Chương 189: Gian xảo


kính cẩn tiến lại, khom người hành lễ:
Ngụy đại nhân đi đường vất vả, Hoàng thượng đã dặn dò, để đám nô tỳ hầu Ngụy đại nhân đến trực phòng thay 8áo trước. Hoàng thượng đang chờ đại nhân trong cung.


Ngụy Nguyên Kham đi đường phong trần mệt mỏi, quần áo trên người đã ngấm nước mưa, 3đương nhiên phải thay quần áo rồi mới tới diện thánh. Có điều Hoàng thượng lệnh cho Hoàng Xương đưa công nhân
Ngụy Nguyên Kham không nói nhiều, đi theo Hoàng Xương đến trực phòng trong nội định.
Nước nóng đã chuẩn bị xong, từ áo t5rong cho đến quan phục đều là đồ mới tinh,
Ngụy Nguyên Kham nhìn thấy những thứ này thì hơi nhếch môi, trên mặt thoáng hiện vẻ mỉa mai. Làm thế này không chỉ cho hắn và nhà họ Ngụy đủ mặt mũi mà còn có thể thuận tiện kiểm tra hẳn một lượt,
thủ đoạn này hắn gặp quá nhiều rồi.
Sau một hồi bận rộn, Ngụy Nguyên Kham thay bộ quân phục mới tinh đến chính điện trong nội định.
cửa đại điện từ từ mở ra, Ngụy Nguyên Kham bước vào, những viên gạch vàng được tẩm dầu trẩu phản chiếu hình bóng hắn. Hắn bước đến giữa đại điện, sau đó quỳ xuống hành lễ.
Nói đến đoạn sau, giọng điệu Hoàng đế còn mang vài phần lo lắng, dường như rất bận lòng về thê tử kết tóc của mình.

Vị thần tuân lệnh.
Ngụy Nguyên Kham lui khỏi đại điện.
Hoàng đế cụp mắt nhìn hai người con trai đang quỳ dưới chân mình:
Hy vọng các con không làm trẫm thất vọng.

Ngụy Nguyên Kham vừa ra khỏi cửa cung đã nhìn thấy Ngụy nhị lão gia đang chờ bên cạnh.
mà Thái tử điện hạ tín nhiệm.

Ở Đông cung, tay phụ tá này được gọi là Thần tiên sinh. Sau khi Thái tử điện hạ bị bắt đi, chẳng biết Thần tiên sinh đó đã đi đâu. Vị thần đang cho người tìm kiếm tung tích người này khắp nơi.

ngựa chiến có liên quan mật thiết với cuộc binh biến Sơn Tây năm đó, trên đường phát hiện tung tích tư binh của Lâm Tự Chân, đương nhiên phải nghĩ cách bắt đám tư binh đó. Chuyện này vị thần đã hỏi Đào
Đạc, Đào Đạc nói, Thái tử điện hạ vốn định điều động binh mã của Vệ sở đón địch trực diện nhưng nghe lời phụ tá bên cạnh mới đến thung lũng Dương Vũ trước, rơi vào tay Lâm Tự Chân.

Hoàng để quay đầu nhìn Ngụy Nguyên Kham:
Ý khanh là?

Ngụy Nguyên Kham nói:
Có người âm thầm xúi giục đám Lâm Tự Chân. Ngày nào còn chưa tìm được người này, sớm muộn gì cũng sẽ nổi lên sóng gió một lần nữa. Tâm tư kẻ này rất kín đáo, cả cuộc binh

Phụ hoàng minh giám!
Tam hoàng tử nói:
Nhi thần chưa từng đến biên cương phía Bắc, chưa từng gặp Lâm Tự Chân, Hàn Ngọc cũng mới chỉ có duyên gặp mặt một lần.

Sắc mặt Ngũ hoàng tử tái nhợt:
Phụ hoàng, nhị thần còn không biết Hàn Ngọc là ai. Phụ hoàng minh xét rõ ràng, nhất định sẽ bắt được tên loạn thần tặc từ phía sau!

Hoàng đế nhíu mày:
Ý khanh là có người âm thầm hãm hại Thái tử?

Ngụy Nguyên Kham nói:
Lúc vị thần ở phủ Thái Nguyên đã phát hiện ra, biết có lẽ Đông cũng bị người ta cài tai mắt nằm vùng nên đã cho người đưa mật hàm về kinh, song không ngờ tại mắt đó lại là phụ tá
Lâm Tự Chân dấy binh làm loạn, Thái tử bị bắt bị thương, Ngụy Nguyên Kham có giỏi giang đến đâu cũng không thể bình an vô sự. Ngày trong cung đương nhiên cũng có thể phân biệt được vết thương của
hắn là thật hay là giả. Trước giờ Hoàng để không ít lần ngờ vực nhà họ Ngụy, trước khi hắn vào kinh đã có người cố gắng gán tội danh để Thái tự bị bắt lên người hắn.
Nghĩ đến đây, Hoàng đế im lặng hồi lâu không nói gì, một lúc lâu sau mới lên tiếng:
Trẫm sẽ lệnh cho Hình bộ, Đại Lý tự, Đô Sát viện điều tra rõ vụ án này.

Ngụy Nguyên Kham khom người.

