Chương 291: Vui vì cô ấy
-
Bỉ Ngạn Đơm Hương
- Vân Nghê
- 1783 chữ
- 2022-02-04 05:25:15
Nghe thấy giọng của Cô hầu gia, bấy giờ Lâm phu nhân mới hốt hoảng hoàn hồn, bà quay Cố Sùng Nghĩa, hai người lập tức hiểu 8rõ ý của đối phương.
Lâm phu nhân đứng dậy hành lễ với Mạc Dương Minh:
Chuyện đó đương nhiên là tốt, có điều thể 3thì phiên chân nhân quá, từ lúc còn trong bụng mẹ Châu Châu đã bị bệnh đến nay vẫn chưa khỏi hẳn... Hy vọng không khiến ch9ân nhân thất vọng.
Lâm phu nhân vừa dứt lời đã nghe cô thiếu nữ bên cạnh đáp:
Sau này Châu Châu có bản lĩnh rồi, có thể chăm sóc cho cha mẹ và đệ đệ.
Sống mũi Lâm phu nhân cay cay, bà siết chặt tay Châu Châu hơn:
Không cần phải có bản lĩnh, bây giờ con đã chăm sóc cha và mẹ rồi, mẹ biết con luôn là đứa trẻ ngoan mà.
ba.
Nói xong những lời này, Mạc Dương Minh đứng dậy:
Đạo nhân bị thương cần phải dưỡng thương mấy ngày, đợi hồi phục rồi mới có thể bắt đầu dạy dỗ Châu Châu, các thiện nhân về trước đi.
Sơ Cửu liếm môi, thân là gia tướng, có một số lời hắn ta không thể không nói được:
Tam gia, Cố đại tiểu thư khai trí là việc tốt nhưng ngài đã bao giờ nghĩ đến chuyện nhỡ đầu đại tiểu thư ngộ đạo, sau đó tiếp quản Thượng Thanh Quản thì ngài phải làm sao đây?
Người khác có thể không làm vậy nhưng Cố đại tiểu thư thì khác, với đầu óc của tam gia e rằng ngài ấy không thể đấu lại được Cố đại tiểu thư.
Cố Minh Châu gật đầu.
Thế thì tốt.
Lâm phu nhân dịu dàng nói:
Nếu vậy thì mẹ cũng sẽ vui mừng thay cho con.
Thiện nhân đang nói tới bệnh ngớ ngẩn ư?
Một nụ cười hé nở trên gương mặt nghiêm túc của Mạc6 Dương Minh:
Đại đạo chí giản, ngộ tại thiên thành. Thế nào là thông minh thế nào là ngốc nghếch, người đời nhìn không t5hấu được, là chính mình tự làm khó bản thân mình mà thôi. Thiện nhân không cần bận lòng, đạo nhân cũng không hướng đại tiểu thư đi tu hành, chỉ là đọc sách, viết chữ, học một số y thuật. Đại tiểu thư không cần phải so đo với những nữ đạo sĩ khác, mọi việc cứ tùy theo tấm là được.
() Đại đạo chí giản, ngộ tại thiên thành: Đại đạo vốn rất đơn giản, người có ngộ tính có thể hiểu được đạo lý cao thâm từ trong những đạo lý đơn giản nhất.
Cả nhà Hoài Viễn hầu rời khỏi Thượng Thanh quản, ngồi trên xe ngựa mà Lâm phu nhân vẫn ngất ngây như còn trong mơ, bà kéo tay Châu Châu, nghiêng đầu nhìn gương mặt nhỏ nhắn, xinh xắn. Câu nói của Mạc chân nhân:
đại đạo chỉ giản, ngộ tại thiên thành
khiến cho bà cảm thấy như Châu Chậu hoàn toàn không bị bệnh, hoặc có thể nói là bệnh của Châu Châu đã khỏi rồi. Ai có thể khẳng định rằng những người được cho là thông minh thật sự thông minh chứ? Chẳng phải lão gia nhà bà vẫn bị mọi người mắng là kẻ khờ khạo suốt đấy sao?
Nghĩ đến đây, Lâm phu nhân bất giác nở nụ cười:
Châu Châu, con bằng lòng theo Mạc chân nhân học hành chứ?
