến hành thôi miên tâm lý và có đội trưởng Phó ở bên cạnh, mức độ ba3̀i xích của cô đối với chuyện này đã giảm đi rất nhiều nhiều.
Mong muốn hiện tại của cô chính là nhanh chóng bắt được hung th9ủ.
Cái chữ ngủ này, đêm nay nghe thật mờ ám làm sao, có một sự mập mờ và gợi cảm không cần nói cũng rõ.
Đến khi tiếng đóng cửa vang lên, Giản Thù mới rầu rĩ vùi đầu vào gối, ôi giồi ôi, tại sao lại là ngày hôm nay cơ chứ!
Đội trưởng Phó...
Giản Thù vươn tay ra vòng lấy cổ anh. 5
Phó Thời Lẫm ôm cô, giọng nói khẽ khàng trầm thấp:
Buồn ngủ à?
Phó Thời Lẫm đến bên cạnh cô, mang theo hơi thở ấm áp.
Giản Thù kiềm ném ham muốn nhích về phía anh, cố gắng tập trung ngủ, căng thẳng đến mức nhịp thở cũng rối loạn.
Ngay sau đó, cô chạm phải đôi mắt đen láy u tối của người đàn ông.
Em... hình như vừa thiếp đi thì phải...
Trong phòng tắm, Phó Thời Lẫm chống hai tay lên bệ rửa mặt, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào cái hộp nhỏ trên bàn đã gần mười phút.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Giản Thù trong tâm trí anh càng trở nên rõ ràng hơn, xinh đẹp hơn. Cổ họng anh cũng dần căng lên.
Hử?
Giản Thù há miệng, nhưng chưa kịp nói gì thì đôi môi đã bị lấp kín.
Nhiệt độ trong phòng ngủ dần tăng lên từng chút một, không ai biết cái chăn đã rơi xuống đất lúc nào.
Phó Thời Lẫm hôn dọc cần cổ trắng mịn, mút mát xương quai xanh của cô, tay cũng luồn vào vạt áo ngủ, véo nhẹ eo cô.
Giản Thù nhận thấy hơi thở của mình đã có phần hỗn loạn, cái cảm giác này thậm chí còn khiến người ta phát điên hơn lúc ở khách sạn ban sáng nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.