Chương 163: Lỡ người nhà anh phản đối chuyện của hai người thì sao?


Từng tia nắng xuyên qua kẽ lá đong đưa, chiếu rọi xuống mặt đất, tựa như gợn sóng lăn tăn trên mặt hồ yên tĩnh, một chút g8ió cũng có thể thổi bay.

Lúc Giản Thù đang biếng nhác tắm nắng, điện thoại trong túi áo cô reo lên.

Là Ng3uyễn Lan gọi đến, hỏi cô chuyện trên phim trường hôm nay.
Nhưng cô chưa nghĩ xong, xem rốt cuộc nên tặng làm quà năm mới, hay tặng làm quà Valentine thì hơn nữa.
Ánh nắng tắt dần, nhiệt độ trong không khí cũng hạ thấp hơn.
Không biết qua bao lâu, phía sau mới vang lên tiếng bước chân, Giản Thù vội cất điện thoại đi, quay đầu nhìn anh:
Đội trưởng Phó, hai người nói chuyện xong rồi à?

Giản Thù giải thích sơ một chút, nói hung thủ là kẻ ngh9iện ma túy, nhưng trước mắt không rõ tình hình cụ thể, bên cảnh sát có tin tức sẽ thông báo cho cô.
Nguyễn Lan nó6i:
Em không sao là tốt rồi, thời gian này em cũng bận bịu mệt mỏi quá, chị giúp em hủy lịch trình tốt nay. Tối mai có mộ5t buổi tiệc quy mô lớn, đến giờ chị sẽ cử người đến đón em.


Vâng, cảm ơn chị Nguyễn Lan.

Giản Thù ôm cánh tay anh, cơ thể mềm mại tựa vào người anh, gương mặt nhỏ nhắn ngước lên:
Đội trưởng Phó, anh và Giáo sư Bạch nói gì vậy? Là bí mật à?


Cũng không phải bí mật gì, chỉ là có dính líu tới một vụ án thôi, sau này anh sẽ nói cho em nghe.

Nếu như tình hình không thật sự cần thiết, anh không định để Giản Thù bị cuốn vào chuyện này nữa, những gì cô làm đã đủ nhiều rồi.
Về vụ án của Ôn Hải Thanh, biểu hiện của Bạch Trường Châu vô cùng phối hợp.
Thời ấy, môn tâm lí học tội phạm vẫn chỉ là môn học tự học. Ôn Hải Thanh học môn này suốt hai học kỳ liên tiếp, sau đó Bạch Trường Châu lại trở thành thầy hướng dẫn cho luận văn tốt nghiệp của hắn, cho nên anh ta có ấn tượng sâu sắc với hắn.
Trong trí nhớ của Bạch Trường Châu, từ hồi đi học Ôn Hải Thanh là một nam sinh rất dễ được mọi người yêu mến.
Giản Thù cúp máy, mở điện thoại, nhìn nhà hàng đã đặt chỗ trước, nụ cười trên gương mặt càng thêm rạng rỡ.
Để tranh thủ thời gian hoàn tất việc quay phim, nên đoàn làm phim không được nghỉ Tết, chỉ được nghỉ ngơi nửa ngày vào buổi chiều hôm Giao thừa thôi. Có điều, thời gian một buổi chiều cũng đủ để xem một bộ phim, và ăn tối dưới ánh nến rồi.
Tính ra, thì đây cũng có thể coi là lần hẹn hò chính thức đầu tiên của họ. Quà của cô cũng đang trong quá trình vận chuyển rồi, khoảng hai ngày nữa là tới.

Ừ, xong rồi.
Phó Thời Lẫm xem giờ, thấp giọng hỏi cô,
Em đói chưa?

Vốn dĩ thường ngày Giản Thù có thể khống chế sự thèm ăn của mình rất tốt, nhất là khoảng thời gian này đội trưởng Phó cứ nuôi cô như nuôi heo vậy, do đó chỉ cần anh không ở bên, buổi tối cô đều không ăn cơm. Có điều, cả tối qua và hôm nay thể lực của cô tiêu hao quá nhiều, nên bây giờ thật sự rất đói.
Thấy cô gật đầu trông rất tội nghiệp, Phó Thời Lẫm khẽ mỉm cười:
Đi thôi.

Hắn ta thích sạch sẽ, chú trọng vẻ bề ngoài, đối xử với người khác rất lịch sự và khiêm tốn, thành tích lại xuất sắc. Bốn năm đại học, năm nào hắn cũng giành được học bổng, trong lúc đi học cũng không xảy ra chuyện gì khác thường.

Ôn Hải Thanh trong những kết luận này, hình như không phải một người xấu thật sự. Về chuyện hắn gây án rồi tự sát đó, có vẻ như đều do không còn cách nào khác, nên buộc phải lựa chọn cách thức tồi tệ nhất.

Nhưng Ôn Hải Thanh chỉ là một mồi lửa khơi lại
vụ án giết người liên hoàn
mà thôi, sau lưng hắn ta, mới là khởi nguồn của tất cả tội ác.

Trên đường về nhà, Phó Thời Lẫm nghe một cuộc điện thoại, Diệp Thường Lâm thông báo cho anh, kỳ nghỉ của anh bị hủy bỏ.

Nhóm buôn lậu vũ khí mà lúc trước anh theo dõi hai ngày nay đã xuất hiện ở vùng biên giới Tây Nam.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.