Chương 190: Hai người
-
Bỉ Ngạn Đơm Hương
- Vân Nghê
- 1751 chữ
- 2021-12-31 05:19:45
Bà nội thường nói trong nhà chắc chắn sẽ có một hai đứa con đứa cháu càng lớn thì đầu óc tự nhiên càng bé lại. Chuyện này cũng khô8ng có gì ghê gớm, làm một hai chuyện hoang đường xong là ổn. Ngụy nhị
lão gia cũng từng gặp chuyện như vậy, Ngụy thái phu3 nhân vốn chẳng để tâm. Nào ngờ cái sự hăng hái của Ngụy nhị lão gia mãi mà chẳng hết.
Ngụy Nguyên Kham nhìn gương mặt gh9é sát của Nhị thúc:
Nói về Châu đại tiểu thư trước đi.
Nghĩ tới đây, Ngụy nhị lão gia liếc nhìn Sơ Cửu, Sơ Cửu vô cùng ăn ý khẽ nháy mắt với ông.
Ngụy nhị lão gia dùng ngón tay cái vuốt ve chòm râu cắt tỉa gọn gàng trên mép, yên tâm dũng cảm nói:
Cháu bảo thúc điều tra những người năm đó Chậu đại tiểu thư đã chẩn trị trong đại lao. Một người trong
số đó tên Trương Nguyên, vào tù vì giết viên ngoại lang Hộ bộ là Từ Bân. Lúc đó cháu không ở kinh thành nên không biết chuyện này. Thúc sẽ kể lại tỉ mỉ cho cháu.
Cao thủ cơ quan đó là thám hoa Nghiêm ư?
Người Như Quân quen trong đại lao, vừa hay Cố đại tiểu thư cũng quen biết sao? Chưa nói đến việc mấy người này rất khó ở cùng nhau, năm năm trước bọn họ đã bị xử trảm, khi đó Cổ đại tiểu thư mới mười
tuổi. Trừ phi có người quen biết tất cả bọn họ đã kể lại những chuyện này cho Cố đại tiểu thư nghe, lại âm thầm truyền thụ cho Cổ đại tiểu thư bản lĩnh của những người đó.
Chuyện này bắt nguồn từ việc Từ Bân tố cáo tri phủ phủ Nghiêm Châu tham ô đứng giữa kiếm lời. Tri phủ phủ Nghiêm Châu bị áp giải về kinh thẩm vấn, dọc đường có bách tính đi theo kêu oan nhưng trong tay
Từ Bân có chứng cứ xác thực chứng minh tri phủ Nghiêm Châu tham ô thóc thuế vụ thu. Vụ án này có đủ nhân chứng vật chứng, nhìn là thấy sắp sửa thành án đã ngã ngũ. Không ngờ có một ngày đến giờ lên
triều, Từ Bân mãi không tỉnh dậy, người hầu nhà họ Từ vào thư phòng gọi Từ Bân lại phát hiện thi thể Từ Bân nằm trên giường, đầu bị chém đứt lìa.
Châu cũng được minh oan.
Vụ án này là một vụ lớn mấy năm gần đây của Hộ bộ, có điều hầu hết mọi người đều chỉ chú ý đến Từ Bân, chẳng mấy ai tra hỏi chuyện có liên quan đến hiệp khách kia. Ánh mắt Ngụy Nguyên Kham lóe lên.
Trương Nguyên có thể lẻn vào nhà họ Từ giết người chứng tỏ thân thủ của ông ta cực tốt. Sau khi giết người, ông ta có thể bỏ đi nhưng lại tình nguyện đưa tay chịu trói là vì chẳng mấy mà đến ngày chất độc
Chuyện đó nói ra dài lắm.
Ngụy nhị lão gia không muốn nhắc đến6 Châu đại tiểu thư lắm, lần nào nói tới chuyện có liên quan đến Châu Như Quân, sắc mặt thằng cháu này của ông đều khó coi đến phá5t sợ.
