Chương 601: Chỉ là một doanh nhân tay trói gà không chặt



Anh đừng huyên thuyên nữa, giờ tôi hỏi anh một việc.



Việc gì?


Ha Hỏa đắc ý liếc nhìn Nghiêm Luật rồi mới nói:
Để tô8i đoán nhé, anh đi ra nhanh như vậy có phải là cuộc đàm phán của họ đã thất bại, đội trưởng và đội trưởng Lữ đã quyết định phải bắt toà3n bộ những người này
không?


Hả, anh nói gì cơ?

Hạ Hỏa trừng mắt với anh ta:
Anh cứ nói thật, dông dài làm g9ì? Anh chỉ cần nói trong kia đã đàm phán thất bại, đúng không?


Đàm phán thất bại...
Viên cảnh sát vừa nói mấy từ này thì Hạ 6Hỏa lập tức cho rằng mình đã thắng, liền chỉ vào Nghiêm Luật.

Anh nghe thấy chưa, cuộc nói chuyện đã thất bại! Vừa nãy chúng t5a đã đánh cược! Tôi thắng rồi, bây giờ anh dập đầu mười cái với tôi và gọi tôi là ông đi!
Anh ta nói rất to.
Khóa miệng Nghiêm Luật khẽ giật một cái.
dịch chống ma túy lần này của chúng ta. Tôi đi ra là muốn nói cho các anh biết, để các anh cho họ vào trong kia.

Hạ Hỏa:
...

Cằm anh ta suýt nữa thì rơi xuống đất, anh ta nhìn viên cảnh sát với vẻ không dám tin.
Hạ Hỏa:
...

Nếu đó là sự thật, thì... anh ta thua rồi.
Nghiêm Luật đứng trước mặt Hạ Hỏa mỉm cười nhìn anh ta.
Anh ta đưa tay ra với Nghiêm Luật:
Người anh em, tôi là Hạ Hỏa.

Nghiêm Luật cũng mỉm cười, bắt tay anh ta:
Tôi là Nghiêm Luật.

Sau cái bắt tay, Hạ Hỏa làm động tác
mời
và nói:
Người anh em, mời vào trong này.

Anh ta khuỵu hai chân, muốn quỳ xuống.

Không được, đàn ông con trai một lời hứa đáng giá nghìn vàng. Đã hứa thì nhất định phải làm. Tôi nhất định phải dập đầu trước anh!


Tôi nói không cần là không cần. Vả lại, sau này mọi người đều là bạn với nhau, coi như anh nợ tôi đi. Đợi khi chúng ta cùng truy quét bọn buôn ma túy, anh giúp tối giết kẻ địch sau lưng tôi thì coi như đã trả nợ cho
tối rồi.
Nghiêm Luật cười nói.
Nghe vậy, sắc mặt Hạ Hỏa dần trở lại bình thường, trong mắt có thêm sự tán thưởng.
Nghiêm Luật nói như thế, chẳng những xóa bỏ hình phạt của anh ta mà còn cho anh ta bậc thang để bước xuống, không đến mức biến anh ta thành đề tài bàn tán của mọi người.
Nói đoạn, anh ta chuẩn bị quỳ xuống trước mặt Nghiêm Luật.
Có điều, Nghiêm Luật đã đặt tay lên vai anh ta nhanh hơn, ngăn động tác của anh ta lại, rồi mỉm cười nhìn anh ta:
Không cần đâu, ban nãy tôi chỉ nói đùa với đội phó Hạ thôi, chứ không phải là thật. Anh đừng để ý.

Sự rộng lượng và vô tư của Nghiêm Luật khiển Hạ Hỏa càng cảm thấy áy náy hơn.
Anh ta xấu hổ vì đã bị thua, mặt liền đỏ bừng.
Anh ta vốn không muốn nhận thua, nhưng trước mặt nhiều người như vậy, không nhận thua cũng không được.
Anh ta nghiến răng nói:
Chẳng phải chỉ là dập đầu mười cái trước anh và chui qua hàng anh thôi sao? Tôi dập đầu, tôi chui đây.


Anh... anh nói cái gì? Đàm phán thành công, bọn họ còn muốn tham gia chiến dịch lần này cùng chúng ta? Anh... anh không lừa tôi chứ?

Sao lại không thất bại? Điều đó không hợp với lẽ thường.

Nếu anh không tin thì có thể đi vào trong hỏi sếp Lương và đội trưởng Lữ.

Lúc bấy giờ, viên cảnh sát kia dường như đã hiểu ra, vội vàng nói:
À, không phải đầu đội phó Hạ. Tôi nói cuộc đàm phán trong kia thất bại khi nào?


Ý anh là sao? Chẳng phải anh vừa mới nói là cuộc đàm phán đã thất bại à?


Không, đó là vì anh ngắt lời nên tôi chưa nói hết. Cuộc đàm phán thất bại gì đâu.
Viên cảnh sát nói một mạch:
Không chỉ vậy, hiện giờ sếp Lương đã quyết định để người của Tập đoàn Bùi thị cùng tham gia chiến
Nhóm trinh sát đầu tiên không thu hoạch được gì. Khi trinh sát cuối cùng trở lại, mặt mày trông nhếch nhác hơn nhiều. Vừa gặp cô, anh ta liền nói:
Đội trưởng, tôi đã tìm thấy căn cứ mới của bọn chúng.

Nghe vậy,mắt của mọi người đều sáng lên.
Theo như tuyến đường mà trinh sát báo cáo lại sau khi đi dò đường, đội của Phó Thiên Thiên đã nhanh chóng đánh dấu một vị trí gần đó trên màn hình LCD lớn.

Vậy cảm ơn người anh nhé.

Nghiêm Luật vừa đi vào trong phòng vừa ra hiệu về phía sau. Những thành viên khác của đội vệ sĩ nhà họ Bùi cũng lần lượt theo sau.
Vì Hạ Hỏa hết sức nhiệt tình với nhóm người Nghiêm Luật, cũng thay đổi thái độ 180 độ nên những người khác cũng cực kỳ khách sáo với bọn họ.

Chao ôi, hóa ra là tôi thắng. Không biết ai lúc nãy còn bảo là mình đã thắng. Đúng thật là cười người hôm trước hôm sau người cười
. Đội phó Hạ à, nếu tôi nhớ không nhầm thì vừa rồi chúng ta đã đánh cược với
nhau, nhỉ?
Nghiêm Luật cười tít mắt.
Ha Hỏa:
...

Lúc đi từ trong phòng ra và bắt gặp cảnh tượng này, Bùi Diệp, Phó Thiên Thiên và Lữ Quảng đều cảm thấy kỳ lạ.
Lữ Quảng vẫn còn khúc mắc với Bùi Diệp nên vừa nhìn thấy người của mình cư xử lịch sự với thành viên đội vệ sĩ nhà họ Bùi thì lập tức sa sầm sắc mặt.
Khoảng nửa giờ sau, những trinh sát mà Phó Thiên Thiên cử đi đều đã trở về.
Nhìn vị trí này, Bùi Diệp khẽ nhướng mày.


Là vị trí này à?


Phó Thiên Thiên và Lữ Quảng cùng đưa mắt nhìn anh.


Anh biết địa điểm này sao?
Lữ Quảng lên tiếng hỏi trước.

Bùi Diệp cố ý nói lấp lửng:
Tất nhiên là biết. Hơn nữa, tôi còn rất quen thuộc với nơi này.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.