Chương 330: Lén lút vụng trộm


Điền công nhân được quản sự đưa vào phòng khách, nhìn thấy Lý thải phu nhân ngồi trên ghế chủ vị, Điền công nhân lập tức khom lưng hành lễ. 8Lý thái phu nhân cười nói:
Lâu lắm rồi không gặp Điền cung nhân, dạo này mọi việc vẫn ổn chứ?


Điền cung nhân lập tức nói:
Nhờ ph3úc của ngài, trong nhà đều bình an.

Họ đã chứng kiến kết cục thảm thương của Nghiêm Sâm rồi, họ không muốn bị cuốn vào một lần nữa đâu.
Bà đang nghĩ gì vậy?

Nghe thấy giọng của Chương thải phu nhân, Điền công nhân sực tỉnh trong bộn bề suy nghĩ. Đang định trả lời Chương đại phu nhân thì bà nhìn thấy một cô gái ngồi cách đó không xa ăn điểm tâm. Đôi mắt sáng long lanh của cô gái lướt qua người bà, sau đó lắc lắc cái bánh đậu đỏ trong tay tỏ ý loại bánh đó rất ngon.
Chương đại phu nhân cười nói:
Bà nên thở phào một hơi mới phải, sao lại cau mày thế kia?

Lần này Điên cung nhân đến là muốn nghe ngóng tin tức. Lão gia biết vụ án của nhà họ Bạch nhưng cũng không thể hỏi quá thẳng, để rước vạ vào thân. Trước khi bà đi, lão gia năm lần bảy lượt dặn dò:
Nghe ngóng được tin tức thì tốt nhưng không nghe ngóng được cũng đừng cố, quan trọng nhất là bình an.
Chương đại phu nhân nói:
Lần trước bà nói tiểu cô nhà bà sắp vào kinh thành rồi?


Đúng thế.
Điền cung nhân nhớ đến tiểu cô thì trên mặt xuất hiện ý cười:
Triều đình mở lại Thị bách ti Quảng Châu, lão thái gia nhà họ Trương được Bộ Lại dâng tẩu kiêm nhiệm chức Đề cử của Thị bách ti, tiểu cô kia của tôi cũng coi như là khổ tận cam lai.

lòng vì Nghiêm Sâm, nếu có thể nhờ chuyện này mà có thể nghĩ thoáng hơn thì cũng coi như là không tệ. Bà cũng khuyên tiểu cô hai lần, tiểu cô cũng dần dần buông bỏ chuyện cũ mà đồng ý với hôn sự này.
Sau đó tiểu cô theo nhà chồng về phía Nam, nay dưới gối đã có một trai một gái. Trường đại lão gia cũng rất biết buôn bán, mỗi khi Tết đến đều sẽ tặng không ít đồ cho gia tộc Thân thị, không ít sách vở trong tộc đều là do Trường đại lão gia tăng, ngoài ra còn có các vật dụng như giấy, bút, mực, nghiền nữa. Năm ngoái Trường đại lão gia còn giúp đỡ gia tộc sửa học đường. Trường đại lão gia làm vậy cũng coi như giúp tiểu cô nở mày nở mặt.

Đó là ai vậy?
Điền công nhân hỏi.
Chương đại phu nhân cười nói:
Đó là đại tiểu thư phủ Hoài Viễn hầu, tên mụ là Châu Châu, chắc hẳn bà cũng nghe đến tên rồi.
Viên ngọc trên tay Hoài Viễn hầu? Người chưa từng gặp Cổ đại tiểu thư cũng nghe qua danh xưng này rồi. Phu thê Hoài Viễn hầu tìm thầy thuốc chữa bệnh ngốc cho con gái suốt mười mấy năm trời.
Ngụy đại nãi nãi Chương thì lập tức rót trà mời Điên cung nhân. Mẹ Chương thị, Chương đại phu 9nhân cười nói với Điên cung nhân:
Mấy hôm trước nghe nói là không khỏe, ta còn nghĩ hôm nay bà sẽ không đến cơ.

Điên cung nhân nó6i:
Chỉ là cảm lạnh thôi, nằm ở nhà hai ngày là khỏi hẳn.

