Chương 195: Tài nguyên hàng đầu thế này, làm thế nào cũng không thể rơi vào tay cô mới phải
-
Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời
- Bắc Phong Vị Miên
- 1414 chữ
- 2022-02-04 06:47:20
Khóe môi Phó Thời Lẫm giương lên:
Ừ, anh biết rồi.
Đi thôi, đi ăn lẩu nào.
…
Hôm sau, các phân đoạn cần quay đều khá dễ. Đến ba giờ, Giản Thù tìm đạo diễn để xin nghỉ, đạo diễn rất thoải mái phê chuẩn.
Tưởng Quân vừa gật đầu, vừa nhìn Giản Thù:
Cô Giản còn có câu hỏi nào nữa không?
Giản Thù từ tốn nói:
Có, tôi có thể được biết tại sao quý công ty lại chọn tôi không?
Giản Thù gật đầu:
Em biết rồi, cảm ơn chị, chị Nguyễn Lan.
Ok, không còn việc gì nữa, chị đưa em quay lại đoàn phim nhé. Bộ phim này cũng sắp đóng máy rồi, công việc tiếp theo của em là phối hợp tuyên truyền cho thương hiệu, còn các lịch trình khác chị sẽ sắp xếp rồi báo với em sau.
Ngón tay thon dài có khớp xương rõ ràng của Phó Thời Lẫm nhẹ cầm lấy ly trà, cười khẽ hỏi:
Chuyện rất vui sao?
Vâng, vui lắm! Em hoàn toàn không ngờ tới ấy, mà chắc chắn anh cũng không ngờ đâu.
Từ trước đến nay, cô chưa bao giờ tin vào những chuyện tốt kiểu như chiếc bánh ngon từ trên trời rơi xuống, mà chiếc bánh này còn rơi xuống từ một nơi kỳ lạ thế này nữa.
Nét mặt Tưởng Quân cứng lại, ông ta nghĩ sâu tính kỹ mất một lúc mới nói:
À tôi biết rồi, có lẽ nhân viên của chúng tôi là fan hâm mộ của cô, cho nên đã bịa ra lý do như vậy. Nhưng cô Giản quả thực rất phù hợp với yêu cầu của chúng tôi.
Ông ta nói vô cùng hùng hồn:
Nếu không thì dù sếp lớn có chỉ đích danh đi chăng nữa, phía thương hiệu cũng sẽ chẳng đồng ý đâu.
Nguyễn Lan lại hỏi:
Nhưng trước đó tôi chưa từng nghe nói về chuyện quyền đại lý độc quyền thương hiệu này...
Tưởng Quân gõ nhẹ lên bàn, nụ cười không thay đổi, bởi vì suốt đêm qua đã thương lượng xong hết rồi.
Tưởng Quân vẫn giữ nụ cười:
Đúng vậy, trước mắt M&R của chúng tôi đang nắm quyền đại lý độc quyền thương hiệu này trong khu vực Trung Quốc, cho nên vấn đề về người đại diện cũng là do chúng tôi quyết định. Tất nhiên, trước đó chúng tôi đã cho phía thương hiệu xem qua thông tin của cô Giản đây, họ rất hài lòng.
Họ làm như vậy là để tránh xảy ra những tranh chấp và rắc rối không cần thiết, cũng có thể đảm bảo rằng trong mấy năm quyền đại lý nằm trong tay họ, thì người đại diện thương hiệu này sẽ chỉ là Giản Thù.
Giản Thù quay đầu lại, nhưng Tưởng Quân đã chạy sớm rồi.
Nguyễn Lan hỏi cô:
Sao thế?
Bạch Trường Châu quay lại, mỉm cười gật đầu với cô:
Tôi nghe họ nói hôm nay cô xin nghỉ, cứ nghĩ sẽ không gặp cô.
Tôi giải quyết công việc xong rồi nên trở lại, giáo sư Bạch phải đi rồi sao?
Cho dù là thương hiệu này hay là một công ty lớn như M&R, thì bọn họ vẫn có rất nhiều lựa chọn tốt hơn.
Tài nguyên hàng đầu như vậy, làm thế nào cũng không thể rơi vào tay cô mới phải.
Nhân viên kia giới thiệu:
Cô Giản, đây là tổng giám đốc Tưởng, người chịu trách nhiệm về việc ký kết hợp đồng lần này. Tổng giám đốc Tưởng, đây là cô Giản và đại diện của cô ấy, cô Nguyễn Lan.
Tưởng Quân khẽ gật đầu, rồi phất tay bảo nhân viên ra ngoài trước.
Tưởng Quân ho khan một tiếng, tùy tiện bịa một lý do:
Lần trước, khi cô Giản đến cửa hàng của chúng tôi mua chiếc đồng hồ này, các nhân viên đã cảm thấy khí chất của cô vô cùng phù hợp nên đã phản ánh lại với chúng tôi. Chúng tôi cũng đã tìm hiểu rất kỹ về cô Giản, sau cùng mới quyết định chọn cô.
