Chương 64


Giản Thù đứng trước cửa sổ, lắng nghe tiếng nước tí tách, lần đầu tiên bình tĩnh nói chuyện với anh ta thế này:
Khôn8g, em chỉ nói ra sự thật mà thôi.



Tiểu Thù, xin lỗi em.



Anh không làm gì có lỗi với em cả. Ngườ3i anh có lỗi...
Giản Thù hít sâu một hơi, đầu ngón tay run rẩy,
Cố Chiêu này, nếu anh có một cơ hội nữa, thì anh có9 đi theo người đàn ông đó nữa không?

Nghe thấy câu trả lời của anh ta, Giản Thù cũng không thấy bất ngờ. Cô chỉ mỉm cười:
Vậy em không có gì để nói nữa cả. Em chúc anh như ý.
Nói xong, cô cúp điện thoại ngay.
Chuyện đã đến nước này, cô cũng không còn gì để nói nữa.
Nhìn vào cuộc gọi bị ngắt ngang, cuối cùng Cố Chiêu không gọi lại nữa, đôi mắt đen từ từ ngước lên.
Cố Chiêu im lặng một lúc rồi đáp:
Có.

Chỉ khi đi với ông ta, an6h mới có thể có được mọi thứ mình mong muốn, mới có thể cho cô một cuộc sống tốt hơn.
Dù có thêm bao nhiêu có 5hội nữa, anh ta cũng sẽ vẫn đưa ra sự lựa chọn như thế.
Đồn cảnh sát.
Diệp Thường Lâm đang ngồi trong văn phòng, xem hồ sơ vụ án, cái gạt tàn trước mặt ông đã đầy đầu lọc thuốc lá.
Lông mày ông vẫn cứ nhíu chặt mãi không thấy giãn ra. Cho đến tận khi có người gõ cửa, giọng nói của Phó Thời Lẫm truyền vào:
Đồn trưởng Diệp.

Bên ngoài xe, màn mưa nặng trĩu, những hạt mưa rào rào đập xuống nóc xe, phát ra âm thanh nặng nề và ầm ĩ.
Đêm nay, không ít người đã xem video kia, anh ta còn phải xử lý rất nhiều việc.
...
Ông ngẩng đầu lên, đặt hồ sơ sang một bên:
Ngồi đi.

Phó Thời Lẫm đứng nghiêm trước mặt ông, dáng người cao ráo thẳng tắp:
Cháu không ngồi đâu, chú có việc gì cứ nói đi ạ.

Diệp Thường Lâm búng tàn thuốc trên tay, khẽ thở dài:
Tiểu Phó, chú cứ tưởng khi chú rút cháu khỏi nhiệm vụ này thì cháu đã hiểu ý chú rồi chứ.

Phó Thời Lẫm mím môi, không nói gì.


Một người là nạn nhân may mắn sống sót cần được bảo vệ, còn người kia là cảnh sát đang thi hành nhiệm vụ bảo vệ. Cháu cảm thấy trong trường hợp này hai người đó ở cạnh nhau là thích hợp sao? Người khác biết được sẽ nghĩ thế nào chứ? Đúng, tuy hiện giờ cháu đã rút khỏi nhiệm vụ này, nhưng dư luận rất đáng sợ, trong đồn lại sắp có đợt đánh giá bình xét. Lần đánh giá này sẽ rất có lợi cho việc thăng tiến của cháu. Trong vòng một năm tới, cháu có thể đảm nhận vị trí phó đồn trưởng rồi. Nhưng nếu có sai sót gì...


Phó Thời Lẫm ngắt lời ông:
Đồn trưởng Diệp. Cháu làm cảnh sát không phải để ngồi trong văn phòng.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.