Đều tại Thái tử tự rơi vào bẫy của Lâm Tự Chân, liên quan gì đến ái khanh?
Nói đoạn, trên mặt Hoàng đế càng thêm vài phần tức giận:
Thái tử tự ý đến phủ Thái Nguyên thẩm ản, trên đường còn cố chấp đòi
bắt quân phản loạn, không ngờ lại bị tính kế ngược lại, nếu không phải các thanh kịp thời phát giác thì Thái tử đã bị Lâm Tự Chân dâng cho người Thát Đát, đến lúc đó Đại Chu còn mặt mũi nào nữa? Ải khanh
cho ông ta.
Ngụy Nguyên Kham khom lưng:
Vị thần cùng Thái tử điện hạ về kinh nên sớm phát hiện điểm kỳ lạ. Chuyện này cũng không thể trách mỗi Thái tử gia. Lúc ở phủ Thái Nguyên, Thái tử gia đã nghi ngờ vụ án
Hoàng để khẽ phất tay:
Đợi tất cả mọi người về kinh sẽ hội thẩm ở Đại Lý tự. Khanh về nghỉ ngơi trước đi!

Ngụy Nguyên Kham nhận lệnh lùi về phía sau từng bước một.
Trước khi Thái tử xảy ra chuyện, mật hàm của Ngụy Nguyên Kham đã vào đến kinh thành. Trong một hàm bẩm báo có người đang âm thầm hãm hại Thái tử. Hoàng để đứng dậy, chậm rãi dạo bước trong đại
điện, suy đi nghĩ lại lời Ngụy Nguyên Kham nói.
Ngụy Nguyên Kham nói tiếp:
Bất kể là Hàn Ngọc, Lâm Tự Chân hay phụ tá của Đông cung, bọn họ lén khai mỏ sắt, tập binh mua ngựa, ở lại bên cạnh Thái tử dò la tin tức, đều không chỉ vì tham ô. Bọn họ câu
kết với Thát Đát, hãm hại Thái tử gia, mua chuộc tướng lĩnh biên cương vì binh quyền, tập binh mua ngựa cũng thể...

biển Sơn Tây và vụ án kho bạc ở phủ Thái Nguyên đều là hắn lợi dụng, thật sự không thể khinh thường.

Nghe đến binh biển Sơn Tây, Hoàng để không khỏi thở dài:
Vụ án này thật sự có nội tình khác à? Du Lâm vệ... khiến Đại Chu tổn thất mười bảy viên tướng lĩnh, bọn họ đều từng đảm đương một bề vì Đại Chu.

Hoàng để nhìn Ngụy Nguyên Kham, mặt mũi ông ta sáng rỡ. Đợi Ngụy Nguyên Kham đứng dậy, Hoàng đế mới vội nói:
Chuyến này ải khanh vất vả rồi.

Ngụy Nguyên Kham lại khom người:
Vi thần làm việc không chu toàn, để Thái tử điện hạ bị thương, xin Hoàng thượng trách phạt.

đích thân đến hầu hạ, thể d9iện lớn thế này không phải ai cũng có.
Không chỉ vì Ngụy đại nhân đã điều tra rõ vụ án này, tất nhiên cũng vì địa vị ngoại thích của nhà 6họ Ngụy.
Hoàng đế nói tiếp:
Vụ án này vẫn phải tiếp tục điều tra, binh biến Sơn Tây và gian tế Đông cung... E rằng mấy chuyện này cũng phải để khanh gánh vác.

Ngụy Nguyên Kham nói:
Vị thần nguyện san sẻ cùng Hoàng thượng.

Tiểu nội thị cuống quýt tiến lên, Ngụy Nguyên Kham đưa tay tháo thắt lưng trên hông, cởi áo bào trên người, thay áo lót, trên áo đã thấy loang lổ vết máu.
Nội thị cẩn thận:
Ngày đang chờ ở bên ngoài, hay là để ngày thay thuốc cho Ngụy đại nhân trước đi ạ!


Trong các con có người hại huynh trưởng?
Ánh mắt Hoàng đế bỗng trở nên vô cùng hung tợn.

Nhi thần không dám!

Cửa đại điện khép lại, Hoàng đế chỉ đứng yên tại chỗ. Tấm rèm cánh phải đại điện nhanh chóng được vén lên, Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử lần lượt bước ra.
Hai người đứng yên hành lễ với Hoàng đế.
Ánh mắt Hoàng để bỗng thay đổi, lộ ra vài phần thân thiết:
Mấy ngày nay Hoàng hậu không được khỏe, để nữ quyền nhà họ Ngụy vào cung trò chuyện cùng nàng ấy. Mấy năm nay Hoàng hậu quản lý hậu cung
cũng không dễ dàng gì. Nhà họ Ngụy vào cung thăm nom nhiều cũng có thể giúp nàng ấy thoải mái hơn một chút.

Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử không hẹn mà cùng cất lời.
Hoàng đế lạnh lùng nói:
Sớm nói thật thì có khi trẫm không phạt nặng, còn nếu khăng khăng không thừa nhận, đến lúc bị trẫm tra rõ thì tội càng nặng!

tra rõ vụ án ở phủ Thái Nguyên, bắt được Lâm Tự Chân, diệt trừ một tên phản tướng cho Đại Chu. Đây là công lớn. Trẫm không phải hạng hôn quân không phân biệt được trung gian thị phi.

Lời Hoàng đế vô cùng chân thành khiến người nghe không khỏi cảm động, chỉ muốn cả đời đều đi theo minh quân, báo ân triều đình, như Lỗ vương năm đó, có thể khiến mọi người cam tâm tình nguyện mưu đồ
Cung nhân tiến lên muốn hầu hạ Ngụy Nguyên Kham thay quần áo, Ngụy Nguyên Kham nhìn tiểu nội thị đứng bên cạnh:
Ngươi lại đây!

Cung nhân thấy thể đành cúi đầu lui ra.

Nhị thúc.


Mau!
Ngụy nhị lão gia cười nói:
Mau về nhà với thúc, bà nội và mẹ cháu đều đang đợi đấy.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bỉ Ngạn Đơm Hương.