Giản Thù càng bối rối hơn:
Nhưng... tôi mua chiếc đồng hồ này trên mạng mà.
Giản Thù mở cửa bước xuống xe, nét mặt hàm 8chứa ý cười, trông có vẻ tâm trạng đã tốt hơn vừa rồi rất nhiều.
Nhà hàng lẩu này không đông người lắm, nên họ cũng không cần ng3ồi phòng riêng. Giản Thù gọi hết các món, chọn nồi lẩu uyên ương, một bên cay ít. Chờ sau khi nhân viên đi, cô mới vội vàng chia sẻ tin 9tốt với anh:
Đội trưởng Phó, em có một chuyện muốn nói anh nghe.
Mười giờ em đến đoàn phim cũng được.
Phó Thời Lẫm ôm cô vào lòng, hôn lên thái dương cô:
Ừm, em ngủ đi, chúc em ngủ ngon.
Ăn xong trở về nhà cũng đã gần năm giờ sáng, cô ngoan ngoãn nằm yên bên cạnh Phó Thời Lẫm, không trêu chọc anh nữa, chỉ khẽ nói như tiếng mèo con kêu:
Chúc anh ngủ ngon, đội trưởng Phó.
Ngày mai em phải dậy lúc mấy giờ, anh gọi em.
Ông ta khẽ hắng giọng:
Chuyện là thế này, lần này hai bên chúng tôi có thể đạt thành hợp tác chiến lược, cũng là một thế cờ đôi bên cùng có lợi. Trước đó chúng tôi không tiết lộ thông tin này thật ra là vì vấn đề bí mật thương mại. Có điều nếu các cô không tin thì tôi có thể cho các cô xem hợp đồng…
Không cần, không cần đâu.
Nguyễn Lan vội từ chối. M&R là một công ty lớn trong nước, hoàn toàn chẳng có lý do gì để lừa mình cả, chắc chỉ do mình quá nhạy cảm thôi:
Tôi đã xem xong hợp đồng, không có vấn đề gì, cảm ơn quý công ty đã cho Giản Thù cơ hội này. Chúng tôi nhất định sẽ phối hợp tuyên truyền, cố gắng phát huy tối đa vì lợi nhuận của quý công ty.
Giản Thù hoàn toàn bị ông ta dắt mũi, vui vẻ ký hợp đồng.
Đến khi đi ra, cô mới bừng tỉnh. Không đúng, cho dù nhân viên có là người hâm mộ của cô đi chăng nữa thì cũng không thể nào biết cô đã mua chiếc đồng hồ này được... Cô chỉ mới đeo nó hai ngày thôi, mà nó còn chưa từng xuất hiện trước công chúng hay trên màn ảnh...
Giản Thù và Nguyễn Lan vừa đến công ty đối phương đã có nhân viên lập tức mời họ vào.
Trong phòng họp, có một người đàn ông trung niên đang đợi sẵn rồi.
Phó Thời Lẫm rót nước cho cô, khẽ nâng âm cuối:
Ừm?
6
Ánh mắt của Giản Thù rơi vào chiếc đồng hồ của anh, vừa định nói ra thì lại đổi ý:
Tạm thời không nói thì hơn, chờ vài ngày nữa5 anh sẽ biết thôi.
Hiện giờ còn chưa ký kết hợp đồng, cô sợ sẽ thất bại vào phút cuối, thôi thì chờ đến khi có thông báo chính thức rồi nói với anh sau vậy.
Vâng.
Giản Thù quay lại đoàn phim, đúng lúc gặp Bạch Trường Châu ở đây. Cô bèn đi tới chào hỏi:
Giáo sư Bạch.
Hai bên chào hỏi nhau xong, Tưởng Quân mới đưa hợp đồng tới trước mặt họ, vô cùng lịch sự nói:
Hai cô cứ xem trước đi, nếu không có vấn đề gì, thì chúng ta có thể ký hợp đồng luôn.
Nguyễn Lan gật đầu, cúi xuống xem xét kỹ lưỡng. Đọc đến trang thứ hai, cô không khỏi cau mày:
Quyền đại lý độc quyền sao?
Không có gì ạ, em chỉ cảm thấy hình như có điểm hơi lạ...
Thành thật mà nói, chị cũng cảm thấy chuyện này rất khó tưởng tượng. Có điều, vừa rồi chị đã xem tường tận các điều khoản của hợp đồng, không có bất cứ vấn đề nào cả. M&R cũng là một công ty lớn, sẽ không có chuyện gì đâu. Quyền đại diện sản phẩm này cực kỳ có ích trong việc thúc đẩy các phương diện công việc của em, tài nguyên cũng sẽ càng ngày càng tốt hơn.
Vậy anh chờ tin của em.
Ăn được nửa nồi lẩu, Giản Thù bắt đầu cảm thấy tội lỗi, nhưng nghĩ tới chuyện về sau có thể sẽ phải đến phòng tập rất thường xuyên là cô lại cắn răng ăn tiếp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.