Những hình như hôm nay Kham nhi không giống ngày thường, còn rốt cuộc vì sao... tuy Ngụy nhị lão gia không kịp suy nghĩ kỹ càng nhưng xét lá thư Sơ Cửu gửi cho ông lúc trước, ông cũng coi như có chút
manh mối.
Nha môn lùng bắt người sát hại Từ Bân khắp nơi, kẻ đó lại có thể lên lút trà trộn vào nhà họ Từ, âm thầm giết chết Từ Bân, sau đó mang đầu Từ Bân đi mất. Người của nha môn lục soát khắp nơi nhưng quả
thật không có lấy một chút manh mối. Sau đó có người nhìn thấy một hiệp khách ngồi uống rượu trên đỉnh tháp trong chùa Thanh Sơn bên ngoài thành, bảo tăng chúng mời người của nha môn đến, nói chính
kẻ đó là người giết chết Từ Bân.
Người của nha môn đầu chịu tin tưởng, sao tên hung đồ giết Từ Bân lại tự chui đầu vào lưới được? Vị thể nha môn bên phải nha sai đến kiểm tra. Hai nha sai đến dưới chân tháp, định mằng tên hung đồ không
được làm dơ bẩn tịnh địa Phật môn, tên hung đồ lại nói: Ta tới tặng phần lễ lớn cho Bồ Tát, hy vọng Bồ Tát hiển linh cứu độ khổ nạn cho bách tính lầm than.
Nói xong, tên hung đồ ném một vật xuống. ha sai xem xét cẩn thận, không ngờ đó lại là đầu của Từ Bân. Lúc này nha sai mới tin hiệp khách trên đỉnh tháp chính là tên hung đồ sát hại Từ đại nhân. Hai người
Ngày Sài lão này cả đời ở Thái y viện, danh tiếng luôn rất tốt, ấy thế mà lúc đó lại mờ mắt bắt mạch sai. Ông ta nói bệnh của cháu không chữa được, vậy mà thoáng cái cháu và đại tiểu thư nhà Hoài Viễn Hầu
đều khỏe lại. Cháu nói xem đây có phải là già đầu mà không nên nết không? Bây giờ lão ngày họ Sài đó gặp thúc vẫn còn đỏ mặt, sợ thúc nhắc lại chuyện xưa, làm mất thể diện danh y của ông ta.
Nói đoạn, Ngụy nhị lão gia bỗng kéo cổ tay Ngụy Nguyên Kham:
Cháu nói thật với Nhị thúc đi, rốt cuộc Cổ đại tiểu thư kia có đần độn không?
Trường lão gia chính là Trương Nguyên, Đạo tặc trân châu bị triều đình xử tử năm năm trước.
Những người còn lại thì sao?
Ngụy Nguyên Kham hỏi tiếp.
Ngụy nhị lão gia nói ngắn gọn:
Còn có một thám hoa Nghiêm, từng làm thông phán ở phủ Ứng Thiên, cực giỏi chuyện xử án, trinh thám. Tiếc là trong một lần đuổi bắt nghi phạm, hắn gặp cơ quan ngầm, bị ám
ngấm vào tạng phủ.
Tất cả những điều này đều phù hợp với tình hình của
Đạo tặc trân châu
hắn tìm hiểu ở phủ Thái Nguyên.
Rõ ràng Trường lão gia xuất hiện ở phủ Thái Nguyên là người mượn tên của Trương Nguyên để minh oan cho ông ta.
toán, mất cả hai cánh tay. Vì đuổi theo tên hung đồ đã hại mình, hắn giết lầm một người dân trong làng, thế nên bị nhốt vào đại lao.
Trước mắt Ngụy Nguyên Kham bỗng hiện ra hình ảnh Cổ đại tiểu thư dùng cây trâm giúp hắn đối phó với khóa Bát Hoàng.
Lúc ấy hắn hỏi tới chuyện khóa Bát Hoàng, Cổ đại tiểu thư nói là từng nghe sư phụ cô nhắc đến, trước kia có cao thủ cơ quan bị loại khóa Bát Hoàng này gây thương tích.
