Chương 55



Cô lừa chúng cháu, lễ Giáng sinh đã qua lâu rồi.



Lễ Giáng sinh qua rồi, nhưng ông già Noel vẫn chưa được nghỉ đâu. Ông ấy biết 8ở đây có hai bạn nhỏ buồn chán quá, nên cố tình phái cô tới chơi cùng hai cháu mà.


Ông già Noel có thể giúp đỡ, trả bố mẹ về cho chúng cháu không ạ?

Lúc nói những lời này, giọng cô bé rất nhỏ, giống như sợ em gái đang tiếp tục tìm đồ chơi ở bên cạnh sẽ nghe thấy vậy. Trong đôi mắt ngước nhìn lên Giản Thù của cô bé, chất chứa đầy sự chờ đợi và hy vọng.
Giản Thù đưa tay ra chặn miệng túi lại, lắc đầu với cô bé:
Ông già Noel đã dặn rồi, đồ chơi và đồ ăn trong túi phải có cả hai bạn nhỏ cùng mở ra mới được. Cháu gọi cả chị cháu lại đây mới mở được nhé.

Cô bé em không nói thêm câu nào, nhảy nhót chạy đến bên giường bệnh, kéo chị gái mình:
Chị ơi chị ơi, ông già Noel tặng quà cho chúng ta này, có nhiều đồ chơi với đồ ăn ngon lắm, chị mau qua xem với em đi.

Cô bé chị cúi đầu nhìn một cái rồi đưa tay đón lấy, thận trọng ôm vào lòng. Tựa như do dự rất lâu, cô bé mới từ từ lại gần Giản Thù:
Cô ơi…


Ơi, sao thế?

Bé gái bị em mình kéo cũng chầm chậm dịch xuống khỏi giường, nhưng lại chỉ đứng bên cạnh bàn trà chứ không đến gần Giản Thù.

Cô ơi, cô ơi, chị cháu đến rồi này, giờ chúng cháu có thể mở quà được chưa ạ?


Đương nhiên là được chứ.
Nói rồi Giản Thù đẩy cái túi về phía bé gái kia.
Cô bé em vui vẻ mở túi, lấy một cây gậy phép thuật của tiên nữ ra, vung vẩy chỉ lên không trung hào hứng hô mấy câu, sau đó đưa gậy phép thuật cho chị gái, nói:
Chị ơi, cái này đẹp nhất, để phần cho chị đấy!

Giản Thù mỉm cười, đặt chiếc túi lên t5rên bàn trà.
Cô bé em nhảy lên khỏi ghế sô pha, muốn thò tay đi lấy đồ trong túi.
Cô vừa bước vào phò9ng, vừa chú ý quan sát phản ứng của đứa bé lớn ở trên giường.
Cô bé có vẻ đã không còn sợ hãi như lúc trước nữa, sự cảnh giác và 6đề phòng cũng bớt đi nhiều. Cô bé nhìn cô bằng ánh mắt vừa tò mò lại vừa có chút mong chờ.
Đứa nhỏ ngẩng đầu nhìn vào đống đồ chơi và đồ3 ăn vặt trong chiếc túi của cô, hai mắt sáng rực lên.
Giản Thù lại thăm dò nói:
Vậy cho cô vào nhé?

Giản Thù im lặng mất một giây rồi lại nở nụ cười thật tươi, đưa tay xoa đầu cô bé:
Vậy để cô về hỏi ông già Noel xem sao nhé. Có điều… dù hiện giờ bố mẹ cháu không ở bên cạnh các cháu nữa, nhưng chắc chắn họ sẽ ở một nơi nào đó dõi theo các cháu, quan tâm đến các cháu, yêu thương các cháu, hy vọng mỗi một ngày của các cháu đều vui vẻ và hạnh phúc.

Cô bé hơi sửng sốt, hỏi:
Sao cô biết ạ?


Đương nhiên là cô biết chứ, vì trên thế giới này, tất cả các ông bố bà mẹ đều như thế cả. Dù từ nay về sau, họ không thể ở bên các cháu để cùng các cháu trưởng thành, nhưng tình yêu của họ sẽ mãi mãi ở bên các cháu.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.