Chương 3311: Tình trạng của làng sương


Vì Khương Tử Nha sống từ thời rất lâu rồi nên khi ông giáng lâm đến thế giới mẹ đã mang theo một cảm giác tang thương nồng đậm.

Khí tức c8ủa ông khác hẳn với Nguyên Thủy Thiên Tôn. Nguyên Thủy Thiên Tôn mang đến cho người ta loại cảm giác cơ trí, bác học, còn Khương Tử Nha thì lại 3chất chứa sự sắc sảo rất riêng. Lúc trước, sau khi Nguyên Thủy Thiên Tôn sáng lập Xiển giáo đã giao lại cho Khương Tử Nha chức trách lớn. Trên t9hực tế, các tiền bối Nhân tộc đời này có thể thuận lợi trở thành người trong tranh, trở thành Bất Hủ cảnh đều liên quan rất nhiều đến Khương Tử 6Nha,

Vô số cường giả Thiên Cung cảm nhận được khí tức sắc bén của Khương Tử Nha thì vẻ mặt đều hơi thay đổi. Nếu chỉ xét về tu vi không 5thôi thì bản thân Khương Tử Nha cũng chỉ là một người trong tranh, nhưng khí tức của ông so với Đông Hoàng, Phục Hy, Nữ Oa mạnh hơn không chỉ một bậc. Đây chính là cường giá giáng lâm đến từ trong
không gian Tắc San
đầy sao?
Thật không ngờ hơn nghìn kỷ nguyên Hỗn Độn trôi qua, ta lại quay trở về..

Trong hỗn độn số 77 năm xưa, văn minh Nhân tộc gầy dựng tại một tinh vực vô cùng rộng lớn, còn thế giới mẹ chính là một quả trứng khổng lồ, mỗi một đại châu xấp xỉ bằng một tinh vực...
Sau khi quan sát một lượt, Khương Tử Nha đã quay lại Đích Long Điện. Ông thi lễ với Nguyên Thủy Thiên Tôn:
Đồ nhi đã quan sát thế giới này rồi, chỉ là trong lòng còn có rất nhiều điều không hiểu...


Không hiểu chỗ nào thì cứ hỏi ra là được.
Nguyên Thủy Thiên Tôn mỉm cười nói.

Hit!

Khương Tử Nha chợt hít vào một hơi thật mạnh, tầng mây ở mấy trăm nghìn dặm quanh đó điên cuồng sôi sục và hội tụ vào trong bụng ông. Sau khi tầng mây vạn dặm đã tan đi hết, toàn bộ mọi thứ trong Trung Thần Châu mới hiện rõ trong mắt ông.
Nơi ông nhìn đến đều là vùng đồng bằng bằng phẳng. Trên mặt Khương Tử Nha hiện lên nét kỳ lạ, hình dạng của thế giới này khác hẳn so với tưởng tượng của ông.
Ninh Hư Viễn cùng Cam Cao Hàn đồng thời chắp tay lên tiếng.
Khương Tử Nha lại nói:
Nhưng ta còn có chuyện quan trọng cần làm ở không gian Tắc San...
Đối với Khương Tử Nha, quay lại hỗn độn là một trải nghiệm vô cùng đặc biệt, sang trọng tâm thật sự của ông thì vẫn là thế giới Huyền Lượng.
La Chinh thấy trong mắt mấy người Cam Cao Hàn lóe lên ánh nhìn thất vọng bèn bước ra một bước, nói:
Khương Tử Nha tiền bối có rất nhiều việc cần làm ở không gian Tắc San, có điều nếu có kẻ địch mạnh xâm phạm thì ta sẽ giúp ông giáng lâm xuống, vậy có được không?

Khương Tử Nha dợm bước, đi quanh quẩn trong Đích Long Điện. Sau đó ông chắp tay với Nguyên Thủy Thiên Tôn trên đỉnh đầu La Chinh và hỏi:
Sư tôn, ta có thể quan sát thế giới này một chút chăng?

Tất nhiên là không vấn đề gì.
Nguyên Thủy Thiên Tôn gật gật đầu.
Khương Tử Nha bước ra một bước, cả nhóm người chỉ thấy tia sáng trắng lóe lên, gần như không cảm giác được gợn sóng không gian gì cả là ông đã biến mất hắn trong Đích Long Điền rồi.
Trên không trung Trung Thần Châu, Khương Tử Nha đứng vững vàng giữa đám mây nhìn xuống mặt đất bao la. Trong không gian Tắc San, Khương Tử Nha có được tự do tuyệt đối, thế nhưng vùng không gian ấy chẳng qua chỉ là một bãi thu gom rác thải của toàn bộ hỗn độn mà thôi. Vùng đất Khí Hội, tên như ý nghĩa, là nơi để quăng rác...
Khương Tử Nha nghe thấy biện pháp này cũng vui mừng, nói:
Tất nhiên là được rồi!

Hiện giờ trong Thiên Cung vẫn còn thân thể của Đông Hoàng trấn giữ, chỉ cần Đông Hoàng bản tôn điều khiển thân thể ấy thì thực lực sẽ không thua kém bất cứ một người trong tranh nào. Giờ lại có thêm một Khương Tử Nha nữa, đương nhiên có thể giúp Thiên Cung càng ổn định hơn...
Lần này Phục Hy đến đây, La Chinh giao ra một nửa Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng, đồng thời hắn lấy được một Vòng Tròn Giáng Lâm.
Nếu thật sự có cường giá cỡ này trấn giữ, lấp vào chỗ trống của Đông Hoàng thì đương nhiên họ rất vui mừng.

