Chương 204: Chị dâu nhỏ mạnh mẽ thật đấy, suýt nữa đã đánh nhau với cậu của anh rồi
-
Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời
- Bắc Phong Vị Miên
- 804 chữ
- 2022-02-06 07:17:34
Thẩm Hành bực bội đáp:
Cậu không biết tôi vì theo đuổi cô ấy mà phải nhập con mẹ nó viện luôn à, vậy mà cô nàng ch8ết tiệt đó lại chỉ cử trợ lý đến thăm tôi, đúng là vô lương tâm.
Khóe miệng Giang Chi Châu giật giật:
C3hỗ bạn bè với nhau, tôi khuyên cậu một câu, ngừng làm mấy chuyện ngu xuẩn mang tính tự sát này lại đi.
Được rồi, tôi cũng không nhiều lời với cậu làm gì, nói chung tốt nhất cậu đừng chơi dại nữa. Những người có thể làm bạn với Quý Thừa Bắc, đều như Chu Dự Nam và anh trai cậu thôi, không đơn giản đâu.
Thẩm Hành không quan tâm đến chuyện này lắm, mà lại nhanh chóng nói sang chuyện khác:
Bộ phim mới của cậu đã ký với cô ấy chưa?
Sao vậy, hôm nay cậu bị anh ta tóm cổ vào đồn cảnh sát sao? Yên tâm, tôi sẽ trả thù cho cậu.
Cậu cút đi, anh ta là bạn của anh cậu đấy.
Thẩm Hành im lặng hai giây, còn tưởng mình nghe nhầm, nên ngoáy ngoáy tai:
Cậu nói cái gì?
Giang Chi Châu lặp lại:
Người cảnh sát kia là bạn của anh trai cậu, nhưng chắc là do đã quá lâu, nên tôi gần như không còn ấn tượng gì nữa. Vừa rồi thấy anh ta nói chuyện với Quý Thừa Bắc, tôi mới chợt nhớ ra.
9Thẩm Hành nghẹn lời, hỏi:
Tối nay cậu uống nhiều rượu lắm à?
Anh ta vẫn đang cho người đi tìm hiểu xe6m tại sao M&R lại ký hợp đồng đại diện sản phẩm với Giản Thù, nghĩ thế nào cũng không nuốt trôi cơn giận này đươ5̣c.
Anh ta phải hất cho bằng được thằng nhãi đang theo đuổi Giản Thù đi, dù gì anh ta cũng là người đến trước, phải xếp hàng theo thứ tự chứ!
Giang Chi Châu nói:
Lần trước tôi đã nói với cậu tôi cảm thấy bạn trai cô ấy hơi quen quen, hình như đã gặp ở đâu đó rồi, còn nhớ không?
Từ nhỏ Thẩm Hành và Thẩm Chỉ đã không thân nhau, hơn nữa Thẩm Chỉ còn lớn hơn anh ta mấy tuổi, khi đi chơi ngại phiền nên chưa bao giờ dẫn anh ta theo.
Dần dà, anh em họ mỗi người chơi với một nhóm riêng, chứ không có bạn bè chung.
Thẩm Hành cau mày:
Thế cậu không biết đường mà đi tìm hiểu xem gần đây có ai trong đoàn phim tặng hoa hay đuổi theo cô ấy không à?
Trợ lý á khẩu.
Rồi, vừa ký hợp đồng xong.
Thẩm Hành còn đang định gật gù đắc ý, thì Giang Chi Châu đã ngắt lời anh ta,
Có điều chuyện này chẳng liên quan gì đến cậu cả. Tôi thật sự cảm thấy cô ấy phù hợp, nên mới chọn cô ấy thôi.
Trước đây, nơi họ từng chơi bóng rổ cách nhà Giang Chi Châu không xa, cho nên họ thường gặp một vài người trong nhóm kia. Nhưng không biết từ lúc nào, họ không còn đến sân bóng rổ nữa vì đều phải tiếp quản công ty, kế thừa sự nghiệp của gia đình.
Trong số họ, anh ta chỉ biết mỗi Trần Tư là nhập ngũ, chứ chưa bao giờ nghe nói có người làm cảnh sát.
Ở bên kia, Thẩm Hành gác cái chân bị thương lên trên ghế, quay sang hỏi trợ lý:
Cậu tra được ra chưa?
Trợ lý nói:
Chuyện cô Giản Thù được làm người đại diện sản phẩm là do chính giám đốc Tưởng chọn, bao gồm cả quyền đại lý độc quyền thương hiệu, cũng là do ông ấy tìm tới và thảo luận bên thương hiệu. Em thật sự không thể tìm thấy điểm nào để nhúng tay vào...
Thẩm Hành hỏi:
Có khi nào cậu nhận nhầm người không, sao tôi lại không biết anh tôi có người bạn nào làm cảnh sát nhỉ? Cậu nhìn lại đi, mặt mày anh trai tôi y như kẻ làm ăn bất chính ấy, cảnh sát không bắt anh ta là may lắm rồi.
Giang Chi Châu á khẩu.
Tôi mặc kệ, dù sao tài nguyên này cũng là do tôi cho cô ấy.
Giang Chi Châu phớt lờ anh ta, dứt khoát cúp điện thoại.
Cậu ta thầm suy nghĩ, cũng chỉ có một mình anh gióng trong khua chiêng cua gái, muốn để cả thế giới đều biết như vậy thôi.
Thẩm Hành trầm ngâm một lúc, rồi nói:
Tạm thời cậu không cần phải xen vào chuyện này nữa. Đi tìm hiểu xem anh trai tôi và tên cảnh sát phiền phức kia có quan hệ thế nào đi, cố gắng nói cho tôi biết nhanh nhất có thể.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.