Bên trong xe ngựa là bầu không khí ấm áp, Cố Sùng Nghĩa ở bên ngoài xe lại thấy hơi hối hận, biết vậy khi nãy cùng chui vào trong xe quây quần cùng với vợ con. Tất nhiên ông ở bên ngoài không phải vì để ý đến thân phận Hầu gia của mình mà là vì sợ nửa đường lại có kẻ xấu nào đó xuất hiện. Đảm người Lâm Tự Chân đã bố trí binh lính vào trong kinh thành rồi, không nghĩ đủ mọi cách bắt bọn chúng lại thì không biết sẽ còn xảy ra những việc gì nữa.
Đứng cách đó không xa, nhìn thấy xe ngựa của nhà họ Cố rời đi rồi, đôi mày của Ngụy Nguyên Kham mới giãn ra, vẻ mặt dịu dàng hiếm thấy, không còn sự lạnh lùng xa cách, gương mặt của người thanh niên trông có vẻ càng tuấn tú hơn.
Lâm phu nhân càng vui mừng hơn:
Chầu Châu được chân nhân khai trí, đó là phúc phận của cả gia đình ta.
Nói rồi, Lâm phu nhân nhìn sang Cố Minh Châu:
Châu Châu, mau lại hành lễ với sư phụ.
Bảo Đồng lập tức chuẩn bị bồ đoàn, Cố Minh Châu quỳ xuống bái lạy Mạc Dương Minh.
Trong nháy mắt, bầu không khí trở nên lạnh lẽo.
Sơ Cửu nói:
Khoảng thời gian này Cố đại tiểu thư đối xử với nam gia rất được... Ngài xem... Chẳng phải chuyện này giống như mấy con gà, vịt, heo trong phủ, lúc sắp bị đưa đến phòng bếp, chủ nhà sẽ luôn đổi
Tam gia.
Sơ Cửu cảm thấy tâm trạng của tam gia đã tốt lên rồi, bây giờ mới dám tiến lên mở lời:
Mạc chân nhân nhận Cố đại tiểu thư làm đồ đệ, bệnh của Cố đại tiểu thư cũng sẽ dần dần khỏi hắn chứ?
Phủ Hoài Viễn hầu nhìn thấy Cố đại tiểu thư giống với người bình thường tất nhiên sẽ suy nghĩ đến chuyện hôn nhân của Cố đại tiểu thư, vì vậy nên tam gia mới vui vẻ. Có điều, Sơ Cửu vẫn thấy hơi lo lắng.
Trương Đồng ở bên cạnh nhìn thấy Sơ Cửu cau mày thì chỉ muốn chôn Sơ Cửu xuống đất ngay lập tức. Bọn họ bận rộn cả một đêm, cuối cùng cũng nhìn thấy được nụ cười nở rộ trên gương mặt tam gia, nhất định không thể để tên mỏ quạ Sơ Cứu này phá hỏng mất được.
Có người hầu Bảo Đồng đó vô cùng sùng bái hắn ta. Tóm lại hắn ta luôn giữ tấm lòng trung thành.
Sơ Cửu đang suy nghĩ lung tung thì vạt áo bị Mộ Thu tóm lấy, sau đó Sơ Cửu ngửi thấy mùi phân ngựa, hắn ta không chỉ phải nhóm lửa mà có khi còn phải quét dọn chuồng ngựa nữa.
Khi nãy sau khi Mạc sư phụ uống thuốc xong, Cố Minh Châu đã xem mạch cho bà, có điều trong mắt người khác có chỉ đang bắt chước dáng vẻ của Mục sư phụ mà thôi.
Vì kinh mạch đã dần ổn định trở lại nên Mục sư phụ không còn vấn đề gì đáng ngại nữa, cô cũng có thể yên tâm theo cha mẹ trở về.
Được rồi.
Mạc Dương Minh nói:
Chỉ lần này thôi, về sau không cần hành lễ lớn như vậy nữa đâu.
Lâm phu nhân nhắc nhở Cố Minh Châu:
Sau này Châu Châu phải gọi chân nhân là sự phụ nhé.
Trong cung.