đang định đuổi bắt hiệp khách kia, không ngờ người đó lại tự xuống khỏi đỉnh tháp, nói muốn dẫn nha sai đi lấy vật chứng. Hai nha sai nào chịu để mặc cho hiệp khách sắp xếp, bọn họ xông lên định bắt, ai ngờ
hiệp khách kia lập tức bỏ chạy.
Hiệp khách chạy đến bên ngoài một điền trang, tung người nhảy vào trong đó. Nha sai vội xông vào bắt người, bọn họ đuổi theo hiệp khách kia vào đến hầm ngầm trong điền trang.
Nhà họ Ngụy đã ở ngay trước mắt, chuyện sau đó Ngụy Nguyên Kham cũng biết được một chút. Hắn thản nhiên nói:
Hiệp khách đó chính là Trương Nguyên, nơi ông ta đụ nha sai đến chính là điền trang nhà
họ Từ, sau đó nha sai phát hiện tài sản mà Từ Bân đã tham ô trong hầm ngầm ở điền trang, hai ngày nữa là Từ Bân sẽ đưa những thứ đó về nhà tổ ở phủ Huy Châu,
Tuy tên hung đồ kia đã giết Từ Bân nhưng cũng vừa hay tìm được chứng cử Từ Bân tham ô. Bản thân Từ Bân tham ô nhưng lại vu oan cho tri phủ Nghiêm Châu, vì chuyện này nên cuối cùng tri phủ Nghiêm
Nhưng lúc dạy Cổ đại tiểu thư phải giấu được Lâm phu nhân, rốt cuộc chuyện này khó khăn đến mức nào?
Không đợi nổi Ngụy nhị lão gia nói kỹ về những người khác, Ngụy Nguyên Kham hỏi ngay:
Nhị thúc cũng điều tra đại tiểu thư của phủ Hoài Viễn hầu rồi phải không?
Điều tra rồi.
Ngụy nhị lão gia hơi bất ngờ, ông còn tưởng Kham ca nhi sẽ nghe xong chuyện có liên quan đến Châu Như Quân rồi mới hỏi tới Cổ Minh Châu:
Cố đại tiểu thư đau ốm luôn, mấy năm nay mới dần
khá lên. Thật ra cũng không có gì để điều tra về vị đại tiểu thư này, ngoài việc dưỡng bệnh, gần như Cổ đại tiểu thư không làm gì cả.
Nói xong, Ngụy nhị lão gia mới chợt nhớ ra:
Nhưng có một việc cũng coi như có duyên. Năm đó cháu ra khỏi đại lao, lâm bệnh nặng, nhà họ Cố cũng cầu thầy trị bệnh khắp nơi, nhà ta và nhà họ đều mời được
ngày Sài lão. Sau khi ngày Sài lão bắt mạch đều bảo hai nhà chúng ta chuẩn bị hậu sự.
Tuy ông là người nghĩ rất thoáng nhưng dù sao mẹ cũng đã lớn tuổi, sợ ngày nào đó biết được chân tướng, buồn vui quá mức đan xen lại xảy ra sơ suất gì đó, Mẹ cũng không phải người quá rộng lượng, có
người con trai ngoan ngoãn như ông mà bà còn thường hay tức giận...
Ngụy nhị lão gia nói xong lại phát hiện ánh mắt Ngụy Nguyên Kham vô cùng trầm mặc, không biết đang thất thần suy nghĩ chuyện gì. Ông định gọi Ngụy Nguyên Kham thì nghe được tiếng quân sự vang lên
ngoài cửa.
Mau đi bẩm báo với thái phu nhân, Tam gia về rồi.
Bầu không khí trong nhà họ Ngụy ngập tràn vui mừng, Ngụy thái phu nhân cho người dìu bà ra cửa thùy hoa:
Kham ca nhi đang ở đâu? Mau để bà nội nhìn xem có bị thương gì không?
Ngụy Nguyên Kham nghe thấy tiếng động ồn ào trong viện, lúc này mới hoàn hồn. Vừa rồi nghe Nhị thúc nhắc đến chuyện hắn bị bệnh, trong đầu hiện lên một đoạn quá khứ chìm trong màn sương mù, khiến
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.