Nếu Khương Tử Nha tiền bối có thể trấn giữ Thiên Cung, chúng ta và cả Đông Hoàng đều vô cùng cảm kích!


Xin tiền bối đồng ý!

Lúc Phục Hy rời đi đã cảnh báo với La Chinh rằng Hắc Thuyền có ba Vòng Tròn Giảng Lâm, đồng thời Phục Hy bị ép giao ra hai mươi viên Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng mà La Chinh đã đưa cho La Yên, cho nên Hắc Thuyền cũng có thể giáng lâm sinh linh Bỉ Ngạn.
Lúc này, kẻ buồn bực nhất có lẽ chính là Đế Hồng Thị cùng Liệt Sơn Thị. Trong tay bọn họ có sáu Vòng Tròn Giáng Lâm còn lại, nhưng vì thiếu Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng nên không thể nào giáng lâm sinh linh Bỉ Ngạn được..
Trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới, có không ít người biết La Chinh đã chiếm giữ Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng. Cơ Hiên Viên bọn họ rất dễ dàng để mắt đến điểm này nên có khả năng sẽ ra tay với La Chinh.
Sau khi cảnh báo La Chinh rồi, Phục Hy còn ném cho hắn một Bát Quái Bàn nho nhỏ, Bát Quái Bàn này chính là công cụ truyền âm của Lê Sơn, dù cách mấy chục đại châu cũng có thể tự mình truyền âm cho Phục Hy. Hiển nhiên, Phục Hy làm vậy là để phòng ngừa khi có điều gì khác thường, La Chinh có thể cầu viện trước.
Sau khi sắp xếp ổn thỏa mọi thứ rồi, Phục Hy cùng Nữ Oa dẫn theo cả đoàn người Lê Sơn rời đi, La Chinh cũng chuẩn bị trở về Tâm Lưu kiểm phải, tiếp tục xông xáo trong Bỉ Ngạn.
Lúc vừa định rời khỏi Đích Long Điền, ánh mắt hắn bỗng nhìn đến Lâm Chiến Đình, thế là hắn chợt nghĩ đến Lăng Sương.
Kể từ khi lão Anh bị nhốt, Lăng Sương không tham gia vào trận chiến với tộc Kim Ô mà cũng chẳng hề xuất hiện trong Bỉ Ngạn. La Chinh bèn bước nhanh tới chỗ Lâm Chiến Đình, dò hỏi:
Tiền bối, không biết gần đây tình hình Lăng Sương như thế nào?

Lâm Chiến Đình nhìn La Chinh một chút, trên mặt toát lên vẻ thâm sâu như có như không. Sau đó ông ấy lập tức nói đầy ẩn ý:
Không được tốt lắm.

Không tốt điểm nào thế?
La Chinh nhíu mày.
Lâm Chiến Đình cười nhạt:
Nếu người muốn biết thì e là sẽ phải đến núi Thái Ất xem thử. Núi Thái Ất chúng ta cũng không biết thân thể Lăng Sương bị gì. Nếu Nguyên Thủy Thiên Tôn tiền bối có thể bắt mạch một lần thì đúng là vô cùng cảm kích.

Thể là sau đó Nữ Oa bèn đứng ra giải đáp toàn bộ về tình hình cũng như tình trạng đại khái của thế giới mẹ cho Khương Tử Nha. Sau khi Khương Tử Nha hiểu rõ rồi, Nữ Oa lại nói tiếp:
Vị Đông Hoàng bị nhốt ở Bỉ Ngạn nên hiện giờ Thái Nhất Thiên Cung không có người trong tranh trấn giữ, ngập tràn nguy cơ. Thế nhưng mọi người trong Thiên Cung lại không muốn di dời đến Lê Sơn, mà bây giờ thì cần một cường giả trấn giữ...

Nghe Nữ Oa mở lời như thế, các lão thần Thiên Cung như Cam Cao Hàn, Ninh Hư Viễn đều sáng ngời hai mắt.
Công cuộc di dời Thiên Cung đến Lề Sơn quá to lớn, huống chi lòng dạ người Thiên Cung vốn đã bàng hoàng sợ hãi rồi, trong quá trình di chuyển khó mà đảm bảo sẽ không xảy ra bạo loạn gì đó.
Bốn chữ
vô cùng cảm kích
cuối cùng kia lọt vào tai La Chinh lại mang theo ý châm chọc...

Dù sao lúc trước La Chinh đến Thái Nhất Thiên Cung cũng là vì mối nhân duyên với Lăng Sương, sau đó quan hệ giữa hai người cũng rất thân thiết.

Trong mắt người của núi Thái Ất, hiện giờ La Chinh được xem là người nổi tiếng nhất và là cục cưng của Thiên Cung, nếu hắn quên bằng mắt Lăng Sương thì thật không nên, mặc dù La Chinh thật sự rất bận, lại còn phải vượt Hồn thành nên mới bỏ quên nàng.


Tiền bối khách sáo rồi.
Trên mặt La Chinh toát lên vẻ sốt ruột:
Mong tiền bối có thể cho phép La Chinh cùng đến đó!


Nhờ Lâm Chiến Đình dẫn đường, La Chinh đã đến núi Thái Ất.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.