Nhà họ Ngụy cũng lợi hại. Trải qua bao nhiêu sóng gió đến vậy mà giờ lại từ từ tốt lên. Điền công nhân nghĩ miên man, lão gia tử cũng muốn chấn hưng lại nhà họ Thân trở về lúc lão thái gia còn sống, nhưng giờ nhà họ Thân chỉ có mỗi cái danh, sự vụ trong tộc lão gia cũng không thể nhúng tay vào, chỉ có thể nghe theo ý của nhị thúc phụ và đại ca. Theo lời của lão gia thì họ là
kẻ phụ họa
ở nhà họ Thân, ngoài việc buổi tối vắt tay lên trần nhớ đến lời dặn của lão thái gia, tự cảm thấy có lỗi với lão thái gia thì chẳng làm được gì cả.
Chương đại phu nhân nói chuyện phiếm với Điền công nhân:
Gần đây Đông cung bị phế, Hoàng thượng phong mấy vị Hoàng tử làm Thân vương, chắc chắn là Bộ Lễ vô cùng bận rộn, nhà bà cũng không bị ai quấy rầy đúng không?

Bạch cung nhân và Bạch Kính Khôn xảy ra chuyện, bà với lão gia nhớ đến v5ài chuyện năm xưa, khó tránh khỏi trong lòng không được yên ổn, cũng không biết vụ án này sẽ được điều tra tiếp hay là đến chỗ Viên Tri Hành là kết án nữa.
Điền công nhân bưng trà lên uống. Lần này đến nhà họ Ngụy, bà phát hiện ra tâm trạng Lý thái phu nhân rất tốt, mặt mày đỏ hồng, tràn ngập ý cười. Là do Ngụy tạm gia điều tra ra vài vụ án hay là nhà họ Ngụy có chuyện mừng?
Chương đại phu nhân hỏi tiếp:
Thông gia nhà bà tám phần là thăng chức thuận lời rồi nhỉ?
.
Điền công nhân gật đầu:
Danh tiếng của nhà họ Trương ở phủ Quảng Châu rất tốt, không có ai hiểu rõ Thị bách ti Quảng Châu bằng lão thái gia bên thông gia của ta đâu. Ông ấy là người phù hợp nhất.

Điền công nhân gật đầu. Người nhà họ Trương thông minh, tốt bụng lại thông thạo chuyện buôn bán. Đến lão gia cũng có bạc ở nhà họ Trương, nhờ họ buôn bán vài thứ.
Khách khứa đã đến đủ, Lý thải phu nhân mời mọi người vào bàn tiệc. Lúc này Điền cung nhân mới hoàn hồn, theo mọi người đến hậu viện.
Cổ đại tiểu thư như vậy vừa tự nhiên lại vui vẻ, khiến người ta không thể ghét nổi.

Không bị bó buộc tốt thật.
Điền công nhân nói:
Không phải suy nghĩ và cũng không phải phiền não vì chuyện gì.

Đại bá nói chúng không được đi học, tiếc cho tài năng của chúng. Trước giờ lão gia luôn không đồng ý đại bi làm vậy, bồi dưỡng đám học trò này chẳng phải là để chúng làm việc cho nhà họ Thân sao?
Mười mấy năm trước lão gia đã nhìn ra điểm tệ hại của tộc học. Nếu không phải vậy thì lão gia cũng không mời Nghiêm Sâm giúp đỡ điều tra. Tuy rằng sau này lão gia không điều tra đến cùng nữa nhưng từ tận đáy lòng, lão gia không tán thành tiếp tục làm việc như vậy.
Hôn sự của tiểu cô vô cùng trắc trở. Sau khi Nghiệm Sâm xảy ra chuyện, tiểu cô buồn bã một thời gian dài nhưng lúc ấy Nghiêm Sâm mất cả hai tay, tiểu cô không thể gả cho Nghiêm Sâm được.
Khoảng thời gian tiểu cô buồn bã ấy, may mà có Định Ninh hầu phu nhân bây giờ đến nhà bầu bạn, tiểu cô mới dần dần vui vẻ lên. Sau đó, tiểu cô và Trương phu nhân cùng nhau đi dâng hương thì gặp được Đại gia nhà họ Trương đến đón muội muội, từ đó về sau, Trương đại lão gia thường xuyên mượn cớ đến nhà hỏi thăm. Bà với lão gia đã nhìn ra, tuy nhà họ Trương không thể bằng được với nhà họ Thân nhưng Đại gia nhà họ Trương tuấn tú, lịch sự, sau mấy lần tiếp xúc, đến đại bá cũng thích hẳn. Lại thêm tiểu cô vô cùng đau
Chương đại phu nhân nói tiếp:
Mạc chân nhân nhận Cố đại tiểu thư làm đồ đệ. Có Mạc chân nhân khai trí, chắc hẳn bệnh tình của Cổ đại tiểu thư sẽ khỏi nhanh thôi.

