Chương 216: Kẻ nhát gan


Giọng nói khoan thai của Phủ doãn Thuận Thiên - Tô Phủ vang dội khắp công đường.


Tiểu nhân Hầu Dũng.

Tiền Vân sinh nghe vậy cũng vội nói theo:
Có điều từ đó về sau, chúng tôi cũng không dám đi tìm Triệu thị và Bành Lương nữa, chỉ sợ không cẩn thận sẽ bị Bành Lương giết chết. Sau đó... chúng tôi nhắc đến chuyện của Triệu thị ở Ảo Nhi Đồ Ti khiến người bên cạnh Tế nông Ảo Nhi Đồ Ti để ý. Hắn hỏi chúng tôi tin tức về Triệu thị và Bành Lương. Chúng tôi nhận vàng rồi nói hết mọi chuyện. Chúng tôi còn tưởng là
mình phát tài rồi nên đã mang hàng hóa về Đại Chu và vẫn buôn bán như thường. Cho đến nhiều tháng trước, chúng tôi phát hiện bị người ta theo dõi, trong đêm có người đột nhập vào nhà bắt người thân chúng tôi đi, bắt chúng tôi làm việc theo ý chúng.


Tiểu nhân Tiền Vân Sinh.

Trình đại lão gia siết chặt tay.

Trình đại nhân.
Tô Phủ nhìn Trình đại lão gia đang ngồi trên ghế:
Hai kẻ này chính là lái buôn ở nh3à trọ Liên Thăng sao?

Trình đại lão gia họ một tiếng:
Ta... không biết.

5
Trình Dực nghi ngờ:
Chẳng phải ban nãy cha nói biết rõ từ đầu đến cuối chuyện này sao? Sao giờ lại thành không biết rồi?

Trình đại lão gia tỏ vẻ bất ngờ. Thấy hai cha con lại chuẩn bị cãi nhau, Tô Phủ hỏi Hầu Dũng, Tiền Vân Sinh:
Tại sao hai người lại vào kinh? Các ngươi có biết Triệu thị không? Rốt cuộc trong chuyện này có bao nhiêu nội tình, còn không mau nhanh chóng khai báo!

Trình đại lão gia phát hiện Tô Phủ vẫn lạnh lùng nhìn nghi phạm dưới công đường, không nhịn được mà đổ mồ hôi đầy tay.
Tô Phủ trầm giọng nói:
Các ngươi vào kinh làm gì? Đến kinh lúc nào?

Tiên Vân Sinh giành trả lời trước:
Là người Thát Đát. Chúng tôi quanh năm đi lại ở biên cương phía Bắc, có thể nhận ra được, trên người chúng luôn có mùi tanh, giọng nói cũng hơi khác với chúng ta, hơn nữa chúng nói chúng tôi bảo quản cũng vô dụng, quan phủ Đại Chu không quản được chúng.

Tiên Vân Sinh nói đến đây, trên công đường phủ Thuận Thiên lặng đi. Tô Phủ nhíu mày suy nghĩ, Trình đại lão gia ở bên cạnh cũng hiểu đôi phần. Cuối cùng ông ta cũng biết Trình Dực đưa ông ta đến nha môn để làm gì rồi, không phải Trình Dực muốn ông thừa nhận chuyện hãm hại Triệu thị mà là để đẩy ông ta cuốn vào vụ án Lâm Tự Chân cầu kết với giặc.
Nghe đến đây, trên mặt Tô Phủ càng thêm phần uy nghiêm:
Đây đều là sự thật? Các ngươi không nói dối chứ? Đám người Thát Đát kia không hứa cho các ngươi lợi ích gì sao? Chỉ thả thê thất các ngươi đi mà
khiến các ngươi cam tâm tình nguyện làm việc cho chúng?

