Chương 600: Bùi diệp hối lộ phó thiên thiên


Có lẽ vì anh ta không biết thân phận của Bùi Diệp, sợ anh làm tổn thương cô nên...

Cô thản nhiên nói:
Tôi không sa8o.

Thiên Thiên.
Hạ Hỏa chống nạnh, nhìn chằm chằm Nghiêm Luật.
vênh cằm, ngạo mạn nhìn Nghiêm Luật.

Đánh cược à? Cược thế nào?

tham gia hành động chống ma túy của bọn họ. Đây chẳng phải là trò đùa sao?
Không lẽ Bùi Diệp đã hối lộ ?
phần nào. Bởi vậy trước sự dụ dỗ của anh, cô đã đồng ý.
Lữ Quảng có vẻ không ưa anh.
Cái gì? Lương Tri đã đồng ý? Anh ta quay sang nhìn cô với ánh mắt không dám tin.

Đội trưởng Lương, những lời anh Bùi nói là thật sao? Anh đã đồng ý rồi?

Phó Thiên Thiên:
...

Khi Bùi Diệp đưa ra đề nghị với cô, cô đã không muốn đồng ý. Có điều, vì đã lâu không gặp anh, lại nghĩ rằng nếu cùng nhau hành động thì có thể ở bên nhau nhiều hơn, đội vệ sĩ nhà họ Bùi ít nhiều cũng có thể giúp đỡ
Với đầu óc của Lữ Quảng, đây là điều anh ta tạm thời nghĩ đến. Bởi vì anh ta biết Lương Tri là người chính trực nên không để ý đôi môi sưng đỏ của anh. Vì anh ta tin rằng người như anh tuyệt đối sẽ không nhập
nhằng với Bùi Diệp.

Ý anh là gì?
Lữ Quảng nheo mắt hỏi.

Nghĩa trên mặt chữ đấy.
Bùi Diệp mỉm cười liếc nhìn về phía Phó Thiên Thiên, sau đó nhìn Lữ Quảng với ánh mắt lạnh lùng:
Bởi vì Tập đoàn Bùi thị của chúng tôi sẽ tham gia vào hành động chống ma túy lần này.

Bắt họ đến nhà tù tối cao sao? Đây là chuyện cười quốc tế gì vậy? Người tên Lương Tri ở trong kia là Phó Thiên Thiên, là cô vợ trẻ của cậu chủ nhà họ, là mợ chủ của họ. Ai đàm phán thất bại chứ hai người họ thì không
bao giờ.
B9ây giờ anh ta cực kỳ ghét Bùi Diệp, nhất là ánh mắt của Bùi Diệp khi nhìn Phó Thiên Thiên càng khiến anh ta tức giận. Tron6g lòng anh ta, Phó Thiên Thiên vẫn là Lương Tri , là một nam sĩ quan chính trực.
Bùi Diệp hừ nhạt một tiếng rồi ch5ậm rãi nói:
Việc này e là... không thể như ý của cảnh sát Lữ rồi.

Nghiêm Luật bắt chước vẻ nghiêm túc trước kia của Phó Thiên Thiên:
Nếu cuộc đàm phán thành công thì chúng tôi thắng, nếu thất bại thì anh thắng.

Hạ Hỏa cười khẩy.

Tôi nói cho các anh biết, hôm nay đừng ai trong số các anh nghĩ đến việc rời khỏi đây! Lát nữa, cuộc trò chuyện của họ ở trong kia thất bại, các anh cứ đợi ăn cơm trong nhà tù tối cao đi!

Khi nghe câu này, khóe miệng Nghiêm Luật giật mấy lần.
Nói đoạn, anh đưa tay ra với Lữ Quảng, muốn bắt tay với anh ta.
Thấy vậy, Lữ Quảng khịt mũi rồi bước sang bên cạnh, không buồn nhìn anh nữa.
Khóe miệng Lữ Quảng liền giật vài cái.
Ngay sau đó, anh ta như thể nghe được một câu chuyện cười, bèn trợn mắt với Bùi Diệp:
Anh nói anh sẽ tham gia hành động chống ma túy lần này với chúng tôi? Anh Bùi, anh đang nói đùa à? Anh chỉ là một doanh
Bùi Diệp không trả lời anh ta mà chỉ cười tít mắt, liếc nhìn Phó Thiên Thiên rồi nói với giọng điệu sâu xa:
Đội trưởng Lương đã đồng ý rồi.