Điền công nhân gật đầu, trong phòng khách không ít nữ quyển, mọi người đều giữ phép tắc, nhiều nhất là uống trà, ngồi nói chuyện, chỉ có Cổ đại tiểu thư là cầm bánh đậu đỏ ăn như chốn không người.
Điền công nhân gật đầu. Chương đại phu nhân hỏi nhà đại bả. Đại bà là Thượng thư Bộ Lễ. Từ khi Thái tử bị phế, bà không còn thấy bóng dáng của đại bá đầu, chỉ có đại tẩu là đến nhà chơi mấy lần.
Điên cung nhân nói:
Đại bà không có thời gian và cũng không cho lão gia cùng đến tộc, ta cũng nhàn rỗi theo.
Trước đây đại bỏ luôn kéo lão gia đến tộc chỉ dạy cho đám con cháu ưu tú để chúng thi vào Quốc Tử Giám. Nếu chỉ là con cháu trong tộc thì thôi, đây còn có một số đứa trẻ xuất thân bần hàn nữa chứ.
Chương đại phu nhân nhân cơ hội kéo Chương thị qua một bên:
Con bảo ta nói chuyện với Điên cung nhân, hỏi chuyện trong nhà bà ấy là để ta nghe ngóng chuyện gì?

Chương thị lắc đầu:
Con cũng không biết, là Đại gia nhờ con giúp đỡ.

Nhưng nhị thúc phụ và đại bá chèn ép, lão gia không thể hoàn toàn từ chối, vẫn phải làm đối phó. Bị ép buộc theo nhị thúc phụ và đại bi làm việc, tự nhiên thân và tâm đều mệt mỏi.
Lão gia và Chương đại nhân cùng làm việc ở Quốc Tử Giám, hai nhà thường xuyên qua lại với nhau. Lúc uống rượu say với Chương đại nhân, lão gia từng than phiên chuyện này, Chương đại phu nhân cũng biết đôi chút nên mới hỏi thăm bà.
Chương đại phu nhân nói:
Lại còn có con rể là Định Ninh hầu nữa. Định Ninh hầu thắng trận, tuy rằng ở nhà dưỡng thương nhưng nói cho cùng thì vẫn có tiếng nói trên triều đường.
Điền cung nhân nói:
Trượng phu nhân không quản những chuyện này, chưa bao giờ cô ấy bảo Định Ninh hầu ra mặt giúp đỡ nhà mẹ đẻ. Ta nghe tiểu cô nói, người nhà họ Trương cũng không đi làm phiền Định Ninh hầu. Định Ninh hầu dẫn quân đánh trận ở bên ngoài không dễ dàng gì, nhà họ Trương không thể gây thêm phiền phức cho Định Ninh hậu.

Chương đại phu nhân cảm thán:
Nói vậy thì nhà họ Trương đúng là không tồi.

Chương đại phu nhân không hiểu gì cả, nói chuyện cả buổi mà Điền công nhân không tiết lộ tin gì, bà cũng không biết là bà có giúp được gì không. Nữ quyền đều đi vào phòng, Cố Minh Châu cổ ý đi chậm lại, đi ngang qua hòn giá sơn, cô cố ý dừng lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bỉ Ngạn Đơm Hương.