Hai kẻ này đã bị dọa cho sợ vỡ mật trong đại lao, nghe thấy vậy lập tức kể đầu đuôi câu chuyện.
Hầu Dũng nói trước:
Chúng tiểu nhân có trao đổi một ít vải, trà để đổi lấy những món hàng như da, lông thú, nhân sâm với người Thát Đát. Triệu thị và Bành Lương nhờ chúng tôi nghe ngóng tin tức liên quan đến Trịnh Biện ở Thát Đát. Có một lần... chúng tôi... uống say, thấy Triệu thi xinh đẹp nên nảy sinh ý đồ. Triệu thị liều mạng chống cự, suýt nữa là xảy ra án mạng nên chúng tôi không thể không dùng tay. Chuyện liên quan đến danh tiết nên Triệu thị cũng không dám nói với người ngoài. Để làm ổn thỏa sự việc, chúng tôi đã uy hiếp Triệu thị rằng nếu bà ta báo quan thì sẽ nói chuyện của Trịnh Biện ra ngoài, khiến họ mãi mãi không thể thăm dò được bất kỳ chuyện gì ở Áo Nhị Đô Ti nữa. Sau đó chúng tôi vội vàng bỏ trốn.

Ánh mắt Hầu Dũng lập lòe không dám nhìn Tô Phủ, Tiền Vân Sinh run rẩy nói:
Có cho. Hắn cho chúng tôi đất đai, nhà cửa, gái đẹp. Làm xong chuyện này còn sẽ thưởng những thứ khác nữa. Chuyện chúng tôi cần làm rất đơn giản, chỉ cần lên kinh một chuyến, nói với nhà họ Trình răng Triệu thị đã bị chúng tôi làm nhục, nhà họ Trình không muốn chúng tôi ra ngoài nói lung tung thì sẽ đưa một khoản tiền cho chúng tôi. Nếu nhà họ Trình dám gây khó dễ cho chúng tôi thì sẽ có người nói chuyện này ra ngoài khiến cho nhà họ Trình vĩnh viễn không thể ngẩng đầu lên được. Nhà quyền quý đâu dám làm ra chuyện xấu hổ này. Tiểu nhân tướng có thể hưởng vinh hoa phú quý sau chuyện này nên đồng ý. Sau khi đến kinh thành, tiểu nhân càng cẩn thận hơn, sau đó có một tối, tiểu nhân ra ngoài đi tiểu thì nhìn thấy người Thát Đát kia gặp một tên đầy tớ. Người Thát Đát nói: Đã sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện, sẽ không xảy ra sai sót gì. Lần này chắc chắn Triệu thì sẽ không thể sống nồi.

Tô Phủ hỏi:
Ngươi có biết mặt tên đầy tớ đó không? Biết hắn làm việc cho ai không?

Tiên Vân Sinh gật đầu lia lịa:
CÓ... có... Vì bị tiểu nhân nhìn thấy nên người Thát Đát kia không thể không nói đó là đầy tớ của nhà họ Viên. Giờ Viện phu nhân là đương gia phu nhân của nhà họ Trình, Viễn thị hỏi chi tiết lúc chúng tôi làm nhục Triệu thị, còn hỏi chúng tôi có để lại dấu vết gì trên người Triệu thị không, có những chứng cứ này rồi mới có thể thuyết phục được nhà họ Trình đưa tiền. Chúng tôi đã khai hết mọi chuyện mình biết rồi.

Trình Dực kìm nén lại cơn giận. Giờ người nên sợ hãi phải là nhà họ Trình và nhà họ Viên.
Tô Phủ nhìn nha sai:
Dẫn người lên.

Vài người bị áp giải lên công đường.
Sở dĩ Triệu thị bị Dương thị bắt là hai vì hai kẻ này đã tiết lộ tin tức cho người Thát Đát, từ giây phút ấy, chúng đã bị người Thát Đát nắm trong lòng bàn tay.
Giờ ai có liên quan đến hai kẻ này thì sẽ có liên quan với Thát Đát, Trình đại lão gia lập tức nhìn về phía Tô Phủ:
Tổ đại nhân, ban nãy ngài hỏi ta có biết hai người này không, ta... ta quả thật là không biết. Ta... tức giận nên nói năng không suy nghĩ, đại nhân đừng coi lời nói trong lúc tức giận là thật.