Hoàng để nhìn văn thư trong tay. Buổi triều sớm, phủ Thuận Thiên, Ngũ thành binh mã ti, Bộ Hình và Thông chính ti vẫn chưa chỉnh sửa xong tấu chương để dâng lên, rốt cuộc vụ án này làm sao thế, bây giờ vẫn chưa điều tra rõ ràng được.
Lại thêm một đợt yên lặng, Ngụy Nguyên Kham chậm rãi quay đầu lại, lông mày dần dần giãn ra, khóe miệng cũng cong lên lộ ra một nụ cười nhàn nhạt:
Trước lúc đó, ta sẽ đưa người vào trong cung, để người đi hầu hạ cô mẫu ta.
Sơ Cửu lập tức cảm thấy bên trong quần lạnh lẽo, khát vọng muốn sống mạnh mẽ khiến hắn ta im thin thít. Việc gì tam gia phải tuyệt tình như thế chứ? Làm thái giám thì không cần đầu, thật sự không ổn, hắn ta có thể cạo đầu đi tụ cùng với tam gia, còn có thể thường xuyên ra ngoài nhìn ngắm Cố đại tiểu thư và... người hầu bên cạnh đại tiểu thư - Bảo Đồng.
Sư phụ.
Giọng cô thiếu nữ trong trẻo.
Mạc Dương Minh lại nhớ đến A Thuyền, một ngày trước bà vẫn chưa nghĩ đến chuyện bản thân sẽ lại dốc lòng vì một cô gái như thế này, quả nhiên là đạo trời tự có vòng tuần hoàn riêng, cũng là tạo hóa của
Cố Sùng Nghĩa cũng hành lễ với Mạc Dương Minh.
Cố Minh Châu tiến lên dìu Mạc Dương Minh quay về tinh thất bên trong, đợi Mạc Dương Minh nằm xuống giường ổn thỏa rồi mới nói:
Sư phụ nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai con lại tới thăm người.
xử với chúng nó tốt hơn một chút à?
Tất nhiên ngoại trừ gà Ngũ Hắc ra, vị trí của tam gia trong lòng Cố đại tiểu thư có lẽ không cao hơn gà Ngũ Hắc đầu nhỉ?
Sơ Cửu còn chưa sắp xếp mạch suy nghĩ xong đã cảm thấy cuồng phong gào thét trên đỉnh đầu, có cảm giác như mưa gió sắp ập đến.
Tam... tam gia
Lúc này cơ miệng Sơ Cửu hoạt động không được tốt lắm:
thuộc hạ... chỉ là... nhắc nhở người... nên chuẩn bị ổn thỏa trước, nhỡ đầu... nhân lúc xung quanh đạo quán vẫn còn đất có thể mua được, mua lấy một mảnh đất. Nếu sau này thật sự không ổn thì cũng... cũng dễ bề xây dựng một ngôi miếu.
Ngụy Nguyên Kham lạnh nhạt nói:
Sắp sang năm mới rồi, lũ gà, vịt, heo ở điền trang ngoài phủ cũng sắp phải lên mâm, phải đối xử với bọn chúng tốt một chút, người sang đó quét dọn chuồng heo, chuồng gà đi.
Năm mới? Sơ Cửu rùng mình, chẳng phải còn tận mấy tháng nữa ư? Sao hắn ta lại đáng thương như thế này chứ?
Cho đến khi Kiều Tung vội vã đưa văn thư vào cung, Hoàng đế mới cau mày. Vụ án này không chỉ có phủ Thuận Thiên ra tay mà Ngụy Nguyên Kham cũng đã bắt được một người là Lỗ lão gia, thật ra chính là con trai Bạch quan chính tại Khâm Thiên Giám.
Manh mối quan trọng thế này bày ra đây, ông ta không thể để Kiều Tung tiếp nhận vụ án này được.
Bạch quan chính... Hoàng đế cẩn thận hồi tưởng lại người đó, dường như ông ta có ấn tượng mơ hồ. Nhà họ Bạch đã phục vụ cho triều đình Đại Chu mấy đời, nhưng đời con của Bạch quan chính lại không vào Khâm Thiên Giám nữa, nghe bảo là tố chất quá kém không thể kế thừa tổ nghiệp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.