Lữ Quảng:
...

Phó Thiên Thiên nhìn lướt qua Lữ Quảng, trông vẻ mặt của anh ta, có lẽ đang khó chấp nhận sự thật này.
Cô ho nhẹ một tiếng, sau đó gật đầu đáp:
Đúng vậy.

Nghe vậy, Lữ Quảng mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều. Tuy nhiên anh ta vẫn nhìn Bùi Diệp bằng ánh mắt đầy cảnh g3iác, còn nói với giọng cảnh cáo:
Anh Bùi, nếu anh đã không còn việc gì nữa thì... cũng nên đi rồi
nhỉ?

Dù sao thì anh ta cũng là người cùng hành động với cô, không thể làm mất lòng anh ta được. Đến lúc đó lại làm vướng chân cô thì không hay.
Bên ngoài căn cứ, Nghiêm Luật dẫn theo một nhóm vệ sĩ nhà họ Bùi đứng chờ ngoài cửa, tạo thành thế giằng co với bên quân đội và cảnh sát. Người dẫn đầu cuộc đối đầu với anh ta chính là đội phó Hạ Hỏa của Phó
Giây tiếp theo, anh ta sầm mặt và bắt đầu khuyên:
Đội trưởng Lương, Tổng giám đốc Bùi chỉ là một doanh nhân, việc anh ta tham gia vào chiến dịch chống ma túy của chúng ta quả thật không thích hợp. Tôi mong
đội trưởng suy nghĩ lại và thay đổi ý định.

Lữ Quảng:
...

Anh ta trừng mắt nhìn Bùi Diệp. Anh đắc ý liếc anh ta và cười ranh mãnh:
Đội trưởng Lữ, xem ra anh không thể thành công trong việc khích bác gây chia rẽ rồi. Đội trưởng Lữ, mong anh chỉ bảo nhiều hơn nhé!

Cô không giỏi hòa giải những chuyện kiểu này cho lắm.
Cô bèn nghiêm mặt:
Được rồi, việc đã được quyết định thì sẽ không thay đổi nữa.

Anh ta nhìn Hạ Hỏa, cười híp mắt nói:
Hay chúng ta đánh cược đi, cược xem liệu họ có đàm phán thất bại không?

Hạ Hỏa tin tưởng vào sự tàn nhẫn và cách làm việc dứt khoát, không mềm lòng với kẻ xấu, càng không cho kẻ xấu cơ hội giải thích của Lương Tri , nên cuộc đàm phán của bọn họ chắc chắn sẽ thất bại. Thế là anh ta
Lữ Quảng:
...

Sao anh ta lại có cảm giác bầu không khí trở nên mờ ám nhỉ? Mới đầu Lương Tri vẫn rất cảnh giác với Bùi Diệp, nhưng sau khi hai người nói chuyện một lúc ở trong này, Lương Tri đã đổi ý, để cho một doanh nhân
Phó Thiên Thiên:
...

Cô rất muốn nói rằng, e là Bùi Diệp còn biết nhiều hơn anh ta. Nhưng lúc này không thích hợp để cô nói ra điều đó, cứ để sau này anh ta tự phát hiện thì hơn.
nhân tay trói gà không chặt, anh có biết hành động chống ma túy sẽ phải làm những gì không? Anh từng nhìn thấy súng chưa? Anh có biết máu chảy thành sông không? Anh có biết giết người như thế nào không?

Anh ta liên tiếp đưa ra nhiều câu hỏi cho Bùi Diệp.
Bùi Diệp hậm hực thu tay về, nhưng mặt lại mang theo nét cười, không hề có vẻ ngượng ngùng.
Khi nhìn Phó Thiên Thiên và bắt gặp ánh mắt cảnh cáo của cô, anh liền sờ mùi, không tiếp tục khiêu khích Lữ Quảng nữa.

Được. Nếu đã đánh cược thì phải có tiền cược. Nếu tôi thắng, anh phải dập đầu mười cái trước mặt tôi và gọi tôi bằng ông.


Nghiêm Luật gật đầu không hề do dự.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.