Tiên Vân Sinh cũng gật đầu.
Trình đại lão gia biết tên đầy tớ đó. Hắn chính là con trai của quản sự nhà họ Viên, bình thường rất được trọng dụng ở nhà họ Viên. Vai Trình đại lão gia sụp xuống.
Lúc ấy Tiên Vân Sinh mới biết được lòng tham nhất thời của mình đã gây nên họa lớn.
Tô Phủ hỏi tiếp:
Kẻ bắt người thân của người đi là ai?

Vấn đề quan trọng đến rồi, Trình đại lão gia gần như không dám hít thở, cẩn thận nghe hai tên lái buôn này khai báo.
Hầu Dũng nói:
Vệ sở Sơn Tây xảy ra binh biến, triều đình xuất binh bình loạn. Lúc ấy kẻ bắt cóc thề thất chúng tôi xuất hiện. Hắn cho người thả thê thất của chúng tôi về, chỉ giữ lại mấy đứa trẻ làm con tin, dặn chúng tôi vào kinh đòi nhà họ Trình một khoản tiền. Nhận được khoản tiền này rồi thì chia một nửa cho hắn, hắn cũng sẽ thả con của chúng tôi về.

Tô Phủ không quan tâm đến Trình đại lão gia, trước mắt là giây phút mấu chốt của thẩm án, phải hoàn thành văn thư ngay lập tức.
Chức vụ Phủ doãn phủ Thuận Thiên của Tô Phủ là do Hoàng thượng khám định, vụ án có liên quan đến quan lại quyền quý trong một năm không phải là ít. Cái mà Tô Phủ dựa vào chính là công ty phân minh mới có thể ngồi vững trên cái ghế này. Hoàng thượng khen ông ta là
phủ doãn đệ nhất triều
, đến đám ngự sử già kia cũng phải coi trọng ông ta.
Tô Phủ hỏi:
Các ngươi có thể nhận ra là đầy tớ nào trong số những người này không?

Trước đó Hầu Dũng đã nói dối nên giờ nóng lòng muốn lập công lập tức chỉ ra đầy tớ nhà họ Viên:
Chính là hắn, không thể nào sai được! Hôm ấy tuy tiểu nhân không nghe thấy cuộc trò chuyện của hắn với người Thát Đát nhưng sau đó hắn là người thay nhà họ Viên đến hỏi chuyện chúng tôi.

Lái buôn chưa chết. Về lý mà nói thì đây là chuyện tốt, ít nhất nhà họ Trình sẽ không có tội những Trình đại lão gia 9lại càng bất an hơn. Nhìn sắc mặt của đứa con bất hiếu kia là biết Trình Dực đã biết nội tình từ sớm, nó giăng bẫy đợi ông ta nhảy vào, chắc chắn sẽ6 không dễ dàng bỏ qua cho ông ta.

Trình đại nhân?
Tô Phủ hỏi lại lần nữa.

Sao nhà họ Viên có thể làm ra chuyện này được chứ?
Trình đại lão gia nhìn Tô Phủ:
Đại nhân, chắc chắn là thê tử ta sợ vị trí chính thể bị lung lay, sinh lòng ganh ghét mới dùng thủ đoạn thế này. Nàng ấy chỉ nhất thời u mê nên bị người Thát Đặt lợi dụng mà thôi.


Tô Phủ đập đường mộc, trầm mặt nhìn Trình đại lão gia:
Đây là phủ nha Thuận Thiên chứ không phải nhà họ Trình! Lúc bản quan hỏi ông thì ông nói mình biết chuyện, nay lại trách nhà họ Viên. Có phải lát nữa bản quan hỏi ra sự thật thì ông lại đổi cách thoái thác không? Trình đại nhân làm vậy là khinh thường công đường hay trong mắt không còn vương pháp nữa?


Trình đại lão gia không dám nói gì nữa. Giờ ông ta chỉ hy vọng vụ án đến đây là dừng, xin đừng liên quan đến quá nhiều bên. Dù sao đằng sau Triệu thị còn có cuộc binh biến Sơn Tây, giờ lại lộ ra người Thát Đát, hễ mà không cẩn thận thì sẽ không thể kiểm soát được mọi chuyện.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bỉ Ngạn Đơm Hương.