Chương 150: Em thích ngắm nhìn dáng vẻ mặc đồng phục cảnh sát của anh


Bạch Trường Châu giơ tay ra hiệu với cô, nụ cười rất dịu dàng ôn hòa.

Giản Thù nghe máy:
Chị Nguyễn Lan…

Cô ôm nó lên, mắt nhìn xung quanh:
Cổn Cổn, bố con đâu?

Hôm đó đội trưởng Phó hỏi cô nhóc con này tên gì, cô suy nghĩ một lúc, thấy nhóc con gầy quá, trên người chẳng được mấy lạng thịt, cô thích nó có thể béo tròn đầy đặn hơn nên mới lấy cái tên này.
Không bao lâu sau, bóng dáng của Giản Thù đã xuất hiện ở bên ngoài ô cửa sổ kính.
Bạch Trường Châu cầm tách cà phê trước mặt lên, nghiêng đầu nhìn bóng lưng của cô, ánh mắt chợt tối đi.
Cô ngồi trên ghế sofa, vuốt ve cái đầu nhỏ của Cổn Cổn, lại gửi cho anh một tin nhắn, có điều chờ khoảng hơn mười phút cũng không có tin nhắn trả lời.
Chẳng lẽ anh đi làm nhiệm vụ rồi sao?
Giản Thù phất tay:
Không cần đâu, chỉ cách mấy b5ước chân thôi, tôi chạy qua đó là được rồi.

Bạch Trường Châu mỉm cười gật đầu.

Thật sự có thể tham gia sao? Nhưng đội trưởng Phó không nói với tôi cả…


Tối nay đội trưởng Phó bận muốn chết, điện thoại của anh ấy luôn để ở chỗ của tôi, chắc chắn anh ấy cũng hy vọng cô đến đấy.

Hoạt động ở đồn cảnh sát, vậy thì chắc chắn có rất nhiều nữ cảnh sát tham gia rồi.
Trước đây Lâm Tĩnh từng nói đội trưởng Phó là người tình trong mộng của tất cả các nữ cảnh sát trong đội. Cô nhất định phải trang điểm thật xinh đẹp, không thể làm đội trưởng Phó mất mặt được.
Sau khi3 cúp điện thoại, Giản Thù cầm đồ đạc của mình đứng lên:
Giáo sư Bạch, thật ngại quá, tôi phải đi trước đây, lần sau tôi mời anh ăn c9ơm nhé.

Bạch Trường Châu nói:
Không sao, nếu thật sự có vinh hạnh này, nên để tôi mời cô Giản mới phải.


Em đang ở 8đâu thế, chị đến trước cửa đoàn làm phim mà không thấy em.


Em đang ở quán cà phê gần đó, lập tức đến ngay.

Giản Thù lấy trong tủ quần áo ra mấy bộ đồ ướm thử trước gương, cuối cùng chọn một chiếc váy dạ hội ngắn cổ chữ V màu đen.
Dáng người xinh đẹp được phác họa thật lung linh, rung động lòng người.

Sau khi hot search lúc trước được xóa bỏ, Nguyễn Lan và Giản Thù sắp xếp một vài hoạt động và game show trên mạng, phản ứng của khán giả đều rất tốt, nhiều người biết đến cô hơn.
Theo danh tiếng dần lên cao, cô cũng đã nhận vai nữ chính của một bộ phim chiếu mạng, còn đang bàn bạc thương lượng về vai nữ phụ trong hai bộ phim có kinh phí đầu tư lớn.
Có thể nói, cuối năm nay, Giản Thù là một nữ nghệ sĩ lên như diều gặp gió. Chuyện xô xát với Lý Chấn lần đó cũng trôi qua trong lặng lẽ.

Giáo sư B6ạch đừng quá lời, hẹn gặp lại anh sau vậy.


Để tôi đưa cô đi nhé.

Lúc Giản Thù định đi làm chút gì ăn thì trên màn hình điện thoại nhảy ra một tin nhắn, là Mạnh Viễn gửi cho cô.
Chỉ có một bóng lưng mơ hồ, một bóng lưng mặc đồng phục cảnh sát, thân hình cao lớn thẳng tắp như bút.
Giản Thù khẽ liếm môi, cảm giác tim đập nhanh hơn vài nhịp, gõ chữ hỏi:
Đội trưởng Phó ư?


Đúng vậy, có phải rất đẹp trai không, tôi đánh liều cả mạng sống của mình để chụp trộm đó, tối nay trong đồn có tiệc mừng, người nhà có thể đến tham gia, cô mau đến đây đi.

Giản Thù vui vẻ trả lời:
Ừ!

Cô đặt thằng nhóc vào trong ổ, thay nước, đổ thức ăn ra cho nó xong mới đi thay quần áo.
Chớp mắt một cái đã sắp qua năm mới rồi.
Hiếm khi Giản Thù trở về nhà trước khi trời sập tối như hôm nay, trong nhà chỉ có mỗi thằng nhóc thôi.
Nhóc con nằm trong lòng cô kêu ẳng ẳng vài tiếng, cái đầu nhỏ của nó cứ cọ vào cánh tay cô.
Giản Thù lấy điện thoại ra, gọi một cú điện thoại cho đội trưởng Phó nhưng không có ai nghe máy.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.