Chương 161: Giản thù lẩm bẩm: “cái này gọi là tính sổ sau.”


Nụ cười của Giản Thù càng rạng rỡ hơn, bước lên trước ôm lấy cánh tay anh.

Khóe môi của Phó Thời Lẫm cong lên, tuy ở đây đông người nh8ưng Giản Thù đội mũ nên không dễ bị nhận ra.

Họ đi được một lúc, Giản Thù mới hỏi:
Đội trưởng Phó, chúng ta đến đây điều tra vụ án g3ì vậy? Nếu như không gấp, em muốn đi dự một tiết học được không anh?

Giản Thù ngẩn người một lúc mới nói:
Nhưng chẳng phải ở đây có người ngồi rồi sao?

Cậu nam sinh đó vội vàng thu dọn đồ đạc trên bàn:
Mình giúp bạn cùng phòng giành chỗ, lúc nãy cậu ấy gọi điện thoại nói không đến kịp.

Giản Thù nghe thấy vậy liền cong môi mỉm cười:
Cảm ơn, nhưng mình còn một người bạn nữa…

Giản Thù quay đầu nhìn sang, thấy cậu nam sinh ấy hỏi:
Bạn cũng đến học tiết của giáo sư Bạch sao?


Đúng vậy… Nhưng hết chỗ rồi, lần sau…


Haizz, sao mà hết chỗ chứ, đến ngồi bên chỗ mình này.
Nam sinh đó nói xong, chỉ tay vào chỗ trống bên cạnh mình.
Quả thật Bạch Trường Châu đã từng làm cố vấn ở đồn cảnh 5sát hai năm, cũng rất được cấp trên xem trọng, chỉ vì lý do cá nhân nên mãi vẫn không nhận lời mời của đồn cảnh sát.
Hơn nữa, anh ta cũng từng là thầy hướng dẫn cho đề tài luận văn của Ôn Hải Thanh.
Giản Thù đi bên cạnh anh, nhảy chân sáo nói:
Anh ta là chuyên gia do đoàn làm phim mời đến để giúp đoàn phim chi tiết hóa tâm lý tội phạm.


Cùng đi đi.


Vậy vụ án anh phải điều tra…


Không gấp.

Nam sinh nhanh chóng phản ứng:
Không sao, không sao, hai người bạn cùng phòng của mình đều không đến, bạn của bạn đến là vừa đủ chỗ, mau ngồi đi.

Giản Thù lại cảm ơn lần nữa, ngồi xuống bên cạnh cậu ấy.
Cậu nam sinh quay đầu nhìn cô, gương mặt non nớt đỏ ửng lên:
Bạn này, mình thấy bạn rất giống một minh tinh… Nhưng mà tạm thời mình không nhớ ra cô ấy tên gì, có tiện kết bạn Wechat không? Đợi mình nhớ ra rồi sẽ gửi ảnh của cô ấy cho bạn, nhìn hai người thật sự rất giống nhau!

Giản Thù tìm một sinh viên hỏi nơi Bạch Trường Châu dạy học, rồi quay về bên cạnh Phó Thời Lẫm, kéo tay anh đi về phía trước:
Vừa khéo giờ sau giáo sư Bạch có tiết, chúng ta đi thôi, đến muộn là không giành được chỗ đâu.

Vừa đến cửa phòng học, điện thoại của Phó Thời Lẫm vang lên, anh nói với Giản Thù:
Em vào trước đi, anh đi nghe điện thoại.

Giản Thù gật đầu, đi vào phòng học.

Môn gì?


Thì là… À phải rồi, có thể anh từng nghe nói9 đến đâu. Giáo sư Bạch Trường Châu ấy, là chuyên gia tâm lí học tội phạm, lúc trước còn làm cố vấn ở đồn cảnh sát hai năm đấy.

Đôi m6ắt của Phó Thời Lẫm tối đi:
Anh có từng nghe nói, sao em quen biết anh ta?

Tiết của Bạch Trường Châu giống hệt như lời đồn, không còn một chỗ trống.
Giản Thù hít sâu một hơi, xem ra lần này không có hy vọng rồi.

Bạn ơi, bạn gì ơi.
Lúc cô vừa định rời khỏi, bên cạnh có một nam sinh gọi cô lại.
Giản Thù đưa tay sờ mũi, không biết phải trả lời thế nào.

Nếu đã nói đến chủ đề kết bạn Wechat, với tư cách là người đã từng suy tính trăm phương nghìn kế muốn kết bạn với đội trưởng Phó, đương nhiên cô cũng hiểu được đây là ý gì.

Nhưng cô đã ngồi vào chỗ rồi, hơn nữa chàng trai này nhiệt tình quá, nếu như cô từ chối thẳng thừng hình như không được tốt lắm.

Huống hồ gì lỡ như nữ minh tinh mà cậu ấy nói là cô, đến lúc đó chẳng phải sẽ càng ngại hơn sao.

Ngay khi Giản Thù đang suy nghĩ phải nói sao cho hợp tình hợp lí thì một cốc trà sữa nóng được đặt lên bàn cô, một bóng người lạnh lùng nghiêm nghị ngồi xuống bên cạnh.

Cậu nam sinh nhường chỗ trống cho cô ngẩn người:
Đây là…


Giản Thù lập tức mỉm cười, đẩy cốc trà sữa nóng đến trước mặt cậu nam sinh ấy:
Đây là bạn trai mình, vì để cảm ơn bạn đã nhường chỗ cho tụi mình, anh ấy đã đặc biệt đi mua mời bạn uống đấy.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.